Cảm ngộ đạt đến thì chỉ cần
đủ dược vật là sẽ đến cảnh giới tương ứng, lý do tại sao tiểu tử này
không xông lên cao thì Cổ Duệ chi dân không như huyền binh giả cần áp
chế lực lượng, đơn giản là huyền khí trong cơ thể Huyền Binh Điển đang
trong quá trình chuyển thành thần lực, xông đến thánh giai cao đoạn quá
sớm khiến lượng huyền khí nhiều hơn, vậy chuyển hóa đến bao giờ mới
xong?
Hiện tại không xông tới không có nghĩa là Mộc Nguy không thể trùng kích
vào giây phút sinh tử. Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân liếc nhau, sâu sắc cảm thấy lần trước không hành động là quyết định sáng suốt. Lỡ như không
giết Mộc Nguy chết, để hắn trốn về mảnh đất bí ẩn xin chân thần ra mặt
phân xử thì rắc rối.
Nhưng hai cao thủ Cổ Duệ chi dân không thể lùi, nếu bị Mộc Nguy bức lùi thì bọn họ còn mặt mũi nào?
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân cố nén giật mình, nhỏ giọng nói:
- Lui xuống đi, đừng càn quấy. Hai chúng ta không giết ngươi được nhưng
chẳng lẽ nguyên đội cũng không thể? Chúng ta vẫn câu nói cũ, làm cản trở nhiệm vụ thì hãy chuẩn bị tinh thần bị đánh chết.
Xung quanh còn có nhiều cao thủ thần giai ẩn núp, người ta mặc kệ người
trẻ tuổi tranh đoạt, không cản trở nhiệm vụ là được. Tuy cao thủ thần
giai Cổ Duệ chi dân không có ấn tượng tốt với Mộc Nguy, cho rằng hắn
đáng chết nhưng chưa tới lúc bọn họ lộ mặt ra giết hắn, tuy nhiên đội Cổ Duệ chi dân dư sức giết người. Đây xem như một thử thách cho Thanh Mộc
hoàng tử.
Vu Nhai thu Kinh Thiên kiếm ý về, cười phá lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Các ngươi luôn miệng nói nhiệm vụ, vậy ta sẽ cho
các ngươi hoàn thành nhiệm vụ, xem như thù lao để ta có được tiểu nữ nô
Tinh Linh đáng yêu.
Vu Nhai nhìn Tuyết Đế Nhi bị trói thành hoa tiên nữ, cười tà.
Nét mặt Tuyết Đế Nhi sa sầm, nàng mím môi không trả lời, chờ khi nàng vùng thoát thì sẽ tự sát ngay.
Vu Nhai đoán được Tuyết Đế Nhi không thể vùng thoát, trái tim rớt xuống
bụng. Vu Nhai sất sợ Tuyết Đế Nhi lại giở trò tự sát, tiếc rằng Tinh
Linh tộc bị phong tỏa không mang tin Bắc Đẩu hành tỉnh vào được, nếu
không đã chẳng rắc rối như vậy.
Đương nhiên làm thế này chân thật hơn, Tinh Linh tộc không giỏi diễn kịch, Vu Nhai rất sợ bọn họ diễn không tốt làm lộ ra.
Không đợi Cổ Duệ chi dân phản ứng lại, Vu Nhai xoay người nhìn nhóm lão nữ vương Tinh Linh bị lãng quên.
- Ta có cách thu phục Tinh Linh tộc, khiến lão nữ vương Tinh Linh ngoan
ngoãn giao ngôi nữ vương cho Du Vũ Nhi, bảo đảm toàn Tinh Linh tộc sẽ
không tự sát. Ta nghĩ Tinh Linh tộc không bị thương một binh một tốt thì hữu dụng hơn là một nửa Tinh Linh tộc tử thương đúng không?
Cổ Duệ chi dân sửng sốt trước hành động đột ngột của Mộc Nguy, chưa kịp phản ứng thì hắn nói tiếp.
- Bây giờ ta đang giúp đỡ nhiệm vụ càng hoàn mỹ hơn, nếu các ngươi nói
ta cản trở nhiệm vụ thì đó là siêu bất kính với chân thần. Tuyệt đối
đừng ngăn cản ta, nếu không dù phải liều mạng ta cũng đến trước mặt chân thần.
Các cao thủ Cổ Duệ chi dân không biết nên đáp lời Vu Nhai như thế nào.
Vu Nhai không gây lớn chuyện, lỡ Thanh Mộc hoàng tử thật sự liều mạng muốn tiêu diệt hắn thì rắc rối.
- Đương nhiên ta sẽ không cướp công với các ngươi, chỉ cần tiểu nữ vương Tuyết Đế Nhi làm nữ nô cho ta là được.
Mộc Nguy dứt lời các Cổ Duệ chi dân đứng phía sau bình tĩnh rất nhiều,
nói thật ra một nữ nô không sánh bằng nhiệm vụ, các loại công lao.
Tuy Thanh Mộc hoàng tử không cam lòng nhưng tạm thời đành làm khúc gỗ,
đầu óc xoay chuyển nhanh. Thanh Mộc hoàng tử nghĩ rằng dù chút nữa Mộc
Nguy có thành công thì gã sẽ không giao Tuyết Đế Nhi cho. Mộc Nguy làm
được gì gã? Dù sao Mộc Nguy là kẻ sắp chết, lợi dụng hắn hoàn mỹ thu
phục Tinh Linh tộc cũng không sai. Thật ra Thanh Mộc hoàng tử không cho
rằng Vu Nhai có thể thành công.
Tóm lại Thanh Mộc hoàng tử không muốn tặng dê con Tuyết Đế Nhi cho tạp chủng sắp chết như Mộc Nguy.
Vu Nhai không biết suy nghĩ trong đầu Thanh Mộc hoàng tử. Vu Nhai từng
bước đi hướng lão nữ vương Tinh Linh, mặt treo nụ cười ta. Mấy cao thủ
Cổ Duệ chi dân do dự nhưng không ra tay ngăn lại, dù sao bây giờ Mộc
Nguy đang làm vì nhiệm vụ. Hoa cỏ cây cối nơi Vu Nhai đi qua bỗng mọc
lên, cổ thụ Tinh Linh cảm nhận không khí này trở nên hân hoan.
Chỉ mấy bước sức sống trong Tinh Linh sâm lâm đậm đặc hơn nhiều. Mọi
người há hốc mồm, là cao thủ đều nhìn ra Mộc Nguy cảm ngộ về 'mộc' khủng bố biết bao.
Một cao thủ thần giai núp trong bóng tối kiềm không được bật thốt cảm thán rằng:
- Thanh Mộc thần tộc thật sự ra một yêu nghiệt.
Có nên tha mạng cho Mộc Nguy không? Chỉ cần động viên khuyên nhủ, Mộc
Nguy không tiếp tục dẫn động đám tạp chủng máu lai thì để hắn sống cũng
không hề gì.
Dù ở nơi nào thiên tài như yêu nghiệt đều khiến người trân trọng, lúc
trước Mộc Nguy không được người ta xem trọng bởi vì chưa đủ yêu nghiệt.
Nay Mộc Nguy biểu hiện ra Kinh Thiên kiếm ý, đối với mộc, với sự sống,
địa thế khiến người ta muốn quý trọng. Thiên tài như vậy nếu bóp chết
thì quá đáng tiếc. Không chỉ cao thủ thần giai nghĩ như vậy mà trong đội Cổ Duệ chi dân cũng có khá nhiều cao thủ cùng chung suy nghĩ. Cổ Duệ
chi dân là người, bọn họ có đủ loại suy nghĩ.
Nhưng không biết tiểu tử này có cách gì khiến lão nữ vương Tinh Linh
buông xuống cứng cổ, cảm giác thật là khó khăn. Lúc trước uy hiếp đủ
điều đều vô dụng, lão nữ vương Tinh Linh còn định mang các Tinh Linh tộc chịu chết. Đám Cổ Duệ chi dân chờ xem vở kịch sẽ trình diễn ra sao.
- Lão nữ vương Tinh Linh, Mộc Nguy ta lấy danh nghĩa cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc khiêu chiến với người!
- Cái gì?
Không ai ngờ Mộc Nguy sẽ nói ra lời đó. Chết tiệt, khiêu chiến? Hắn bị khùng sao?
Dù là Cổ Duệ chi dân hay Tinh Linh tộc đều sửng sờ khi nghe Vu Nhai
tuyên bố. Lão nữ vương Tinh Linh chuẩn bị nhiều kế hoạch ứng đối, mục
đích là bảo vệ Tuyết Đế Nhi trước, bây giờ nghe lời Mộc Nguy nói khiến
đầu óc nàng rối loạn.
Từ lúc Mộc Nguy xuất hiện bắt đầu làm ra đủ chuyện, những lời hắn nói
lão nữ vương Tinh Linh đều chứng kiến hết, đầu óc xoay chuyển nhanh. Lão nữ vương Tinh Linh hiểu ra trong Cổ Duệ chi dân không đồng lòng, có chỗ cho nàng lợi dụng. Nhưng lão nữ vương Tinh Linh nghĩ mãi không có cách
nào hay, tuy Cổ Duệ chi dân không chung sức nhưng hành động, tính chất
nhiệm vụ của họ là giống nhau, cùng lắm thay đổi người chỉ huy.
- Các ngươi không nghe lầm, ta muốn khiêu chiến với lão nữ vương Tinh
Linh, đương nhiên có tiền cược. Nếu ta thắng thì người phải truyền ngôi
cho Du Vũ Nhi, và bảo đảm không được tự sát, phải ước thúc tộc nhân của
các ngươi không được tự sát.