Nguyệt Cổ liếc cả đám, thấy các trưởng lão Thú Nhân tộc ánh mắt mờ mịt gật đầu thì nói tiếp:
- Chúng ta bị ép đầu phục Cổ Duệ chi dân, các ngươi cũng biết đúng
không? Trong chúng ta có rất nhiều người không muốn đầu vào Cổ Duệ chi
dân đúng không? Điều Vu Nhai muốn làm là tụ tập lại những người không
muốn theo Cổ Duệ chi dân.
- Tức là Cổ Ma tộc mượn uy thế Cổ Duệ chi dân âm thầm tổng hợp lực lượng bách tộc, chúng ta rất khó phản kháng hoặc nên nói là không chống lại
được.
Trưởng lão Thú Nhân tộc chớp mắt hỏi:
- Chúng ta không theo hắn tụ hợp lại là được.
Nguyệt Cổ cười khổ nói:
- Đúng vậy! Nếu chúng ta không bị hắn tụ tập lại thì không thành vấn đề, mục đích của hắn sẽ không thành công. Nhưng chúng ta làm được không?
Chủng tộc khác đều tham gia Cổ Ma tộc thì chúng ta còn làm được gì?
Sẽ có chủng tộc tham gia vào Cổ Ma tộc. Nguyệt Cổ đã hiểu nhiều hơn về
chuyện Cổ Ma tộc, đúng là thời đại viễn cổ thì Cổ Ma tộc siêu mạnh, là
tộc giết chóc. Có lẽ thật sự có chủng tộc đến thời đại này vẫn mong mỏi
Cổ Ma đại đế ngày xưa buông xuống. Dù Vu Nhai chỉ thuyết phục được một
nửa chủng tộc thì vẫn sẽ hình thành một lực lượng cường đại. Một nửa
khác trong đó có Thú Nhân tộc thì đúng như Nguyệt Cổ nói, làm gì được?
Năm bè bảy mảng.
Khi đó nhìn Vu Nhai tổng hợp lại lực lượng, những người do dự sẽ kéo
nhau tham gia, uy thế Cổ Ma tộc càng ngày càng lớn mạnh. Đến khi đó Cổ
Ma tộc buộc phải tham gia, đây là dương mưu của Vu Nhai.
Đương nhiên nếu nhóm bọn họ đồng ý cho Cổ Duệ chi dân thống trị thì khỏi bàn nữa.
Nhưng chết tiệt là Lai Nhân Chiến sẽ tha cho Nguyệt Cổ sao? Sư nhân tộc
có chịu tha cho thế lực lang nhân? Bọn họ sẽ không mượn lực lượng Cổ Duệ chi dân chèn ép người sao? Dù bọn họ chấp nhận Cổ Duệ chi dân thống trị thì có sống yên được không?
Huống chi bọn họ không chịu được Cổ Duệ chi dân thống trị.
Còn một cách khác, đó là bây giờ liên lạc ngay với Ma Pháp đế quốc,
Huyền Binh đế quốc, hoặc là công hội lữ giả. Nhưng bọn họ có liên lạc
được không? Cổ Duệ chi dân dùng Thú Đằng tộc, Thú Nhân tộc yểm hộ vì
không muốn bị nhân loại bình thường biết hành động của mình. Cổ Duệ chi
dân sẽ theo dõi nghiêm ngặt tất cả người biết hành động của mình, nếu
bọn họ muốn chết có thể thử liên lạc với bên ngoài.
Nguyệt Cổ lắc đầu, nói:
- Tức là hiện nay chúng ta chỉ có ba lựa chọn, Cổ Duệ chi dân, Cổ Ma
tộc, hoặc liều mạng với Cổ Duệ chi dân. Cái cuối thì không khác gì đi
chịu chết.
Đám trưởng lão Thú Nhân tộc đã hiểu tình huống, biểu tình cực kỳ khó xem.
Căn phòng bí mật yên lặng, mọi người vắt óc suy nghĩ cách phá cục. Đám trưởng lão Thú Nhân tộc càng nghĩ biểu tình càng vặn vẹo.
Những trưởng lão Thú Nhân tộc không quá thông minh kiềm không được hỏi:
- Thần trưởng lão, bây giờ chúng ta nên làm sao?
Bọn họ mong sư nhân thần giai có quyết định dứt khoát.
Sư nhân thần giai thở dài thườn thượt:
- Ài, Cổ Duệ chi dân, Cổ Ma tộc . . . Thật ra trong lòng mọi người đã có đáp án đúng không?
Dĩ nhiên sư nhân thần giai đứng về phía Cổ Ma tộc chứ không phải sư nhân tộc, nếu Thú Nhân vương ngồi tại đây nghe hai lựa chọn e rằng cũng do
dự. Điều này từ mặt nào đó nói lên tương lai sẽ có chủng tộc toàn tộc
nghiêng hướng Cổ Ma tộc. Nghĩ đến đây đám thú nhân càng thêm tuyệt vọng.
Đúng, nếu có ai lỡ miệng báo chuyện Vu Nhai cho Thú Nhân vương biết, rồi Thú Nhân vương dứt khoát chọn Cổ Ma tộc thì Thú Nhân tộc sẽ hoàn toàn
nghiêng hướng Cổ Ma tộc.
Sư nhân thần giai nói:
- Nhưng chúng ta không thể dễ dàng đồng ý được. Chúng ta không biết khi
nào thì Vu Nhai sẽ bị lộ, càng không biết cụ thể Cổ Ma tộc có lực lượng
gì. Tóm lại chúng ta hành động tùy hoàn cảnh, đồng ý kế hoạch trung hòa, tạm thời hiệp nghị sơ. Chờ khi Vu Nhai tổng hợp lại lực lượng các tộc
rồi tính.
Đám trưởng lão Thú Nhân tộc gật đầu, lại thở dài thườn thượt, biểu tình
bất đắc dĩ. Cuộc họp chấm dứt trong không khí nặng nề, có người âm thầm
tìm Vu Nhai biểu thị chấp nhận kế hoạch trung hòa.
Phút cuối tan họp, sư nhân thần giai dặn mọi người tiếp tục nhẫn nhịn, chỉ có thể nhịn nhịn nhịn.
Nguyệt Cổ hỏi sư nhân thần giai:
- Thần trưởng lão nói xem Cổ Ma tộc và Vu Nhai có thể thành công không?
Hiện tại chỉ còn lại hai người, Nguyệt Cổ trẻ tuổi dễ rối loạn tinh thần chứ không bình tĩnh như sư nhân thần giai.
Sư nhân thần giai cười hơi chói tai:
- Tám mươi phần trăm, ha ha, hãy chuẩn bị làm tướng lĩnh dưới tay Cổ Ma tộc đi.
- Ngươi không thấy sao? Vu Nhai truyền kỳ như chúa cứu thế, nếu hắn
không có khí vận mạnh mẽ thì tức là lực lượng sau lưng hắn cường đại. Vu Nhai làm chuyện gì cũng thành công, ta cảm thấy lần này cũng vậy.
Nghe sư nhân thần giai nói xong Nguyệt Cổ nghẹn lời:
- Cái này . . .
- Đương nhiên cũng cần nhìn đại thế, Vu Nhai am thầm thuyết phục các tộc như đại thế thúc dẩy, mượn áp lực Cổ Duệ chi dân để thành công. Cổ Duệ
chi dân lấy thế đè người làm đa số chủng tộc không phục, Vu Nhai đi
ngược lại, nương hành động không phục này. Nên nhớ, là đa số không phục. Hắn là đa số, Cổ Duệ chi dân là phần nhỏ, thế cục rất rõ ràng.
Sư nhân thần giai phân tích:
- Nếu không có Cổ Duệ chi dân tạo áp lực thì Cổ Ma tộc không có cơ may
nào thu phục được bách tộc. Chúng ta biết rõ Vu Nhai dùng dương mưu
nhưng không cách nào nói nặng trước mặt hắn. Tại sao? Bởi vì Vu Nhai
biểu hiện chân thành, chúng ta có thể nói nặng lời không? Đây là điểm
khác biệt rất lớn với Cổ Duệ chi dân.
Nỗi lòng Nguyệt Cổ ần bình tĩnh lại theo lời sư nhân thần giai.
Bách tộc mở miệng nói:
- Cổ Ma tộc lại là chủ trước của bách tộc, có ưu thế bẩm sinh hơn Cổ Duệ chi dân, dù bây giờ nhiều người đã quên bọn họ tồn tại . . .
Sư nhân thần giai tiếp tục bảo:
- Đúng vậy! Ngươi đừng quên Vu Nhai còn được một chủ trước bách tộc khác ủng hộ.
Nguyệt Cổ thì thào ba chữ:
- Tinh Linh tộc!
Nguyệt Cổ chỉ biết cười khổ.
Sư nhân thần giai đã đi từ bao giờ, Nguyệt Cổ ngước nhìn trời đêm Thú
Vương thành. Nơi đó có mặt trăng gã thích nhất, nhưng đêm nay ánh trăng
thật đau thương.
Thanh âm khẽ vang bên tai Nguyệt Cổ:
- Nguyệt Cổ . . .
Là thê tử của Nguyệt Cổ, nữ người sói từng ở dưới ánh trăng chờ gã về.
Sau khi Nguyệt Cổ ra khỏi công hội lữ giả liền thành thân với nàng, khi
đó hôn lễ long trọng, bao nhiêu người ca múa.
Thoáng chốc cảnh còn người mất, Thú Nhân tộc đối mặt nguy hiểm lớn.
- Yên tâm, ta không sao. Chúng ta sẽ sống thật tốt, mãi mãi bên nhau.
Khi Nguyệt Cổ thấy thê tử thì lòng có quyết định, gã muốn sống, vì thê
tử, vì đứa con tương lai. Tâm tình Nguyệt Cổ bây giờ giống như Vu Nhai,
có lẽ vì cùng chung cảm xúc khiến gã không oán hận hắn được. Sau khi
nghe sư nhân thần giai phân tích thì Nguyệt Cổ rất khâm phục Vu Nhai.