Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1414: Một con đường




Vu Nhai giới thiệu sơ hành trình của mình:

- Cũng không có gì, ta sống sót trong vòng ngoài thế giới lữ giả, hơn nữa cơ duyên xảo hợp đến mảnh đất bí ẩn của Cổ Duệ chi dân, sau đó trở thành cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc. Lấy thân phận con lai . . .

Vu Nhai không kể vì muốn khoe khoang, hắn chỉ muốn khiến Nguyệt Cổ bình tĩnh lại, còn có chuyện rất quan trọng cần bàn. Vu Nhai muốn cho Nguyệt Cổ thấy lòng chân thành của hắn.

Chuyện lát nữa Vu Nhai nói rất quan trọng, có thể bước ra bước đầu tiên hay không phải xem khoảnh khắc này.

Vu Nhai kể sơ xong nói tiếp:

- Sắp tới ta cần ngăn cản Cổ Duệ chi dân thu phục bách tộc loạn địa.

Nguyệt Cổ cảm giác gã đang nghe chuyện thần thoại. Mặc dù Vu Nhai nói đơn giản nhưng Nguyệt Cổ biết trong đó có nhiều nguy hiểm, mới rồi gã còn nói thầm trong bụng là Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không có cách nào xâm nhập mảnh đất bí ẩn. Tên biến thái trước mắt Nguyệt Cổ lại thành công, cái này không thể nói là kỳ tích, chỉ có thể hình dung bằng từ nghịch thiên quá mức. Nguyệt Cổ không nói

Nguyệt Cổ không cách nào bình tĩnh được, gã cần yên lặng suy nghĩ, liên kết mọi chuyện lại.

- Xin lỗi, ta cần bình tĩnh sửa sang lại.

Nguyệt Cổ mặc kệ Vu Nhai, trực tiếp nhắm mắt lại.

Vu Nhai nhún vai, hắn cũng biết mình xuất hiện khiến người ta không hiểu được, khó thể chấp nhận.

- Phù.

Qua mười phút Nguyệt Cổ mở mắt ra, nói thẳng:

- Vu huynh, đã để ngươi đợi lâu. Ta có nghe nói chuyện ngươi làm trong công hội lữ giả, ta cực kỳ khâm phục ngươi. Nhưng ngươi thật sự có cách nào ngăn cản Cổ Duệ chi dân sao? Và bây giờ ngươi đại biểu cho cái gì? Huyền Binh đế quốc hay công hội lữ giả?

Mới rồi Vu Nhai nói hắn không phải gián điệp của Huyền Binh đế quốc vậy rất có thể là công hội lữ giả, khi hắn kể chuyện không nói làm sao đến mảnh đất bí ẩn, chỉ bảo cơ duyên xảo hợp nên Nguyệt Cổ suy đoán, tưởng tượng rất nhiều. Nguyệt Cổ cho rằng công hội lữ giả đưa Vu Nhai đến mảnh đất bí ẩn.

Hiện tại Nguyệt Cổ chưa biết công hội lữ giả biến đổi, nếu để Thú Nhân tộc đầu phục công hội lữ giả thì gã chấp nhận được. Nguyệt Cổ chưa từng nghĩ rằng Vu Nhai đại biểu cho chính hắn.

Vu Nhai ngạc nhiên, hắn biết Nguyệt Cổ đang suy đoán lung tung. Đúng là bây giờ Thần Huyền đại lục rối loan, nếu không có tình báo hữu dụng kịp lúc thì chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.

Vu Nhai mỉm cười nói:

- Trước khi ta trả lời vấn đề của ngươi thì hãy nghe ta phân tích kế hoạch chuyến đi của Cổ Duệ chi dân, cùng với tình huống công hội lữ giả hiện nay.

- Kế hoạch của Cổ Duệ chi dân chính là . . .

Vu Nhai bắt đầu phân tích, tuy rằng có nhiều thứ hắn suy đoán nhưng cơ bản đúng hướng. Nguyệt Cổ gật gù, công nhận Vu Nhai đoán, bản thân gã cũng có phân tích nhưng không kỹ càng như hắn.

Nguyệt Cổ càng nghe biểu tình càng trầm trọng, thầm than thở.

- Kế hoạch của Cổ Duệ chi dân chính là như thế, rất đơn giản. Né hai đại thế lực nhân loại bình thường, dùng võc lực trực tiếp áp đảo các ngươi, khiến các ngươi thần phục. Ngươi cảm thấy ngươi có cách gì ngăn cản hành động lần này của bọn họ không?

Nguyệt Cổ nói:

- Trong bách tộc không có chủng tộc nào ngăn được, cách duy nhất ta nghĩ ra là giết hết những hạch tâm của các tộc từng mất tích vì Cổ Duệ chi dân muốn đề cao 'hiệu suất thu phục', để làm chậm tốc độ xâm lăng.

Tức là bây giờ Nguyệt Cổ chỉ có cách giết đám người Lai Nhân Chiến, Du Vũ Nhi.

Vu Nhai hỏi:

- Nếu thật sự có thể giết những hạch tâm bị tẩy não thì đúng là sẽ kéo dài thời gian, nhưng sau khi giết người thì làm gì nữa?

Biểu tình Nguyệt Cổ cay đắng nói:

- Sau . . . Sau đó bách tộc vẫn phải chọn một con đường . . .

Thế thái chỉ chừa cho kết quả này, Nguyệt Cổ nói con đường là sẽ đầu phục vào ai. Thật sự chỉ phải lựa chọn giữa Ma Pháp đế quốc và Huyền Binh đế quốc, nếu là Cổ Duệ chi dân thì . . . Trong lòng Nguyệt Cổ nghiêng hướng công hội lữ giả nhiều hơn.

Vu Nhai mỉm cười nói:

- Đường? Ta nghĩ ra một con đường, khiến bách tộc đoàn kết lại!

Nguyệt Cổ lắc đầu phản đối:

- Đây là điều không thể. Trừ đầu phục đại thế lực khác ra không có bất cứ người nào khiến bách tộc liên kết lại được. Tinh Linh tộc đã là quá khứ, bọn họ không thể nào thu phục bách tộc. Chủng tộc khác thì không ai phục ai, nếu đề cử sẽ càng hỗn loạn hơn.

Nguyệt Cổ nhấn mạnh về Tinh Linh tộc, gã biết Vu Nhai và Tinh Linh tộc có quan hệ rất tốt.

Tinh Linh tộc là người thống trị Thần Huyền đại lục mấy ngàn năm trước, nếu nói cơ hội thì Tinh Linh tộc có cơ may lớn nhất. Nhưng thực lực Tinh Linh tộc quá yếu, lúc trước đã nói rồi, bọn họ rơi vào chủng tộc hạng hai trong bách tộc loạn địa.

Quan trọng hơn, Tinh Linh tộc không có nhân vật khiến bách tộc phục.

Nguyệt Cổ chợt nghĩ đến công hội lữ giả, vụt ngẩng đầu:

- Chẳng lẽ công hội lữ giả có cách nào khiến bách tộc đoàn kết lại?

Nếu có thể khiến bách tộc đoàn kết thì cách tốt nhất. Có lẽ cường giả bách tộc không nhiều như nhân loại bình thường, lực lượng tổng thể yếu đến tội. Nhưng bách tộc loạn địa rất oạn, có vô số tuyệt địa, địa hình mang lại ưu thế rất lớn.

Vu Nhai dập tắt ảo tưởng của Nguyệt Cổ, kể ra biến đổi gần đây trong công hội lữ giả:

- Được rồi, chúng ta hãy bàn về công hội lữ giả đi. Đầu tiên, ngươi đừng trông chờ vì công hội lữ giả không quang minh như ngươi tưởng tượng. Thế giới lữ giả là mảnh đất bí ẩn thứ hai . . .

Nguyệt Cổ như nghe thần thoại, tức là cảm giác niềm ký thác vỡ tan.

Nguyệt Cổ có là thiên tài thế nào cũng cần có ký thác, bởi vì gã không có thực lực, thế lực tự lực cánh sinh.

Nguyệt Cổ khó tin hỏi:

- Sao có thể như vậy? Tại sao lại như vậy?

Vu Nhai khẽ thở dài:

- Thế giới lữ giả vốn là thế giới giống như mảnh đất bí ẩn. Ha, nếu ngươi biết ta chắc cũng rõ tại sao hội viên hạch tâm công hội lữ giả chết. Bởi vì Bạch Trọc được ý thức thế giới lữ giả chọn, muốn xưng bá Thần Huyền đại lục. Bây giờ ý thức thế giới lữ giả đã thức tỉnh, ngươi cảm thấy sự việc sẽ phát triển thế nào?

Nguyệt Cổ bỗng chốc tỉnh táo lại. Đúng rồi, xem sự kiện của Vu Nhai thì ý thức thế giới lữ giả không phải kiểu đại công vô tư, nó không muốn bảo vệ nhân loại. Nhưng Nguyệt Cổ vẫn không tin được.

Nguyệt Cổ hụt hơi nói:

- Có . . . Có lẽ lúc đó Bạch Trọc làm theo ý mình.

Vu Nhai nói:

- Có lẽ là vậy, nhưng bây giờ Bạch Trọc đã nắm giữ công hội lữ giả. Hưm, ngươi không tin lời từ một phía của ta đúng không? Nhưng bây giờ ngươi cũng là thành viên công hội lữ giả, ta tin tưởng ngươi rất nhanh sẽ điều tra ra, ta không cần lừa ngươi.

Hiện nay Bạch Trọc nắm giữ công hội lữ giả.

Câu này đá Nguyệt Cổ vào địa ngục.