Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1369: Thanh Mộc hoàng tử




Người lên tiếng là Thanh Mộc hoàng tử nên ánh mắt Vu Nhai nhanh chóng chuyển hướng.

Thanh Mộc hoàng tử không giải thích ngay mà hỏi ngược lại:

- Mọi người đều biết thần tứ mấy hôm trước đúng không?

Mọi người gật đầu, Vu Nhai cũng gật theo. Tuy rằng không biết thần tứ là cái gì nhưng lúc này Vu Nhai không thể lắc đầu.

- A! Có lẽ những người đến từ đại lục như các ngươi không rõ ràng thần tứ là gì, để ta giải thích sơ cho nghe.

Thoạt trông Thanh Mộc hoàng tử thân thiện, không phải loại hồ ly mặt cười như Lam Thương Tử, cảm giác tựa gió xuân phất vào mặt.

- Thần tứ là chân thần ban cho Thần Duệ chi tộc chúng ta. Mỗi lần thần tứ thì mỗi thần tộc sẽ được ban cho ba loại thần vật, không nhiều không ít. Mấy hôm trước chúng ta đã thu nhận ba loại thần vật này, nhưng thần hoàng bệ hạ thông báo lần này chân thần ban cho thêm một thần vật nhưng không thuộc về thần tộc nào, muốn chúng ta tự mình phân phối.

Thanh Mộc hoàng tử từ tốn nói:

- Chén nhiều cháo ít, có ai không muốn thần vật mà chân thần ban cho? Kết quả thần vương mỗi thần tộc đều biểu thị để thế hệ chúng ta đi tranh phen.

- Bây giờ là thời kỳ phi thường, sắp đến lúc công chiếm Thần Huyền đại lục. Thế hệ trẻ chúng ta tranh nhau vì mấy thứ này thì không ra gì, cho nên chúng ta nghĩ ra một cách.

- Đó là để tạp . . . Con lai trong các thần tộc tranh nhau. Ai lấy được thì về người đó, xem như giải trí nho nhỏ trước cuộc chiến.

Vu Nhai biết thần hoàng là hoàng đế thống tỉ toàn Cổ Duệ chi dân, tương đương với Huyền Binh Đại Đế. Thần vương là người thống trị cao nhất của mỗi thần tộc, sánh bằng gia chủ các đại gia tộc của Huyền Binh đế quốc.

Theo Vu Nhai quan sát thì địa vị của thần vương trong Cổ Duệ chi dân còn cao hơn các gia chủ ở Huyền Binh đế quốc.

Lúc này lại thêm một chân thần, Vu Nhai ngẫm nghĩ cảm thấy rất có thể chân thần là ý thức mảnh đất bí ẩn.

Thanh Mộc hoàng tử nói xong cười cười nhìn Vu Nhai, tiếp tục bảo:

- Ngươi rất giỏi, đúng dịp này cảm ngộ mộc chi thánh đạo. Ta cảm giác được mộc chi thánh đạo của ngươi cực kỳ tinh thuần, mạnh hơn đa số thuần Thanh Mộc thần tộc. Chỉ cần năng lượng trong cơ thể ngươi đạt đến thánh giai thì nhất định sẽ thắng cuộc tranh đấu.

Vu Nhai mặc kệ đầu cua tai nheo, hắn chắp tay vào nhau nói:

- Đa tạ hoàng tử khích lệ, ta nhất định sẽ dốc hết sức lấy được vật thần tứ cho Thanh Mộc thần tộc!

Vu Nhai còn làm gì được? Vu Nhai cứ tưởng sẽ được phái đi Thần Huyền đại lục, ai ngờ là tranh giành vật thần tứ nào đó, đúng là hố cha. Vật thần tứ chắc là thứ ý thức mảnh đất bí ẩn ban cho, Vu Nhai là người ngoài đi lấy thứ đó có bị gì không? Nếu bị nhận ra thì làm sao?

Nhưng thân phận bây giờ của Vu Nhai là Mộc Nguy, hắn biết làm sao?

Đương nhiên là đồng ý ngay, bộ dạng thấy chết không sờn. Vu Nhai đã đặt quyết tâm, khi thi sẽ làm bộ làm tịch, không tranh giành thứ đó, đồ tốt ấy cũng cần có mạng xài.

Thanh Mộc hoàng tử rất vừa lòng thái độ của Vu Nhai, móc một cái bình ra khỏi ngực, bên trong chứa đan dược.

- Ừm! Cầm đi, lập tức khiến nhiều huyền khí chuyển hóa thành thần lực, đột phá đến thánh giai.

Thanh Mộc hoàng tử không cần biết ngươi đã đến cực hạn thiên phú chưa, điều gã muốn là khiến Mộc Nguy càng mạnh hơn, có tài năng giành vật thần tứ cho gã.

Làm sao Vu Nhai đột phá thánh giai ngay được? Hắn vội vàng tìm lý do.

- Hoàng tử điện hạ, ta tạm thời không đột phá thánh cấp, ta muốn tỏ ra yếu thế trong cuộc tranh giành mới có hiệu quả nhất minh kinh hân. Khi đó ta sẽ khiến bọn họ biết cái giá phải trả khi coi khinh kẻ yếu ta đây.

Lý do quá tuyệt vời, mắt Thanh Mộc hoàng tử sáng lên.

Thanh Mộc hoàng tử nghiêm túc nói:

- Tốt, cứ làm vậy đi. Chỉ cần khi đó ngươi lấy vật thần tứ cho ta là ta sẽ lập tức cải tạo ngươi thành thuần Thanh Mộc thần tộc nhất.

Trong phút chốc các con lai người và thần, bao gồm Mộc Hạo lộ biểu tình hâm mộ, kích động.

Thanh Mộc hoàng tử nhỏ giọng nói:

- Còn nếu ngươi không lấy được vậy ngươi sẽ chết rất thảm. Nhớ kỹ, Thần Duệ chi tộc chúng ta muốn chế tạo bao nhiêu tạp chủng cũng có, đừng làm ta thất vọng.

- Khi thành công ngươi sẽ thoát khỏi danh hiệu tạp chủng, trở thành thần tộc thật sự. Nói không chừng khi chiếm chúng ta chiếm lĩnh Thần Huyền đại lục thì ngươi sẽ được phong vương bái tướng, ha ha ha ha ha ha! Đây là cơ hội duy nhất của ngươi, hãy nắm chắc!

Vu Nhai nghiêm túc nói:

- Tuân lệnh! Nhất định không nhục sứ mệnh!

Bộ dạng Vu Nhai rất kích động, tay thì siết chặt thầm nghĩ:

- Tổ cha nó, vốn định làm bộ làm tịch cho có, giờ phải làm sao đây? Nếu không lấy được vật Thần Mộc thành sẽ bị Thanh Mộc hoàng tử che giấu cá tính bạo chúa rất sâu bóp chết.

Khi Thanh Mộc hoàng tử nói câu cuối đã không còn cảm giác gió xuân. Tạm thời Vu Nhai không suy nghĩ sâu xa, Thanh Mộc hoàng tử nói cái gì hắn hùa theo cái đó.

Thanh Mộc hoàng tử gật đầu, nói:

- Ừm!

Thanh Mộc hoàng tử nhìn nữ nhân đứng bên cạnh, tức là Mộc Tinh Tinh mà Vu Nhai từng gặp mặt.

- Tinh Tinh, ai là đệ đệ của nàng? Mới rồi nàng nói đệ đệ của nàng có thực lực không tệ.

Mộc Hạo vội bước ra nói:

- Hoàng tử điện hạ, Tinh Tinh tỷ, ta là Mộc Hạo đây.

Mộc Hạo được Thanh Mộc hoàng tử khích lệ, giọng điệu dịu dàng hơn với Vu Nhai, không có uy hiếp gì. Thanh Mộc hoàng tử chỉ bảo hãy cố gắng này nọ. Lý do rất đơn giản, vì Mộc Hạo là đệ dệ của Mộc Tinh Tinh, tuy là tạp chủng nhưng nếu nàng không xem gã là tạp chủng thì những người khác không dám xếp gã vào hạng tạp chủng.

Rất có thể Mộc Tinh Tinh sẽ giúp Mộc Hạo cải tạo thành thuần Thanh Mộc thần tộc nhất.

Tiếp theo Thanh Mộc hoàng tử nói nheìu về quy tắc tranh giành vật thần tứ lần này.

- Trông thấy không? Đây là cự mộc thần của Thanh Mộc thần tộc chúng ta. Vật thần tứ nằm ở trên đỉnh cự mộc thần, khi đó mỗi thần tộc chúng ta sẽ phái hai con lai người và thần trẻ tuổi ra, ai nhanh tay lấy được vật thần tứ thì vật thần tứ thuộc về người đó.

- Vật thần tứ?

Mọi người giương mắt nhìn. Mọi người không quá xa lạ khối cự mộc này, đó là tiêu chí của Thần Mộc thành, Vu Nhai cũng rất quen thuộc. Khi Vu Nhai bước vào Thần Mộc thành có chú ý đến nó, âm thầm so sánh với thánh thụ Tinh Linh. Vu Nhai thừa nhận thánh thụ Tinh Linh không bằn cự mộc này, đúng vậy, thánh thụ của Tinh Linh tộc thế nhưng không bằng thần mộc của Thanh Mộc thần tộc.

Mộc Hạo tức giận nói:

- Đại nhân, nếu vật thần tứ rơi vào cự mộc thần của chúng ta thì nên thuộc về Thần Mộc thành mới đúng!

Mộc Hạo lại nịnh hót.

Thanh Mộc hoàng tử đáp lại là tiếng thở dài, biểu thị thần hoàng thông báo cho tất cả thần tộc, thần vương đều biết dư ra một vật thần tứ. Thanh Mộc thần tộc không phát hiện thần tứ, nên đó là của chung, đã là của chung thì ai cũng có phần giành, nên dù vật thần tứ nằm trong Thần Mộc thành cũng đành chịu.