Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1336: Tự bạo




Vu Nhai lạnh lùng cười:

- Muốn giết người phải có tinh thần bị người giết.

Lời Vu Nhai nói một nữ hai ý, dường như không chỉ nhằm vào Nhiếp Võ Tĩnh, nam nhân trung niên.

Vu Nhai không dài dòng, nói xong lao lên giết người, sạch sẽ dứt khoát.

Vu Nhai không thèm nhìn ai khác, hắn nhanh chóng xoay người lao hướng nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên cảm thấy vô cùng bi ai, gã hận Vu Nhai thấu xương. Hạch tâm đoàn đội bị giết sạch, nam nhân trung niên sắp điên rồi. Thấy Vu Nhai lao tới hỏi sao nam nhân trung niên bình tĩnh nổi? Gã điên tiết lao hướng hắn.

Tiếc rằng quái thú khủng long, Bắc Đẩu đoàn bám chặt nam nhân trung niên.

Sau đó đại chiến điên cuồng mở ra, nam nhân trung niên không làm gì được tổ hợp quái thú khủng long, Bắc Đẩu đoàn. Tương tự, Bắc Đẩu đoàn cũng không làm gì được nam nhân trung niên. May mắn có Vu Nhai tham gai, Bắc Đẩu đoàn như có trụ cột, sức chiến đấu tăng lên nhiều. Với sức chiến đấu của Vu Nhai có thể bảo đảm Bắc Đẩu đoàn không bị thương vong.

Mục tiêu của nam nhân trung niên vẫn là Vu Nhai, bây giờ gã tẩu hỏa nhập ma, không giết chết hắn thề không bỏ qua.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Không biết qua bao lâu, khi chiến đấu không nhận rõ thời gian trôi. Ma pháp khốn trận tỏa ánh sáng nhiều màu phía xa bỗng vang lên thanh âm kỳ dị khiến mọi người chú ý liếc mắt nhìn. Bọn họ thấy ma pháp khốn trận tan vỡ.

Giọng nam nhân trung niên khào khào:

- Cái gì? Tại sao ma pháp khốn trận . . .

Nam nhân trung niên chưa hỏi xong, chỉ một giây ma pháp khốn trận đã hoàn toàn biến mất. Các bóng người lao vào phát ra dao động ma pháp mãnh liệt, là Ủng Hộ Công Chúa đoàn của Nguyệt Lâm Sa.

Đúng vậy, Nguyệt Lâm Sa tăng tốc chạy tới kịp.

Nguyệt Lâm Sa vừa phá trận liền xông vào hiệp cốc, lớn tiếng hỏi:

- Tiểu binh, các ngươi vẫn khỏe?

Người chưa đến thanh âm đã tới trước. Tuy ma pháp khốn trận bên ngoài thuộc về thế giới lữ giả nhưng không thoát khỏi phạm trù ma pháp, hai trăm ma pháp sư thiên tài nhóm Nguyệt Lâm Sa không phá trận được mới là lạ.

Dứt lời, Nguyệt Lâm Sa mang theo một đống người chạy vào trung tâm chiến trường, đập vào mắt là đầy đất hoang tàn. Đây là cuộc quyết đấu lực lượng thánh giai, hiệp cốc làm sao giữ được phong cảnh tự nhiên? Khắp nơi như dời núi lấp biển, hoặc nên nói trong ma pháp khốn trận không có chỗ lành lặn.

Các ma pháp sư ngây người nhìn tình huống trước mắt, trong lòng hiện lên một hình ảnh, đó là hình ảnh chiến đấu cực kỳ thảm liệt.

Các ma pháp sư nhìn sang Bắc Đẩu đoàn, ánh mắt nghiêm túc. Hình như Bắc Đẩu đoàn không bị tổn thất lớn, lại nhìn kẻ thù của bọn họ, là nam nhân trung niên. Trong lòng vài người nổi lên biểu tình thì ra là vậy.

Một đội đối kháng với một thánh giai cao đoạn không bị tổn thất gì chẳng có gì lạ. Các ma pháp sư hơi đánh giá thấp thực lực của nam nhân trung niên. Cao đoạn, mới vào thánh binh sư thất đoạn cũng xem như cao đoạn, sức chiến đấu không ra gì. Với thực lực hiện tại của cac ma pháp sư không thể liếc sơ nhìn thấu thực lực cụ thể của thánh binh sư, đặc biệt là cao đoạn.

Vu Nhai mình đầy máu như bò lên từ chín tầng địa ngục nói:

- Chưa chết được. Nhưng nếu công chúa đến chậm mấy bước thì ta dù không chết cũng mất nửa cái mạng. Ài, ai bảo người ta chuyên nhằm vào ta?

Nguyệt Lâm Sa cười khúc khích nói:

- Vậy ngươi sẽ cảm tạ ta như thế nào?

Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ trừng mắt, sao nữ nhân này luôn da mặt dày như thế? Biết rõ Vu Nhai đã xem như nửa có gia đình lại luôn quyến rũ nam nhân có thê tử, nàng còn là công chúa. Nàng không chỉ mặt dày mà sức uy hiếp cũng khá lớn.

- Sợ là không được, ta giết rất nhiều đệ tử của trưởng lão thần giai, nếu lấy thân báo đáp e rằng liên lụy đến công chúa.

- Ta là đường đường công chúa, sợ gì . . . Ngươi nói sao? Ngươi giết nhiều đệ tử của trưởng lão thần giai? Đâu?

Nguyệt Lâm Sa định truê đùa Vu Nhai mấy câu nhưng nghe hắn nói thì nổi lên thắc mắc:

- Phải rồi, lúc trước ngươi nói hạch tâm đoàn đội sẽ đến, bây giờ bọn họ ở đâu? Chúng ta đang định tìm hạch tâm đoàn đội tính sổ.

Vu Nhai tùy tay chỉ một cái hố to bị Thôn Thiên kiếm đập ra:

- Đó, đa số nằm trong đó.

Đám ma pháp sư nhìn sang, dù cách quá xa có thể dùng tinh thần lực quét qua. Bên trong cái hố trừ hơi thở thôn pehẹ mãnh liệt ra không có gì hết, các ma pháp sư chớp mắt khó hiểu nhìn Vu Nhai.

Tâm tình Độc Cô Cửu Tà thả lỏng, Ủng Hộ Công Chúa đoàn của Nguyệt Lâm Sa đến thì kết quả trận chiến đã định, không cần căng thẳng thần kinh nữa.

Độc Cô Cửu Tà trêu đùa:

- Ánh mắt của công chúa không tệ, hạch tâm đoàn đội bị một mình Vu Nhai tiêu diệt, trừ ba cái xác ra còn lại không còn mẩu xương. Ha ha, đi đâu tìm nam nhân mạnh mẽ như vậy? Gả cho hắn

Độc Cô Cửu Huyền hừ lạnh một tiếng:

- Cửu Tà, ngươi có còn là thành viên Bắc Đẩu đoàn không?

Độc Cô Cửu Tà vô tội nói:

- Đương nhiên rồi, nhưng ta muốn khiến Bắc Đẩu đoàn cường đại hơn nữa nên mới nói như vậy.

- Cường đại hơn?

Mọi người khó hiểu, chẳng lẽ định thu công chúa vào Bắc Đẩu đoàn? Độc Cô Cửu Tà nói ra câu làm người ta, đặc biệt là Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ muốn đánh gã bầm dập.

Độc Cô Cửu Tà nói:

- Ta nghĩ nếu Vu Nhai cưới thêm nhiều thê tử, sinh nhiều con thì đứa trẻ kế thừa thiên phú biến thái của hắn chắc chắn sẽ rất khủng, Bắc Đẩu không mạnh mới là lạ.

Mọi người mắt trợn trắng, không thèm nghe Độc Cô Cửu Tà nói mát. Đặc biệt là thành viên Ủng Hộ Công Chúa đoàn, bọn họ còn trong cơn hoảng hốt với thông tin Độc Cô Cửu Tà hé lộ. Một người tiêu diệt Ủng Hộ Công Chúa đoàn? Tất cả không còn một mẩu xương?

Trò đùa lớn nhất thế gian sao?

Nhưng khi các ma pháp sư nghĩ đến Vu Nhai bắn một mũi tên giết Vĩ Tiễn Điêu vương thì cũng không phải không có khả năng. Một năng lượng cường đại hấp dẫn ánh mắt mọi người chú ý. Nam nhân trung niên bộc phát ra lực lượng cường đại tuyệt đối.

Nam nhân trung niên cười to bảo:

- Tiểu súc sinh Vu Nhai, ngươi giết nhiều hạch tâm hội viên như vậy, ngươi sẽ chết thảm hơn ta, chắc chắn!

Nam nhân trung niên nói xong nhìn Vu Nhai chằm chằm, năng lượng trong cơ thể gã bùng phát.

- Cẩn thận, hắn định tự bạo!

Thủy Tinh quát to:

- Quái thú, xông lên chặn hắn lại!

Quái thú khủng long đã bị thương nghiêm trọng gầm lên, anh dũng xung phong, dùng cơ thể to lớn của nó chặn lực lượng cuối cùng nam nhân trung niên bùng nổ bảo vệ mọi người. Nếu quái thú khủng long là ma thú có suy nghĩ sẽ rít gào trong lòng: Ta giả chết liều sống cuối cùng rơi vào kết cuộc thế này, nhân loại thật đáng hận!

Quái thú khủng long chỉ là quái thú sinh ra trong thế giới lữ giả, nó không có nhiều suy nghĩ, chết đi biến thành năng lượng. Có lẽ rất nhanh quái thú lại ngưng tụ, có sinh mệnh mới, hiệp cốc sẽ nhanh chóng phục hồi như cũ.

Máu thịt tung tóe, quái thú khủng long biến thành ánh sao vụt tắt.