Độc Cô Cửu Diệp không cam lòng hỏi:
- Không cho chúng ta làm quỷ biết mình chết như thế nào sao?
Nhiếp Võ Tĩnh lạnh nhạt nói:
- Rất đáng tiếc, không thể, bởi vì ta không rõ thiên tài Độc Cô gia có bài tẩy khủng bố gì không. Lỡ như ngươi đang kéo dài thời gian phát động vũ khí bí mật thì sao? Mạng của mỗi người chúng ta quý hơn các ngươi gấp trăm vạn lần, sao có thể chết tại đây?
Khuôn mặt Nhiếp Võ Tĩnh đầy kiêu ngạo, gã phất tay với mọi người. Thành viên hạch tâm đoàn đội dữ tợn áp sát.
Bọn họ đơn giản, trực tiếp, mau lẹ.
Nhiếp Võ Tĩnh chợt thấy hai nội ứng, khá vừa lòng biểu hiện của bọn họ.
Nhiếp Võ Tĩnh thuận miệng nói:
- Hai ngươi biểu hiện không tệ, khi quay về sẽ được thưởng quy tắc chi nguyên.
Hai nội ứng vốn rất vui nhưng nghe Nhiếp Võ Tĩnh nói thì khó chịu, bọn họ vốn cũng là thiên tài.
Hai nội ứng không băn khoăn lâu, hỏi thẳng:
- Quy tắc chi nguyên? Nhiếp đại nhân đã nói chúng ta sẽ được thiên phú chi nguyên!
Mắt Nhiếp Võ Tĩnh lóe tia sáng, hỏi:
- Được thiên phú chi nguyên? Ngươi nghe ai nói?
Hai nội ứng thấy Nhiếp Võ Tĩnh định chơi xấu thì sốt ruột, bất mãn nói:
- Không đúng sao? Chẳng phải ngươi nói vị đại nhân trên kia là người được thế giới lữ giả chọn? Ta nghĩ ngươi chia cho chúng ta chút thiên phú chi nguyên cũng không có gì khó.
Khi Nhiếp Võ Tĩnh nghe câu này thì không còn tập trung nghe câu sau nữa, biểu tình tràn ngập hoảng hốt.
Nhiếp Võ Tĩnh chỉ nói mấy câu đó với hạch tâm đoàn đội, không thể nào là thành viên trong đội tuồn tin ra. Có lẽ có, bọn họ dùng đạo cụ ma pháp gì đó thông báo cho hai nội ứng biết. Nhưng người hạch tâm đoàn đội muốn làm cái gì? Dù làm gì thì Nhiếp Võ Tĩnh không cho phép xảy ra chuyện vượt tầm tay.
Nhiếp Võ Tĩnh lao nhanh đến trước mặt một người, tay túm chặt nội ứng kia, lạnh lùng hỏi:
- Nói, là ai cho các ngươi biết những lời này? Tại sao các ngươi biết được?
Một nội ứng khác giật nảy mình, gã không ngờ cùng là thiên tài được chọn trong lữ hành giả nhưng thực lực kém đến vậy, chỉ một chiêu đã bị khống chế.
- Ngươi làm gì?
Nội ứng chỉ hét to chứ không hành động, gã không kiêng dè không chỉ vì đồng bạn nằm trong tay Nhiếp Võ Tĩnh.
Hạch tâm hội viên dừng bước, ngoái đầu nhìn. Sao Nhiếp Võ Tĩnh bỗng tấn công người phe mình?
Nội ứng bị túm cổ ho khen nói:
- Khụ khụ . . . Là . . . Là hai vị huynh đệ kia nói. Chẳng phải là ngươi phái hai người kia ẩn vào Bắc Đẩu đoàn sao? Chính là hai người đó.
Nhiếp Võ Tĩnh đột nhiên hành động khiến tình hình yên lặng, giọng nội ứng đó khá lớn. Vô số cặp mắt tập trung vào Vu Nhai, Vong Linh huynh.
Đám người cảm thấy lạnh người, đặc biệt là Nhiếp Võ Tĩnh.
Những người khác chưa biết hai nội ứng đòi thiên phú chi nguyên với Nhiếp Võ Tĩnh. Trong lòng Nhiếp Võ Tĩnh chỉ có một ý nghĩ: Hai người này là ai? Sao bọn họ biết? Họ đã biết bao nhiêu tin tức?
Hai nội ứng không ngốc, lòng lạnh lẽo hỏi:
- Không . . . Không lẽ bọn họ không phải ngươi . . . Ngươi phái tới?
Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Ài, thật đáng tiếc, nếu sớm biết ta đã không nói thiên phú chi nguyên hay được thế giới lữ giả chọn, báo hại muốn tập kích cũng không được.
- Được rồi, mọi người đứng lên đi, nằm dưới đất lâu sẽ bị cảm lạnh.
Độc Cô Cửu Tà đứng dậy, cười kỳ dị:
- Ha ha ha ha ha ha! Đáng tiếc ta nhịn lâu như vậy, lần đầu tiên giả chết trong đời lại bị người lật tẩy.
Làn da dưới lớp máu không bị trầy xước chút nào. Không chỉ là Độc Cô Cửu Tà, các thành viên Bắc Đẩu đoàn bò dậy. Biểu tình trên mặt bọn họ tràn ngập hoảng hốt, vừa mới tiêu hóa xong.
Dương Tiên Nặc thụt lùi mấy bước chỉ vào đám người:
- Cái . . . Này . . . Là . . .
Hai nội ứng há to mồm, cảm giác như đang nằm mơ. Hai nội ứng liếc hướng Vu Nhai, Vong Linh huynh, bọn họ đã hiểu hai người này tuyệt đối không phải đồng bạn.
- Là các ngươi?
Nhiếp Võ Tĩnh không dám tin vào mắt mình, thì ra gã là người bị dắt mũi. Nhiếp Võ Tĩnh bóp chặt cổ nội ứng đó, định bóp chết. Nhiếp Võ Tĩnh cho rằng hai nội ứng dể lộ tin tức, gã không nghĩ ra là ai làm lộ tin.
Một nội ứng khác nói nhanh:
- Nhiếp đại nhân không phải chúng ta, nếu như đúng là chúng ta thì làm sao chúng ta biết tin đại nhân cấp trên của ngươi được thế giới lữ giả chọn?
Nội ứng dứt lời, tay Nhiếp Võ Tĩnh thả lòng chậm rãi nhìn hướng hạch tâm đoàn đội khác. Các thành viên biểu tình mờ mịt, không biết là ai làm lộ tin. Nhiếp Võ Tĩnh, hạch tâm đoàn đội đưa mắt nhìn Vu Nhai.
v hít sâu, nói:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Vu Nhai không gỡ bỏ hóa trang, nói:
- Ta sao? Là người tình cờ nghe tin, ví dụ như ngọc bài lữ hành của chúng ta bị động tay chân, bóp nát khi nào đều vô dụng. Muốn giết hạch tâm hội viên buộc sư phụ của bọn họ nản lòng do đó nắm giữ công hội lữ giả. Tức là sư phụ của những hạch tâm hội viên này đều là người tham gia âm mưu.
- Mục đích âm mưu là gì? Nghe nói vì Bạch Trọc được thế giới lữ giả chọn, nhưng vì ý thức của thế giới này bị thương nặng nên hôn mê, hắn chỉ nắm giữ được một chút lực lượng. Bạch Trọc không còn cách nào khác đành hợp tác với vài trưởng lão thần giai định xua đuổi cao tầng, một số trưởng lão thần giai vướng chân vướng tay khác trong công hội lữ giả, một mình thống trị thế giới lữ giả.
- Ực ực!
Nhiếp Võ Tĩnh cố kiềm chế không lùi bước, thầm nghĩ:
- Tại sao? Tại sao người này biết nhiều tin tức như vậy? Hắn còn biết bao nhiêu? Hắn là ai? Vốn là người của Bạch đại nhân sao? Bị gián điệp ngược lại?
Vu Nhai nói tên Bạch Trọc chỉ để thăm dò, biểu tình của Nhiếp Võ Tĩnh đã chứng thực tất cả.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Nghe nói thế giới lữ giả giống như mảnh đất bí ẩn của Cổ Duệ chi dân, Bạch Trọc và các ngươi không chỉ muốn nắm giữ thế giới lữ giả mà còn muốn bắt chước Cổ Duệ chi dân, chinh chiến Thần Huyền đại lục.
Vu Nhai hầu như nói ra hết bí mật của bọn họ.
Tiếc rằng là Vu Nhai nói chứ không phải Nhiếp Võ Tĩnh khai, không thì càng có sức thuyết phục.
Lúc trước Thủy Tinh định dụ Nhiếp Võ Tĩnh nói nhưng gã quá cẩn thận, sau khi xuất hiện không ra tay ngay, không nói gì nhiều, tức là chưa gom đủ chứng cứ. Nhưng biểu tình lúc này của thành viên hạch tâm đoàn đội đã đủ.
Thủy Tinh vẫn đang dùng đạo cụ ma pháp ghi chép.
Lúc Nhiếp Võ Tĩnh ở quảng trường rất là kiêu ngạo, không ngờ trong phút chốc gã bình tĩnh lại ngay, phủ định cách nói của Vu Nhai.
- Ha ha ha, ta không biết ngươi đang nói cái gì, chúng ta chẳng qua thấy các ngươi có thiên phú chi nguyên nên muốn cướp. Hội trưởng từng nói được quyền cướp bóc trong thế giới lữ giả.
Vu Tiểu Dạ nói:
- Thiên phú chi nguyên? Ta không biết ngươi đang nói cái gì, chúng ta vốn không có thiên phú chi nguyên.