Có người cười khổ nói:
- Đây là người một chọi mấy chục người chúng ta, không có sức chiến đấu như vậy mới là lạ.
Có người hỏi:
- Mấy chục người? Là sao?
Có người kể Vu Nhai vung kiếm chém mấy chục thiên tài. Đám người há hốc mồm không biết nên nói cái gì.
Bọn họ nhỏ giọng nói:
- Tiềm lực của người này thật sự tệ lắm sao?
Không ai trả lời, bây giờ không ai đáp lại được. Trời biết cái tên này giả bộ ra oai sâu cỡ nào?
Mượn kiếm huynh kích động nói:
- Ta biết, ta biết ngay Vu Nhai sẽ bùng nổ. Tiểu tử này thích nhất là khoe mẽ.
Nam nhân ẻo lả ngây ngốc nói:
- Nhưng bùng nổ hơi quá, hắn chỉ là đỉnh thiên binh sư.
- Hắn sẽ sáng tạo kỳ tích.
- Hừ! Sức chiến đấu mạnh một chút chứ có gì? Thanh cự kiếm trong tay hắn khá lợi hại, nếu không mạnh như vậy thì hắn sẽ không nổi danh. Nhưng
thiên phú sức chiến đấu không phải tiềm lực thật sự.
Bạch Trọc bĩu môi nói:
- Bạch Ly, xem ra ngươi dốc hết sức đầu tư có chút tác dụng, ít nhất bồi dưỡng ra tay đấm, ha ha ha ha ha ha!
Đám người mượn kiếm huynh khóe môi co rút, nhưng bọn họ không cách nào phản bác, chỉ Vu Nhai mới có quyền đó.
Băng bà bà khó chịu nói:
- Tiểu tử này thật sự . . . Hừ, ta không tin hắn chống được bao lâu.
Vu Nhai không biết có nhiều người đang chú ý đến mình, dù biết thì lúc
này hắn quên điệu thấp. Đánh quá sung sướng. Trong chỗ Lạc Thiên kiếm
linh rèn luyện Vu Nhai đủ loại, cảm ngộ, dung hợp trong khu vực vòng
giữa khiến hắn rất muốn biết thực lực thật sự của mình. Từ sau khi quyết đấu với Độc Cô Cửu Dương thì Vu Nhai chưa chính thức đánh nhau lần nào.
- Cổ Đế Long Linh, ngươi không giỏi đánh nhiều cùng lúc, đổi thành nhiều thanh kiếm chơi vui hơn.
- Vạn Kiếm Quyết!
Phong chi thánh đạo mở ra, Phong Doanh kiếm kỹ cải tạo Vạn Kiếm Quyết
lại lần nữa phát huy ra. Lấy một trăm tám mươi chín thánh kiếm làm cơ sở biến thành vạn thanh kiếm, Vu Nhai làm trung tâm một trăm tám mươi chín thánh kiếm thành hình quạt bắn ra ngoài.
- Đây là cái gì?
Tuy Vu Nhai đi xa nhưng người ở khu tập trung có ánh mắt nhìn xa, dù
phạm vi xa hơn thì ma pháp sư có thể dùng ma pháp quan sát. Người đằng
trước bia lữ hành càng không cần nói, bây giờ ánh mắt mọi người đều tập
trung vào Vu Nhai.
Vu Nhai đột nhiên đổi kiếm làm mọi người kinh kêu, đặc biệt là kiếm quang hình quạt kia.
Có trưởng lão thần giai giải thích rằng:
- Kiếm kỹ dùng phong chi thánh đạo làm cơ sở, nhưng nhiều thanh kiếm như vậy là sao?
Băng bà bà bất mãn nói:
- Có nhiều kiếm hơn cũng vô dụng, không thể một kích tất sát, chút nữa sẽ bị phản công.
Vu Nhai không biết mọi người quan sát hắn, vẫn làm theo ý mình.
- A? Chưa chết sao? Vậy Bạo Vũ Liên Châu!
Vu Nhai nhìn ra được Vạn Kiếm Quyết không thể một kích tất sát nhiều ma
thú, hắn sử dụng kiếm kỹ dung hợp bạo vũ chi nguyên. Chớp mắt một trăm
tám mươi chín thánh kiếm bay lên cao như mưa to trút xuống, vẫn giống
như vạn thanh kiếm. Tiếng gầm rú không dứt, lần này đám quái thú thật sự chết, không trốn thoát được.
Trưởng lão thần giai này rất thích làm phát ngôn viên, lại giải thích hàng loạt:
- Dung hợp bạo vũ chi nguyên của thủ chi thánh đạo hình thành kiếm kỹ, thật là lợi hại, có thể sánh bằng ma pháp quần công.
Trưởng lão thần giai này cũng bị rung động.
Băng bà bà không biết nên nói cái gì, nàng không muốn nói, sợ mất mặt.
Vu Nhai giết quái thú xong chúng ta biến thành năng lượng tán đi, có hai khối quy tắc chi nguyên lơ lửng.
- Quả nhiên có quy tắc chi nguyên.
Vu Nhai tùy tay thu lấy, còn cảnh tượng quái thú biến thành năng lượng
thì lúc trước hắn đã giải thích giống game online nên không có gì lạ.
Người ở khu tụ tập rất hâm mộ, ghen tỵ. Lúc này nhiều người không còn
tức giận Vu Nhai nữa, không cùng đẳng cấp thì giận gì được? Vu Nhai đã
cao cao tại thượng.
- Grao!
Có người kêu lên:
- Mọi người nhìn kìa, có quái thú thánh giai trung đoạn xuất hiện, thực
lực cỡ thánh giai ngũ đoạn. Bây giờ chờ xem hắn làm sao, không chỉ một
con.
Hai con ma thú thánh giai to lớn hơn đám quái thú bỗng nhiên xuất hiện,
bay lơ lửng trong không trung. Đoàn đội đối mặt hai quái thú thánh giai
này đều phải hết sức cẩn thận, sơ sẩy một cái là bị tổn thất chết người.
Bạch Trọc cười gằn:
- Lần này hắn chết chắc.
Vu Nhai vừa mới cầm lấy hai phần quy tắc chi nguyên, chợt cảm giác nguy
hiểm. Vu Nhai vươn tay ra, một thanh kiếm rơi vào tay hắn quét mạnh
hướng quái thú thánh giai bay tới.
- Lạc Thiên nhất kiếm!
Kiếm quang bắn lên cao, kiếm ý siêu sắc bén chấn động nguyên thế giới lữ giả.
- Grao!
Hai tiếng hú vang lên, hai con quái thú ngũ đoạn bị chém ngang eo biến
thành năng lượng. Nhát kiếm này rất kinh khủng, là Vu Nhai tham khảo
nhất kiếm kinh thiên sáng tạo ra Lạc Thiên nhất kiếm, như có thể chém
trời.
Khu tụ tập hay trước bia lữ hành đều im lìm, cường giả thần giai lặng im.
Hai con quái thú ngũ đoạn, chỉ một kiếm, đỉnh khu vực vòng giữa, ba điểm này không có chỗ nào là giao nhau được.
May mắn thần giai đúng là thần giai, nhanh chóng phản ứng lại. Tiểu tử
này dù gì cũng là kim bào Độc Cô gia, có kiếm kỹ kinh khủng tuyệt luân
cũng không lạ.
Trưởng lão thần giai lúc trước lo việc phân tích mở miệng nói:
- Lạ thật, tại sao huyền khí khu vực vòng giữa của hắn có thể chống đỡ
lâu như vậy mà không tiêu hao? Theo lý thuyết dù hắn có kiếm kỹ đó thì
huyền khí không đủ dùng mới đúng.
- Chẳng lẽ hắn ngậm đan dược bổ sung huyền khí?
- Không biết, từ hình ảnh khó nhìn ra. Nếu không có đan dược thì chỉ một khả năng là các loại căn cơ của hắn đã đến cảnh giới siêu khủng bố, độ
huyền khí tinh thuần cao đến đáng sợ. Nhưng nếu như vậy thì tại sao ngọc bài lữ hành của hắn kém đến thế?
Mấy trưởng lão thần giai thi nhau lên tiếng, bọn họ không hiểu ra sao.
Tóm lại độ tinh thuần huyền khí hay ma lực đều là vũ khí siêu mạnh đối kháng với thần lực bản mệnh của Cổ Duệ chi dân.
Băng bà bà lên tiếng:
- Chắc chắn là ngậm đan dược, nghe nói hắn quen thân với Bạch Trọc, thậm chí xưng huynh gọi đệ.
Mọi người hiểu ra, tuy thực lực của Tư Mã Tường không ra gì nhưng chế
dược thì nghịch thiên, siêu nổi tiếng trong Thần Huyền đại lục.
Vu Nhai hét lên:
- Cha nó, huyền khí trong cơ thể của ta sắp hao hết, quả nhiên một kiếm
này tiêu hao quá lớn. Mấy con quái thú vẫn không ngừng nghỉ, rất biến
thái. Vong Linh huynh, chúng ta tìm chỗ trốn đi!
Mọi người cùng nhìn hướng Băng bà bà, lời của Vu Nhai hình như tỏ rõ hắn không ngậm đan dược? Là hiểu sai sao?
Vong Linh huynh mở miệng nói:
- Không được, xung quanh tụ tập ngày càng nhiều quái thú, không có thời gian, trừ phi rút về.
Vu Nhai nói:
- Không sao, ta còn dư chút huyền khí, nếu không được thì uống dược. Băng Phong Tuyệt Kiếm!
Vu Nhai thu hết kiếm về người chỉ còn lại một thanh kiếm sắc băng lam,
hắn chém mạnh ra vài băng kiếm to biến thành bình chướng lớn.