Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1221: Thiên cơ phệ thần độc (hạ)




Độc Cô Cửu Dương hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Hay cho tiện nữ nhân, nhưng trong tay ta còn một người . . .

Độc Cô Cửu Dương định bắt Tiểu Dịch làm con tin.

Độc Cô Cửu Lan hét lên:

- Long báo!

Chợt vang tiếng gầm, long báo phát huy tốc độ nhanh nhất đời nó ngậm Tiểu Dịch vọt ra.

- Muốn chết!

Keng!

kiếm quang khủng bố chứa sát khí chém vào nắm đấm thứ hai của Độc Cô Cửu Dương, Vu Nhai không chấp nhận thảm kịch xảy ra lần thứ hai. Độc Cô Cửu Dương bị chấn thụt lùi mấy bước, long báo đã ngậm Tiểu Dịch chạy tới sau lưng Vu Nhai.

Thời thế xoay vầng, Tiểu Loan, Tiểu Dịch nằm trong tay Vu Nhai.

Toàn trường lặng đi, kiếm bao quanh Hoàng Phủ Nhàn lại chạm vào da nàng. Vu Nhai làm xong tất cả không quan tâm đến chuyện khác, hắn lấy đan dược của dược vật ra nhét vào miệng Độc Cô Cửu Vận tựa ngực hắn.

Độc Cô Cửu Vận từ chối, thều thào nói:

- Vô dụng thôi, Độc Cô NHai, ta . . . Khụ, dù có trị lành vết thương hiện nay cũng khó thoát chết, ta sẽ vô cùng đau đớn chết đi.

Mặt Độc Cô Cửu Vận trắng bệch dần có tử khí.

Vu Nhai không chút do dự nói:

- Nuốt xuống trước đi.

Dù lúc trước con người Độc Cô Cửu Vận như thế nào nhưng bây giờ là nàng cứu Tiểu Loan.

Độc Cô Cửu Vận quyết tuyệt nói:

- Vô . . . Vô dụng. Ta bị Độc Cô Cửu Dương đầu độc Thiên Cơ Phệ Thần Độc, dù ngươi chữa lành vết thương thì mỗi ngày mỗi đêm ta sẽ bị hành hạ đủ điều. Ta không muốn chịu đau đớn không phải người đó nữa.

Nhiều người hút ngụm khí lạnh:

- Thiên Cơ Phệ Thần Độc? Ui!

Người nghe nói đến loại độc này đều cảm giác cả người bứt rứt. Thiên Cơ Phệ Thần Độc là loại độc khủng bố, hầu như không có thuốc giải. Người bị đầu độc mỗi ngày sẽ chịu đựng các loại đau đớn, hoặc nên nói là ngàn loại đau nhức, đừng quên tên của nó là thiên cơ. Sau đau đớn thứ một ngàn người trúng độc mới chết, tức là phải chịu khổ tròn ba năm.

- Ta sẽ tìm cách chữa khỏi cho nàng!

Các binh linh nhanh chóng giải thích Thiên Cơ Phệ Thần Độc là gì cho Vu Nhai, nghe xong hắn cảm giác da đầu tê dại, nhưng bây giờ hắn không thể dao động. Vu Nhai nghĩ đến Tư Mã Tường thế là dứt khoát nét đan dược vào miệng Độc Cô Cửu Vận.

Độc Cô Cửu Vận lắc đầu, nói:

- Một đấm vừa rồi đã hút hết sức mạnh của ta, hơn nữa chất độc thấm vào tận xương, không chữa hết được. Thôi, có lẽ dược của ngươi cho ta có sức nói thêm vài câu.

Biểu tình Độc Cô Cửu Vận bình tĩnh, nàng hiểu rõ đã không thể sống sót, hồi quang phản chiếu nói:

- Độc Cô Nhai, ta muốn nói là từ đầu đến cuối Độc Cô Cửu Lan chưa từng là nữ nhân của Độc Cô Cửu Dương, nàng bị ép buộc. Người trong thôn Thiên Tội Uyên có rất nhiều người bị Độc Cô Cửu Dương hãm hại, nhiều người đã chết.

- Độc Cô Cửu Lan không kêu Độc Cô Cửu Dương đồ sát Dị Ma tộc. Nàng là một cô nương tốt, xin đừng hiểu lầm nàng. Tuy ta không quen biết nàng nhưng cùng là nữ nhân, ta hiểu tâm tình của nàng. Cảm giác bị người mình thích hiểu lầm rất khó chịu.

Vu Nhai ngạc nhiên ngẩng đầu. Độc Cô Cửu Lan ngước mặt lên, đôi mắt kiên cường rơi lệ như mưa, nàng không kiềm được.

- Tiện nữ nhân . . .

Độc Cô Cửu Dương muốn kêu người ra tay nhưng Vu Nhai không cho gã hành động, kiếm vây quanh Hoàng Phủ Nhàn run run nhắc nhở những kẻ rục rịch.

Tiểu Loan ở bên cạnh khóc nói:

- Đúng vậy dấy Vu Nhai đại ca ca, Cửu Lan tỷ tỷ rất đau khổ. Mỗi ngày Cửu Lan tỷ tỷ bị ác ma quấy rầy, nếu không phải được Mê Thành gia gia nhận làm cháu gái nuôi thì Cửu Lan tỷ tỷ đã . . . Đã . . .

- Còn các ca ca, tỷ tỷ trong thôn, thật nhiều người chết, bị hắn hại chết.

- Đại ca ca hãy báo thù cho bọn họ!

Tiểu Dịch ở phía sau kiên quyết nói:

- Vu Nhai sư phụ, ngày hôm qua Cửu Lan tỷ tỷ vẫn vững tin sư phụ sẽ đến cứu nàng!

- Vững tin ta sẽ cứu nàng?

Vu Nhai không hiểu ra sao, tại sao Độc Cô Cửu Lan tin tưởng hắn sẽ đến cứu nàng? Hắn không biết nàng ra khỏi Thiên Tội Uyên. Nhưng rất nhanh Vu Nhai không suy nghĩ nhiều, hắn nghĩ tới tình huống sau khi thôn Thiên Tội Uyên lên mặt đất.

Một ý tưởng phác họa rõ ràng trong đầu Vu Nhai, lòng hắn chìm xuống, lửa giận cuồn cuộn. Lúc trước Vu Nhai không có tình cảm gì với Dị Ma tộc nên không thấy tức giận. Đối với người trong thôn dưới Thiên Tội Uyên mặc dù hắn cũng không có nhiều tình cảm, tuy nhiên hắn từng diễn thuyết trong thôn, nhiều đại thúc, đại thẩm cho hắn đồ ăn, người trẻ tuổi ngưỡng mộ. Vu Nhai từng cảm nhận ấm áp trong thế giới hắc ám mà đơn thuần kia.

- Độc Cô Nhai, ta rất hối hận, nếu lúc trước luôn đi theo ngươi thật tốt quá. A, ta biết ngươi không thích nghe. Cả đời ta luôn phạm sai lầm, nhưng trước khi chết đã làm đúng một chuyện, ta rất vui.

Giọng Độc Cô Cửu Vận yếu ớt trống rỗng:

- Mỗi khi ta chịu đựng đau đớn từ Thiên Cơ Phệ Thần Độc sẽ luôn suy nghĩ dùng sắc đẹp đổi lấy địa vị đúng là ngu ngốc, vi phạm vinh diệu và tinh thần Độc Cô gia. Cuối cùng quả nhiên ta rơi vào kết cuộc thế này, ta đúng là đáng chết.

- Biết tại sao Độc Cô Cửu Dương chuốc thuốc độc ta không? Ha ha, bởi vì lúc ngươi cướp trọng bảo thì ta cũng bỏ hắn đi trèo lên người khác, còn không chỉ một người. Ha ha, ta rất đê tiện đúng không?

- Thật ra ta còn đang nghĩ cách làm sao bám dính lấy ngươi, phút cuối nhớ đến lời ngươi từng nói, ngươi sẽ không bụng đói ăn quàng. Bây giờ nằm trong vòng tay ngươi, ta cảm giác mình rất dơ bẩn nhưng cũng thật hạnh phúc. Vì ta được chết trong ngực ngươi.

giọng Độc Cô Cửu Vận nhỏ dần, sự sống xói mòn.

Thuốc trị thương của Tư Mã Tường không phải vạn năng, nếu Độc Cô Cửu Vận chỉ trúng một đấm của Độc Cô Cửu Dương chưa chắc Độc Cô Cửu Vận chết. Thiên Cơ Phệ Thần Độc rút gần hết sự sống của Độc Cô Cửu Vận, giờ thêm một cú đấm, dù thần tiên đến cũng chịu bó tay.

- Độc Cô Nhai, ta rất nhớ thời gian chúng ta ở Kiếm đường ngày xưa, tiếc rằng . . . Ngươi có thể cho ta biết khi dó ngươi có thật lòng thích ta không?

Đôi mắt Độc Cô Cửu Vận còn mộg lúc, giọng càng nhỏ chất chứa mong chờ.

Nhiều người vãnh tai mong Vu Nhai cho đáp án.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Ta chưa từng thật lòng thích nàng.

Mọi người, binh linh ngây người. Cái tên này đang nói gì? Người ta sắp chết mà ngươi còn khiến người ta chết không nhắm mắt sao? Thôn Thiên kiếm linh rất muốn cho tên này một nhát kiếm.

Độc Cô Cửu Vận ngơ ngác ngước lên, rất thất vọng đáp án của Vu Nhai.

Vu Nhai đổi giọng:

- Ta lúc trước không khác gì nàng, là tên khốn kiếp. Nhưng ta thay đổi, mấy năm trước ta chính là Vu Nhai, không còn là Độc Cô Nhai đó.

- Độc Cô Nhai khi ấy không có tư cách thích bất cứ ai, Vu Nhai lúc trước thì có tư cách thích người nào đó, ví dụ như Vận Nhi sau khi đã thay đổi.