Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1121: Đề nghị điên cuồng của Ma Liêm




Vu Nhai hỏi câu này là vì nhớ đến lúc Ma Liêm binh linh điên điên khùng khùng có khi nói:

- Ta là Tử Thần, ta là Câu Hồn Thần Liêm. Giết, giết hết tất cả chủng tộc phản bội chủ của ta. Tinh Linh, nhân loại, chết chết chết!

Lúc trước Vu Nhai còn tưởng Ma Liêm binh linh gọi chủ nhân là nói đến chủ nhân cũ của mình, bây giờ mới biết 'chủ' đây là tín ngưỡng.

Ma Liêm được mô phỏng theo Câu Hồn Thần Liêm vậy mà hết sức tin ngưỡng Cổ Ma tộc làm Vu Nhai muốn hỏi.

Ma Liêm binh linh lắc đầu, nói:

- Tất nhiên là không. Bọn họ chủ yếu là hình thức chiến đấu giết chóc chứ không phải chủng tộc hiếu sát.

Ma Liêm binh linh mở miệng nói:

- Chủ nhân, đây là ký ức của ta, bây giờ giao cho ngươi hết. 'kết' của ta không khó giải, có thể giúp ngươi lại tăng căn cơ. Tiếp theo Thí Thần Ma Nhẫn nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn sẽ dễ dàng hơn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vô số ký ức ùa vào não Vu Nhai, vận mệnh thuộc về Ma Liêm binh linh lướt qua óc hắn.

Không có nhiều oanh liệt. Sau khi Cổ Ma tộc bị hủy diệt Dị Ma tộc biến thành một chủng tộc nhỏ bé, dù đến thời đại nhân loại nổi lên vẫn chỉ là phụ thuộc vào tộc mạnh.

Gút của Ma Liêm binh linh rất đơn giản, muốn thoát khỏi chiến trường lúc đó.

Dị Ma tộc xui xẻo khi ấy ở trên chiến trường Đế Long tộc, tức là khu vực Thiên Tội Uyên Độc Cô Thần thành. Dị Ma tộc vô tội cư trú tại đó, kết quả Đế Long tộc xuất hiện, nhất kiếm kinh thiên cũng đến. Nhất kiếm kinh thiên diệt sạch Đế Long tộc, chẻma một vực sâu to lớn, Dị Ma tộc xui xẻo vĩnh viễn chôn vùi trong vực thẳm này.

Thủ lĩnh Dị Ma tộc lúc bấy giờ cũng là chủ nhân của Ma Liêm binh linh vì cứu ra nhiều người, gã rút Ma Liêm ra ngăn cản dư âm nhất kiếm kinh thiên. Kết quả Ma Liêm bị hủy chỉ còn binh linh vụn vỡ.

Cùng lúc đó, Dị Ma tộc chết chín phần, chỉ còn lại nhóm nhỏ kéo dài hơi tàn bên dưới Thiên Tội Uyên.

Cũng vì vậy nên Dị Ma tộc xui xẻo mất hết truyền thừa, ký ức.

Thậm chí Dị Ma tộc tự sáng tạo ngôn ngữ dưới Thiên Tội Uyên, họ chỉ nhớ mình tên là Dị Ma tộc. Điều này giải thích tại sao Dị Ma tộc không biết ngôn ngữ thông dụng trên Thần Huyền đại lục hay nên nói là tiếng nhân loại còn Ma Liêm binh linh thì hiểu.

Nhìn đến đây Vu Nhai không biết nên nói cái gì, Dị Ma tộc quá xui xẻo.

Lần đó Cổ Ma tộc bạo động, thần binh trong Dị Ma tộc bị phá hủy nhưng ít nhất còn truyền thừa, tín ngưỡng. Khi nhân loại vùng lên bạo loạn thì Dị Ma tộc mất luôn ngôn ngữ, thành công cụ cho Độc Cô gia bồi dưỡng các chủ tương lai của U Linh kiếm các.

- Đây là vận mệnh, gút mắc hoàn chỉnh của ta, hy vọng có thể giúp được chủ nhân.

Ma Liêm binh linh cũng biết chủng tộc của mình siêu xui xẻo, áp lực nói:

- Hy vọng có ngày nào đó chủ nhân trợ giúp tộc của ta để bọn họ thoát khỏi nỗi khổ ở Thiên Tội Uyên, mong rằng có ngày Dị Ma tộc chúng ta lại có thể đứng bên cạnh người thừa kế Cổ Ma tộc, cùng nhau chiến đấu.

Vu Nhai ngẩn người sau đó gật mạnh đầu:

- Chỉ cần là huyền binh bản mệnh của ta thi ta sẽ giúp bọn họ hoàn thành nguyện vọng.

Các binh linh lòng rung động, im lặng. Vu Nhai không chỉ một lần nói câu này.

Vu Nhai trầm ngâm nói:

- Nhưng khiến Dị Ma tộc nhân nhân kiên định đứng chiến đấu cùng ta sao? Ngươi không muốn Dị Ma tộc nhân tự do?

Ma Liêm binh linh lắc đầu, nói:

- Dị Ma tộc nhân quá yếu ớt, rất nhanh sẽ lại có bạo động lớn xảy ra. Ta không muốn Dị Ma tộc hoàn toàn diệt tộc trong cuộc bạo loạn này, chỉ có thể dựa vào cường giả. Hiện tại người ta tìm được chỉ có ngươi.

Vu Nhai cười khổ nói:

- Nhưng ta cũng không biết tình huống hiện tại của mình thế nào, làm sao dám bảo đảm thu Dị Ma tộc làm binh sĩ?

Ma Liêm binh linh nghiêm trang nói:

- Không, ngươi có cơ hội, tuy rằng cơ hội xa vời nhưng ít ra là có. Ta tin trong chủng tộc bách tộc loạn địa còn nhớ Dị Ma tộc chắc chắn có ghi chép. Tiếp theo sẽ xảy ra bạo động lớn,

- Bách tộc loạn địa đã không phải là trăm tộc thời đại Cổ Ma. Bọn họ không có lực lượng nổi lên, bọn họ chỉ có thể lựa chọn đi theo ai, nhân loại hoặc Cổ Duệ chi dân. Nhưng có lẽ bọn họ còn một lựa chọn khác.

Không đợi Vu Nhai hỏi chuyện, Ma Liêm binh linh tiếp tục bảo:

- Chính là ngươi, ngươi là người thừa kế Cổ Ma tộc, ngươi là người thừa kế Cổ Ma đại đế đời cuối, ngươi còn họ Vu.

Các binh linh mắt sáng rỡ. Ma Liêm binh linh, cảm giác quá điên cuồng!

Khóe môi Vu Nhai co giật:

- Ý của ngươi là kêu ta mượn thân phận người thừa kế Cổ Ma đại đế thu phục trăm tộc?

Vu Nhai cảm giác đôi khi bản thân hắn đủ cuồng nhưng ai ngờ Ma Liêm binh linh càng điên hơn, nó chỉ mới vừa thức tỉnh.

Ma Liêm binh linh nghiêm túc nói:

- Đúng vậy! Chủ nhân của ta!

Cổ Đế Long Linh hét to:

- Vu tiểu tử, không chừng thật sự có cơ hội!

Khắc Liệt Luân Tư cuồng hét:

- Grao! Vu tiểu tử, làm đi! Nếu ngươi là chủ trăm tộc thì mỗi ngày ta sẽ được thấy Ải Nhân tộc chếttiệt khom lưng uốn gối, ta có thể lấy thần hucy Ải Nhân tộc ra nghiên cứu.

Khắc Liệt Luân Tư hưng phấn nói:

- Hơn nữa ta có thể đọc điển tịch trung tâm nhất Ải Nhân tộc chứ không phải Thí Thần Ma Nhẫn gì đó từ ma giới. Tổ cha nó!

Khắc Liệt Luân Tư cảm giác trung tâm Ải Nhân tộc có ghi chép về Cổ Ma tộc.

- Doanh doanh . . .

Linh Doanh của Tinh Linh thần nỗ viễn cổ kêu lên, dường như nàng nghe hiểu.

Phong Doanh lên tiếng:

- Đúng rồi chủ nhân, người họ Vu, Cổ Ma đại đế cuối cùng của Cổ Ma tộc cũng họ Vu, không chừng đây là ý trời.

Vù vù vù vù vù!

Thí Thần Ma Nhẫn kêu vù vù không dứt biểu hiện nó ủng hộ, kích động.

Các binh linh khác không thuộc trăm tộc nhìn hướng Vu Nhai, chờ đợi hắn trả lời, huyền binh đều rất hiếu chiến.

Vu Nhai nghiêm túc nói:

- Ta là người rất thực tế, tình huốngtrước mắt là thực lực của ta cách mục tiêu này rất xa. Nhưng bà nội nó, muốn giành lại Tiểu Mỹ phải có thực lực thống trị trăm tộc. Nếu có ngày nào ta cần lực lượng trăm tộc thi ta sẽ không do dự.

Cứ điên cuồng đi, lập mục tiêu không chết người.

- Được rồi, trước mắt chúng ta hãy nghĩ về thực tế đi, tìm cách tăng thực lực, giải quyết Diệt Thần Ma Nhẫn đã.

Vu Nhai ngừng một chút, cảm thấy tạo niềm tin cho các binh linh chưa đủ mạnh, nghiêm trang nói:

- Ha, muốn trở thành vua trăm tộc bây giờ ít nhất phải tìm về thần binh của vua các tộc lúc ấy, cố lên!

Các binh linh gật đầu,