Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1100: Bí mật Lưu Tinh Đồng




Vu Nhai không ngờ dù lão nhân đại quản sự đã đi xa nhưng có thể phát huy lực lượng từ xa khủng khiếp như vậy. Nếu biết sớm thì Vu Nhai sẽ không để Thủy Tinh ở lại cùng hắn chiến đấu.

Nếu Thủy Tinh không ở lại thì Thủy Tinh khó ngăn cản lão nhân đại quản sự cho nhóm Hắc Đạt Tư, Hắc Nguyệt kỵ sĩ hắc chú chúc phúc.

Tiếc rằng Vu Nhai, Thủy Tinh rục rịch bị lão nhân đại quản sự phát hiện, lão có thể khống chế không gian này, thmậ chí xuất hiện một luồng sáng đen ngăn cách Tiểu Hắc. Lòng Vu Nhai chùng xuống, nghĩ cũng đúng, mới rồi hắn tung chiêu Thôn Thiên Nghịch Không thức bị lão nhân đại quản sự ổn định không gian lại. Trong đầu Vu Nhai không ngừng suy nghĩ đường lui, huyền khí phục hồi.

- Cái gì?

Câu hỏi của lão nhân đại quản sự làm Vu Nhai, Thủy Tinh gợi lên lòng tò mò. Nếu lão nhân đại quản sự nhìn thấu hành động của hai người vậy tạm bình tĩnh nghĩ cách, ít nhất huyền khí trong cơ thể phục hồi càng nhiều thì càng có cơ hội. Phải tìm ra một cơ hội đột phá.

Dù lão nhân đại quản sự không có mặt trong không gian bị phong tỏa nhưng Vu Nhai cảm giác được áp lực khủng bố từ lão.

Lão nhân đại quản sự trầm giọng nói:

- Ài, năm xưa Thần Duệ chi tộc ta thất bại trong tay nhân loại bình thường man rợ các ngươi không phải vì các ngươi mạnh bao nhiêu mà vì đôi mắt này.

Dù lão nhân đại quản sự bình tĩnh cỡ nào khi nhắc đến thất bại là tâm tình cực kỳ khó chịu.

- Ha ha ha ha ha ha! Mười tám đại gia tộc, Pháp Thần Điện, Ma Pháp Đại Đế, Huyền Binh Đại Đế gì? Tất cả là đồ bỏ, nếu không có đôi mắt này thì bây giờ vẫn là chúng ta thống trị Thần Huyền đại lục!

Vu Nhai Thủy Tinh liếc nhau, không hiểu lão nhân đại quản sự đang nói gì. Vu Nhai siết chặt Thôn Thiên kiếm.

- Néu các ngươi tìm ra cách giải phong Lưu Tinh Đồng trong Tinh Linh tộc chắc cũng biết lúc trước Tinh Linh tộc từng giải phong cho một nữ nhân? Sau này nữ nhân đó trở thành hoàng hậu của thế lực ma pháp lớn nhất? Sau này bởi vì tộc ta buông xuống, đại thế lực ma pháp khom lưng uốn gối hiến hoàng hậu của mình cho hoàng của ta, ai ngờ là gieo một hạt giống đê hèn.

Vu Nhai, Thủy Tinh có thể đoán được chuyện tiếp theo. Chắc chắn hoàng hậu dùng kỹ năng 'định' gì đó tiêu diệt thủ lĩnh lúc bấy giờ của Cổ Duệ chi dân. Nhưng hai người rất giật mình, không ngờ có đoạn bí sử như vậy.

- Sau này tộc ta quay về mảnh đất bí ẩn móc mắt nữ nhân đã chết từ lâu ra đặt trước mặt Vu Cổ hần Hoàng đời đời. Chúng ta phải ghi nhớ sỉ nhục đó, nhân loại bình thường các ngươi đê tiện, tồi tệ.

Nói đến đây giọng lão nhân đại quản sự rất trầm, tràn ngập thù hận, rõ ràng lão nói thật.

Vu Nhai, Thủy Tinh liếc nhau. Trong đầu hai người chợt hiện lên một nữ nhân, một nữ nhân bình thường lẻn đến bên cạnh thủ lĩnh Cổ Duệ chi dân, một nữ nhân có đôi mắt giống Thủy Tinh.

Nhưng bây giờ không ai biết đến nữ nhân này, chỉ biết Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc.

Vu Nhai it ntưởng năm xưa cao thủ nhân loại bình thường không tồi tệ như lão nhân đại quản sự nói. Nếu không có lực lượng cường đại, dù giết thủ lĩnh Cổ Duệ chi dân thời bấy giờ cũng có ích gì?

Đương nhiên công lao của vị hoàng hậu kia cực kỳ lớn, nàng hành động cho nhân loại bình thường cơ hội.

Vu Nhai xem Thủy Tinh và vị hoàng hậu kia trùng hợp vào nhau, hắn siết chặt nắm tay. Thủ lĩnh ma pháp đó khốn kiếp như Độc Cô Chiến Phong, không xem nữ nhân của mình ra gì, coi họ là công cụ.

Dù phải chết Vu Nhai sẽ không để nữ nhân của mình bị hy sinh.

Giờ phút này, tay Vu Nhai siết chặt tay Thủy Tinh. Có lẽ vì hiểu biết Vu Nhai nên Thủy Tinh ngầm hiểu ý chí của Vu Nhai, nàng yên lòng bật cười, dù mắt có xấu hơn cũng không sợ.

Lão nhân đại quản sự không để ý động tác nhỏ của Vu Nhai, Thủy Tinh, tiếp tục bảo:

- Ta rất tò mò về đôi mắt đó, đã nghiên cứu rất nhiều, tiếc nuối là không có được đôi Lưu Tinh Đồng sống.

Khi đó Cổ Duệ chi dân tiêu diệt người đứng đầu Tinh Linh tộc, có được tư liệu của Tinh Linh tộc là rất bình thường, biết về Lưu Tinh Đồng cũng không lạ. Lão nhân đại quản sự có sức mạnh hắc chú, thuộc loại người thích nghiên cứu các loại quỷ thuật giống như vong linh pháp sư, tò mò đôi mắt làm Cổ Duệ chi dân thất bại cũng không lạ.

Giọng điệu lão nhân đại quản sự trở nên ngông cuồng:

- Nhưng không ngờ ta gặp Lưu Tinh Đồng tại đây, ha ha ha ha ha ha! Vi không giẫm lên vết xe đổ, nữ nhân có được Lưu Tinh Đồng đều đáng chết. Nhưng ta sẽ bắt ngươi về, chờ nghiên cứu đủ rồi mới giết. Ha ha ha ha ha ha! Không chừng khi ngươi lại giải phong thì sẽ trở về đôi mắt bình thường.

- Tiểu Hắc, hãy mang Thủy Tinh đi!

Lúc này Vu Nhai biết lão nhân đại quản sự sắp hành động, cũng là khi hắn ra tay, không thể có gì vướng bận. Vào lúc nguy cấp Vu Nhai sẽ chặn công kích của lão nhân đại quản sự, Tiểu Hắc mang Thủy Tinh rời đi.

- Đi? không ai đi được. Có phải ngươi đang nghĩ khi ta công kích thì không thể lo chuyện gì khác, ngươi có thể đưa nữ nhân này đi? Ha ha ha ha ha ha! Rất đáng tiếc, ngươi tính toán đã bị ta nhìn thấu từ lâu. Dù là từ lực lượng hay trí tuệ thì nhân loại bình thường các ngươi không thể đánh đồng với Thần Duệ chi tộc ta.

- Bây giờ ngươi đã thấy rõ chưa? Rất thất vọng đúng không? Ta thích nhìn biểu tình thất vọng, không cam lòng của các ngươi, nếu không thì ngươi nghĩ rằng lúc trước ta nói nhiều như vậy với các ngươi làm gì?

- Đương nhiên, ta tích góp lực lượng cũng có thời gian. Mới rồi tuy ta có thể ngăn các ngươi đi nhưng hơi khó giết chết, vì vậy nói nhiều vài câu. Người đã già luôn thích dài dòng, cần có tiết mục trợ hứng cho qua thời gian nhàm chán.

Ngụ ý của lão nhân đại quản sự là nhìn Vu Nhai lộ biểu tình thất vọng, không cam lòng là tiết mục trợ hứng.

Cùng lúc đó, một đoàn khói đen bay ra từ Hắc Nguyệt kỵ sĩ, tọa kỵ đã chết, chậm rãi biến thành hình người màu đen, hiện ra khuôn mặt lão nhân đại quản sự.

Chắc đây là kết tinh của sức mạnh hắc chú, thật đáng sợ.

Đúng là Vu Nhai rất thất vọng nhưng hắn tuyệt đối không bỏ cuộc, quát to:

- Tiểu Hắc!

- Chít!

Tiểu Hắc nhúc nhích.

- Ta nói rồi, không ai đi được. Tuy năng lực không gian của ma thú nhỏ rất mạnh nhưng còn non.

Bóng đen hình người vươn tay đẩy, ánh sáng đen to lớn vòng qua Vu Nhai bao lại Tiểu Hắc, Thủy Tinh định chạy trốn. Bóng đen hình người tới gần Vu Nhai, đôi mắt đen thui nhìn hắn chằm chằm.

Bóng đen hình người nói:

- Ngươi là người duy nhất biết bí mật, ngươi phải chết. Ngươi hãy chết trước đi, công chúa sẽ không nhớ đến ngươi. Còn nữ nhân của ngươi, ta nhất định sẽ nghiên cứu mắt nàng mãi đến khi nào nàng chết.

- Thôn Thiên Nghịch Không thức!

Vu Nhai vẫn chẳng hề e sợ. Bóng đen hình người không phải lão nhân đại quản sự thật sự, Vu Nhai đáp trả bằng Thôn Thiên Nghịch Không thức, kiếm từ sau lưng xoay một vòng.