Làm đạo sư là chuyện nhỏ, chỉ cần học được phù văn kêu làm gì lão cũng chịu.
- Quyết định vậy đi, đây là một số cơ bản long văn ta đã sửa sang lại, chờ giải quyết chuyện này xong chúng ta học tập, thảo luận vấn đề mở rộng long văn.
Vu Nhai đã chuẩn bị sẵn lấy quyển sách 'long văn cơ bản' hắn sao chép trên đường trở về Bắc Đẩu hành tỉnh, đây vốn là thứ hắn định trao đổi với lão già Mê Thành.
Vu Nhai biết muốn học nhiều tri thức hơn thì phải trả giá. Long văn không phải bí mật cực kỳ quan trọng với Vu Nhai, chỉ phù văn Huyền Binh Điển mới là siêu quan trọng, hắn sẽ không lấy nó ra.
Vu Nhai đã hứa với Cổ Đế Long Linh giúp nó tìm hậu đại huyết mạch Đế Long tộc, vậy là có thể truyền long văn đến đời sau.
Nếu có thể thì tìm vài đồ đệ long văn cũng không tệ, dù gì không chịu tổn thất bao nhiêu. Truyền thừa long văn trung tâm nhất nằm trong não Vu Nhai, những cái khác chỉ là cơ bản. Hơn nữa trong tình huống trước mắt Vu Nhai phải lấy ra nhiều tiền cược hơn.
Vu Nhai nói những lời đó với lão già Mê Thành nhìn như không liên quan gì đến nguy hiểm trước mắt, nhưng người thông minh đều hiểu hắn nói cho Đông Phương Thần Thông nghe. Lão già Mê Thành biểu hiện đều lọt vào mắt Đông Phương Thần Thông.
Lão già Mê Thành tự nhiên nhận 'long văn cơ bản', ném không gian giới chỉ cho Vu Nhai, nói:
- Tiểu tử, bên trong có tri thức, tâm đắc phù văn suốt đời của ta, ngươi cầm đi. Tặng không gian giới chỉ cho ngươi.
Lão già Mê Thành chạy vào nội thành, kiếm một góc từ từ nghiên cứu.
Vu Nhai nhận lấy không gian giới chỉ của lão già Mê Thành, cất ngay.
Có những kinh nghiệm phù văn này Vu Nhai tin tưởng sắp đến ngày giải mở một góc Huyền Binh Điển, nhưng phải giải quyết tình huống trước mắt đã.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Xem biểu tình của Đông Phương Thần Thông dường như tiền cược của mình chưa đủ?
- Đông Phương đại nhân, không ngờ đến bây giờ chứng cứ của ta chưa tới, khiến đại nhân đợi lâu.
Đông Phương Thần Thông cười nói:
- Không sao, mới rồi ngươi biểu diễn rất đặc sắc, khiến ta muốn vỗ tay khen hay. Xem như tiêu khiển trong lúc buồn chán, rất khá.
Đông Phương Thần Thông đổi đề tài:
- Nghe nói ngươi từng gặp nhóm người đó trong binh linh, tin tức sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc muốn biết nhất có thể nói cho ta nghe không?
Ý của Đông Phương Thần Thông là ngươi biểu hiện rất tốt, ta đã thấy tiền cược của ngươi nhưng chưa đủ. Ngươi còn biết cái gì cứ nói ra hết đi, đặc biệt là chuyện liên quan đến Cổ Duệ chi dân.
- Đại nhân cũng biết ta gặp nhóm người đó hai lần. Một lần là dưới đáy di tích, lúc đó vừa lúc hắn thả Long Thực Thú ra. Bởi vì hắn cho rằng ta sẽ chết trong miệng Long Thực Thú nên ta mới sống sót được. Hình dạng lực lượng của bọn họ rất lạ và cao cấp, như chúng ta không thể luyện huyền khí lên cảnh giới cực cao mỗi một giai đoạn, trong cùng đẳng cấp chúng ta sẽ chết thảm. Đương nhiên có thể hai người ta gặp là tinh anh tong bọn họ.
Mắt Đông Phương Thần Thông lóe tia sáng, nói:
- Tiếp tục đi.
- Bọn họ làm một truyền tống trận dưới lòng đất, nghe nói ngàn năm trước tụ tập long khí tự động sinh thành. Chắc các người không quan tâm truyền tống trận sinh thành như thế nào, nhưng các người sẽ chú ý từ ngàn năm trước bọn họ đã có thể xuất hiện trên Thần Huyền đại lục . . .
Vu Nhai không giấu diếm, kể ra bí mật đã gặp được mà không liên quan tới hắn. Thật ra Vu Nhai đã kể cho công chúa Nguyệt Lâm Sa, Độc Cô gia chủ nghe từ lâu. Biểu tình của Đông Phương Thần Thông ngày càng trầm trọng, những điều này cụ thể hơn bên Độc Cô Cửu Thiên, Thất hoàng tử cung cấp. Chỉ mới biết Cổ Duệ chi dân từ ngàn năm trước đã tạo truyền tống trận dưới lòng đất, bọn họ cố ý thả Long Thực Thú ra, không rõ mục đích.
Vu Nhai nói vài đặc tính của Long Thực Thú, thành thực vật của cự long, các chuyện hơi quan trọng. Vu Nhai biết điều quan trọng nhất là ngàn năm trước, hình dạng lực lượng, cự long.
Ngàn năm trước ý nghĩa trên mảnh đất này có lẽ ẩn giấu nhiều Cổ Duệ chi dân, đã bày ra ngàn năm.
Hình dạng lực lượng là sau này gặp Cổ Duệ chi dân sẽ có cách ứng đối, những thứ khác thì không có tác dụng gì. Tin tức cự long khiến người giật mình, đó gần như là hợp tác mạnh nhất giữa hình người và hình thú.
Trong khi Vu Nhai giải thích những người đứng sau ngập ngừng muốn nói. Bọn họ cảm thấy Vu Nhai nói quá nhiều, bây giờ chưa đuổi Mông thân vương đi, nhưng mọi người ngẫm nghĩ rồi im lặng.
Bọn họ không biết Vu Nhai có cố ý nói nhiều như vậy không, mọi người nghe mà không hiểu.
Đông Phương Thần Thông nhíu mày hỏi:
- Chỉ bấy nhiêu sao?
Vu Nhai nói chưa nhiều, không đủ khiến Đông Phương Thần Thông vừa lòng.
Vu Nhai thuận miệng phân tích:
- Ta ở trong Ma Pháp đế quốc gặp những điều này, không có gì nhiều hơn. Các người có thể điều tra những chuyện đáng ngờ dựa theo nội dung ta nói. Truyền tống trận kia đã bị bọn họ sửa đổi không thành hình, ta nghĩ bọn họ dám phá hư truyền tống trận thì chắc trên Thần Huyền đại lục vẫn còn truyền tống trận khác.
Mắt Đông Phương Thần Thông sáng rực hỏi:
- Đúng vậy! Tiếp theo? Thật sự chỉ có bấy nhiêu?
Bây giờ Vu Nhai đang tăng tiền cược cho mình, sao có thể nói hết tất cả những gì mình biết? Ít nhất chờ có một lời hứa đã, nên Đông Phương Thần Thông tin tưởng Vu Nhai còn tin tức tiết lộ.
Vu Nhai cười gian hỏi:
- Không biết Đông Phương đại nhân có biết hướng đi của Tư Mã Tường đại sư không?
Khóe môi Đông Phương Thần Thông co giật, nghe ba chữ Tư Mã Tường làm lão nhớ đến khi Huyền Binh Đại Đế biết gã chạy mất có vẻ mặt gì. Tư Mã Tường là ngự y, vậy mà không nói tiếng nào đã chạy mất bóng dáng. Sau này điều tra mới biết lão già khoe mẽ cùng Vu Nhai đi tìm dược chữa bệnh mắt cho đại tiểu thư Bắc Đẩu công hội võ học. Bâygiờ Tư Mã Tường còn ở trong rừng Tinh Linh.
Lúc trước Tư Mã Tường không giấu giếm nên muốn điều tra tung tích không khó, nhưng năng lực y học của gã siêu mạnh, Huyền Binh Đại Đế không tiện phái người cưỡng ép gã trở về. Vì Tư Mã Tường nên Huyền Binh Đại Đế càng nhớ kỹ Vu Nhai, ít nhất trong sự kiện Hoàng Phủ Cung, lý do Huyền Binh Đại Đế cho Vu Nhai cơ hội là nhờ công Tư Mã Tường.
- Rừng Tinh Linh, Tinh Linh tộc, tồn tại thống trị Thần Huyền đại lục thời đại viễn cổ. Ngươi biết được những điều gì từ miệng họ?
Vu Nhai hối hận nói:
- Ta biết một số việc Tư Mã Tường đại sư không biết, không phải chuyện viễn cổ mà gần đây. Có một số việc Đông Phương đại nhân có thể nghĩ cách đến Tinh Linh tộc hỏi thăm. Chết tiệt, sớm biết vậy ta đã nói ta đi qua bách tộc loạn địa biết những điều gì thì được rồi.
Người miễn cưỡng nghe hiểu khóe môi co giật, những thứ này là tiền cược của ngươi, thật không biết cẩn thận giữ gìn.
Vu Nhai lại cười âm hiểm:
- May mắn ta còn tin tức khác, vẫn là về Đế Long tộc ta được truyền thừa Vua Đế Long tộc, lý do Đế Long tộc bị tiêu diệt là . . . Đại nhân tự hiểu.