Chương 379:
Vốn dĩ trong những điều kiện nhất định, nó cũng có thê k1ch thích một mặt tăm tôi của một người.
Kỳ thực mỗi một người, ít nhiều gì cũng sẽ có bản chật hai mặt, hoặc nhiêu mặt, và Tuyết Lạc cũng không ngoại lệ. Khi đôi mặt với người không mây thiện cảm như Lam Du Du, bản năng của cô cũng đã khởi động một mặt tâm cơ của mình, mặc dù cô không muôn làm như vậy.
Có lẽ còn có một nhân tô quan trọng hơn, đó chính là bé con trong bụng cô mới chỉ được hơn tám tuân. Sự vĩ đại lớn lao và bên bỉ kiên trì của tình mẫu tử, được bộc lộ ra vào lúc này.
Tuyết Lạc không muốn đứa nhỏ trong bụng mình xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muôn.
Vì vậy, nêu có thê đầy trách nhiệm lên người Phong Hàng Lãng, cô sẽ đây hệt thảy lên cho anh ấy. Dù sao, với thâm tình của Lam Du Du dành cho Phong Hàng Lãng, cô ta cũng sẽ không làm gì anh ấy.
Phong Hàng Lãng yêu Lam Du Du đên nhường nào, Tuyêt Lạc không bit, cũng không biệt môi quan hệ tình cảm của họ sâu đậm đên mức nào.
Tuy cô không thể quen với việc Phong Hàng Lãng ngấp nghé người phụ nữ yêu dâu của anh trai mình, nhưng cô cũng không có cách nào, có phải không?
Những điêu này dường như năm ngoài phạm vi quan tâm của Lâm Tuyệt Lạc, việc cô phải làm bây giờ, chính là ly hôn với Phong Lập Hân, sau đó tìm một nơi có phong cảnh thiên nhiên độc đáo đê sinh đứa nhỏ trong bụng và nuôi nâng nó trưởng thành.
Vốn dĩ, sáng sớm hôm nay Tuyết Lạc đã rời khỏi tập đoàn GK của Phong Hàng Lãng, chuẩn bị sẵn sàng đến _ nhà họ Phong tìm Phong Lập Hân đề nói vệ chuyện ly hôn. Nhưng điều ngạc nhiên đó là người tài xế đã đưa cô vệ thắng trường học, hơn nữa tận mặt nhìn thây cô đi vào khuôn viên trường thì mới rời đi.
Vừa nghĩ đến tiết học sáng nạy là của lão quái họ Tiết, Tuyết Lạc mát hét can đảm đề trốn học.
Lam Du Du trằm ngâm một lúc với đôi mày lá liêu xinh đẹp, rôi hậm hực nói một cách quái gở: “Lâm Tuyết Lạc, không ngờ bạch liên hoa * cô quả là nhanh mồm nhanh miệng!
Cô cho răng cô bỏ qua tội câu dân anh Lãng như vậy. Tôi sẽ tin cô sao?”
* những cô gái tỏ ra mình là người ngây thơ, vô tội nhưng bên trong lại nham hiềm xảo trá “Cô sẽ tin điều đó! Vì những điều tôi nói đều là sự thật”
Tuyết Lạc không cho Lam Du Du thời gian đê tiệp tục suy đoán, mà trực tiệp trả lời cô ta một cách khẳng định.
Nhớ đến chiêu này, là chiêu mà cô đã học được từ Phong Hàng Lãng: chính là khi đôi thủ đang bán tín bán nghi, phải dứt khoát gia tăng lợi thế đề đối phương đê tin tưởng vào mình. Mà dùng cách trả lời Lam Du Du một cách khẳng định như thé, điều này chặc chăn này sẽ xua tan đi sự “nghi ngò” của cô ta.
Lam Du Du nheo mắt liếc nhìn khuôn mặt trăng bệch của Lâm Tuyết Lạc, dường như đang phán đoán xem những lời mà Tuyết Lạc nói là thật hay giả.
Tuyết Lạc buộc bản thân phải bình tĩnh rôi lại bình tính, không thê thua Lam Du Du về khí chất, thua một bước, thì sẽ thua những bước sau.
Tuyết Lạc không muốn làm kẻ thủ với Lam Du Du, chỉ là câu nói tâtcả _ những người phụ nữ nhung nhớ đên Phong Hàng Lãng của cô ta, đều phải chêt, ít nhiêu vẫn khiên Tuyết Lạc cảm thây sợ hãi. Hơn nữa cô của hiện tại còn là một người sắp làm mẹ.
Đứa nhỏ trong bụng quan trọng hơn bât cứ thứ gì!
“Lâm Tuyệt Lạc, điêu cô nói là thật hay giả, đêu không quan trọng! Bởi vì tôi sẽ tự mình đích thân kiểm chứng!”
Lam Du Du khẽ hừm lạnh một tiếng.
Người phụ nữ này đã bỏ nhiều công sức đê đột nhập vào ký túc xá của cô, chăng lẽ chỉ đề khởi bỉnh hỏi tội xem cô có câu dẫn Phong Hàng Lãng hay không thôi sao?
Chắc không đơn giản như vậy chứ.