Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm

Chương 362




Chương 362:

“Cô ấy đang ở trong lòng tôi hưởng lạc thú! Việc vệ sinh ở ký túc xá đành phiền cô vậy. Sau này sẽ tạ ơn sau.”

Giọng nói từ tính của Phong Hàng Lãng sao lại nghe dễ chịu như thê.

Nhất là ở trước mắt mấy cô thiếu nữ mới biết yêu thì càng quyến rũ hơn nữa.

“A… Tuyết Lạc cùng Phong tiên sinh ngài đang ở bên nhau sao?”

Viên Đóa Đóa tựa hồ kinh ngạc một chút, sau đó liền rất thông minh nói: “Vậy thì chúc hai người chơi thoải mái, chơi vui vẻ nhé!”

Đợi đến lúc Tuyết Lạc lấy lại được điện thoại thì Viên Đóa Đóa ở đầu bên kia đã tắt máy rồi.

Được rồi, lúc nãy là Diệp Thời Niên, bây giờ là Viên Đóa Đóa, đều biết cô — Lâm Tuyết Lạc đang ở cùng . tên đàn ông xấu xa vô nhân đạo này rồi.

Cũng vui sướng quá đi!

Tuyết Lạc thật không biết ngày mang phải mang bộ mặt nào đi gặp Viên Đóa Đóa nữa! Chính mình không ngừng ở trước mặt cô ây vạch rõ quan hệ minh bạch với Phong Hàng Lãng. Bây giờ thì hay rồi, cuộc gọi này của Phong Hàng Lãng đã trực sẽ” quay về 30 năm trước luôn rồi!

Dù cô có mở miệng giải thích bao nhiêu đi nữa, cũng không thể nói rõ môi quan hệ của cô với Phong Hàng Lãng được nữa.

Nhìn thây cô gái này tâm tình suy sụp, Phong Hàng Lãng khế thở dài một tiêng: “Ngoan một chút, tôi nay không chạm vào cô.”

Mấy lời này nghe sao mà quen thế?

Giông như buổi tôi không dám nhin lại nào đó, người đàn ông cứ như xe lửa nạp đầy bình này cũng từng nói như vậy.

Kết quả thì sao? Không phải vẫn bị anh lễ lăn qua lăn lại tới gục ngã đó saol Tuyết Lạc mới không tin lời nói dối hết lần này tới lần khác của tên đàn ông này nữa đâu!

Nhưng mà hiện tại bản thân nên làm gì đây chứ? Mặc thế này mà chạy đi sao? Hay là liều mạng với Phong | Hàng Lãng, đoạt lại áo từ tay hắn?

Tuyết Lạc không muốn tốn công vô ích nữa! Nếu người đàn ông này đã không muôn tha cho cô thì cho dù cô có tìm được cả trăm cách trốn thoát, hắn cũng có cả ngàn cách đề áp chễ cô lại.

Áo đã bị người đàn ông xé rách rồi, hiển nhiên đã không còn mặc vào bình thương được nữa. Người đàn ông cởi áo vest trên người mình xuỗng, ném lên người Tuyết Lạc, “Mặc vào đi, đừng để lạnh.”

Sự săn sóc tỉ mỉ của người đàn ông này khiến nhiệt độ 4rong xe âm hơn một chút. Ám áp cùng tụ lại một chỗ, nhưng cảm giác tủi nhục trong lòng Tuyết Lạc lại không hết được.

Người đàn ông này khi là người, lúc lại là ma quỷ, thật sự khiến cho người ta quá khó đoán mà.

Có lẽ là bị Phong Hàng Vũ gây sức ép dày vò lâu quá khiên cô mệt chết đi được, cũng có lẽ do trong xe thể thao vừa âm lại vừa dễ chịu, cứ một mực yên tĩnh như vậy, Tuyết Lạc vậy mà lại từ từ ngủ mất rồi.

Chiếc xe thể thao dừng ở bãi đậu xe dưới tầng hằm của tập đoàn GK.

Nhìn cô gái đang ngủ say ở ghế phó lái, Phong Hàng Lãng chăm chú nhìn cô gái một lúc lâu sau mới khẽ thở dài một tiếng.

Chính mình cùng cô gái ày ầm ï lâu như vậy, vậy mà cứ thê này là kết thúc rồi đó sao?

Ngủ hay không ngủ thì cũng không nói, còn phải phục vụ cô gái ngủ say y hệt như mèo con này!

Phương Hàng Vũ xuống Xe, cần thận từng chút đem cô gái ở ghế Bàn lái nâng lên, vững vàng ôm vào lòng.