Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm

Chương 228




Chương 228:

Nếu người cũng chết thì làm sao còn biết được đâu là ác mộng?

Nếu như muốn chết, cô cũng chỉ muốn chết cùng Phong Hàng Lãng, cùng chôn trong một mộ với Phong Hàng Lãng mà thôi!

Thấy người phụ nữ đã im lặng, Diệp Thời Niên nói: “Nghe nói sáng hôm kia, Phong Lập Hân cắt cỗ tay tự sát.

Hiện tại hán vẫn năm hôn mề trong phòng theo dõi! Bác sĩ nói, nêu nhứữ bỏ lỡ 72 giờ quan trọng này, Phong Lập Hân vĩnh viễn sẽ phải sống thực vật, cũng gân giống như là người chết!”

Lam Du Du yên lăng giông như đang suy nghĩ. điều gì. Bất thình lình, cô, ngâng đầu lên lay cánh tay cầm cốc nước của Diệp Thời Niên, vội vàng nói: “Diệp Thời Niên! Nhanh đưa tôi đến bệnh viện, ngay bây giờ!”

“Đến, đến bệnh viện? Cô bị làm sao?

Cô lại muốn đùa giỡn tôi kiểu gì nữa đây?”

Nửa chén nước bị sánh ra ngoài rơi vào cổ áo Lam Du Du làm lộ ra màu áo lót mơ hồ. Yết hầu Diệp Thời Niên không ngừng lên xuống, không thể không nói, trong lúc lo đãng người.

phụ nữ Lam Dù Du này cũng có thể khiên đàn ông nảy ra ham muốn.

“Mang tôi tới bệnh viện Phong Lập Hân! Phải đi ngay lập tức!” Lam Du Du lắc mạnh cánh tay Diệp Thời Niên.

“Sao cơ? Cô bảo tôi dẫn cô tới bệnh viên tìm Phong Lập Hân? Cô muôn tự đến cửa tìm chêt sao?” Diệp Thời Niên há hốc mồm.

“Không phải anh nói Phong Lập Hân hôn mê chưa tỉnh sao? Anh dẫn tôi đi gặp Phong Lập Hân! Tôi chắc chắn có thể làm cho hắn tỉnh lại.” Lam Du Du kiên định nói.

Diệp Thời Niên ngắn ra, người phụ nữ này nói có thê làm Phong Lập Hân đang hôn mê tỉnh lại? Cô ta có khả năng này sao? Nếu cô ta có thể, Phong Hàng Lãng đã gọi Phong Lập Hân tĩnh dậy từ lầu rồi? Cô ta nghĩ mình là bồ tát tái thế sao?

“Cô có thể làm Phong Lập Hân tỉnh lại? Làm sao có thể chứ? Chẳng lẽ cô tin thế giới này có phép màu? Hay là cô muôn nhân cơ hội này chạy trôn?”

Diệp Thời Niên không quên đề phòng Lam Du Du bắt cứ lúc nào bởi cô ấy thực sự có quá I nhiều mưu mẹo.

Thỉnh thoảng cô ây sẽ bày ra mưu ma quỷ quái khiên cho Diệp Thời Niên sống dở chết dở.

“Diệp Thời Niên, nếu anh sợ tôi chạy trốn, ân cứ khóa tôi lại! Nếu như anh không để tôi đi, anh chính là người thấy chết mà không ‹ cứu! Di ng Lập Hân thực sự sắp chết rồi, anh chính là một trong những thủ phạm!”

Lam Du Du là một người phụ nữ thông minh. Cô biết nên nói điều gì để có thê kích thích Diệp Thời Niên.

“Tại sao tôi lại trở thành thủ phạm chứ?” Diệp Thời Niên khó hiểu hỏi.

Hiển nhiên hắn đã mắc bẫy Lam Du Du.

“Anh cũng biệt, trong thời gian Phong Lập Hân hôn mê hai ngày, Phong Hàng Lãng chắc chắn đã nghĩ hễt mọi biện nhấp: Các chuyên gia trong nước ngoài nước, chắc chăn hắn đã mời một đồng về! Kết quả Phong Lập Hân có tỉnh lại không? Vậy mà anh lại muốn ngăn cản tôi, người duy nhất có thể làm cho Phong Lập Hân tỉnh dậy, cứu hắn sống. Vậy anh nói xem anh có phải là thủ phạm không?” Lam Du Du thừa dịp nói hết.

Diệp Thời Niên bắt đầu do dự.

Trong thời gian Phong Lập Hân hôn mê hai ngày hai đêm, Tông lòng Phong Hàng Lãng chắc chân là đau như dao cắt, máu nhỏ từng giọt.