Editor: Táo đỏ phố núi
Lý Thành Hạo? Tại sao anh ta lại ở nhà cô?
Hà Phỉ Phỉ nghi ngờ nhìn về phía mẹ già nhà mình, bà Hà lại còn vui vẻ ra
mặt ngoắc ngoác tay về phía Hà Phỉ Phỉ, “Phỉ Phỉ, trở về rồi à, mau tới
đây ngồi, hôm nay mẹ đặc biệt mời Thành Hạo tới nhà làm khách. Mấy ngày
nay cậu ấy rất bận chuyện của công ty, các con không có thời gian liên
lạc, nhân dịp này hãy nói chuyện nhiều một chút.”
Hà Phỉ Phỉ im
lặng không nói gì, rõ ràng là bà Hà đã đồng ý với cô chỉ cần tới công ty thì sẽ không bảo cô đi xem mắt nữa, kết quả là đây, kiên trì không quá
năm ngày (#‵′)
Cô lề mề đi lại ngồi xuống ghế sô pha, đối mặt với ánh mắt và nụ cười chúm chím của Lý Thành Hạo, cô có chút xấu hổ, “Chào anh.”
“Xem ra tiểu thư Hà cũng chỉ bị tắc đường một chút thôi, tôi cũng đi từ bên
Thành Tây qua, nhưng mà tới sớm hơn cô hai mươi phút.”
“Vâng, Die enda anl eequ uyd onn, hôm nay là thứ sáu, trong thành phố có hơi tắc đường một chút.”
Hà Phỉ Phỉ không tự chủ được liếc nhìn Cố An Thành một cái, anh cứ như vậy không chút nóngvội, đứng yên tại chỗ, biểu tình vẫn rất bình thản đến mức gần như lạnh nhạt, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác
giống như đang mờ mịt hoảng hốt. Trong lòng Hà Phỉ Phỉ giống như là bị
kim đâm, không đau nhưng hơi nhói nhói, lúc cô đang muốn mở miệng giới
thiệu với bà Hà một chút, thì ông Hà đi từ trên lầu xuống, “Phỉ Phỉ và
Tiểu Cố tới rồi à?”
Cố An Thành hướng về phía ông Hà gật đầu một cái, “Chủ tịch Hà.”
Ông Hà cười ha hả đi lại gần, “Tiểu Cố, đừng khách sáo, ngồi xuống đi, hôm nay chúng ta tụ tập lại, cứ thoải mái đi.”
“Được.”
Đúng lúc ấy thì quản gia đi tới, “Phu nhân, tiểu thư Hướng Nhụy đến ạ.”
Ông vừa dứt lời, Hướng Nhụy liền bước vào cửa, “Ôi, sao hôm nay trong nhà
náo nhiệt thế này, sớm biết như vậy con đã tới sớm hơn rồi.”
Hà Phỉ Phỉ hỏi cô, “Sao hôm nay lại muốn tới nhà mình vậy hả? Cũng không nghe thấy cậu nói gì mà.”
Hướng Nhụy đi thẳng lại ngồi xuống sô pha, ôm bả vai của bà Hà, “Nhớ dì mà, lâu lắm rồi không gặp dì, đúng không dì?”
Bà Hà cười rất vui vẻ, “Đúng vậy, Tiểu Nhụy cũng lâu rồi không tới, vừa
đúng dịp hôm nay trong nhà có nhiều người, mẹ chỉ muốn nhà càng thêm
đông vui hơn nữa, cho nên đã gọi Tiểu Nhuỵ tới dùng cơm luôn.”
Hà Phỉ Phỉ không khỏi oán thầm, nhớ mẹ cô? Là muốn xem kịch vui cùng với
mẹ cô thì có?【 Hình động vẫy tay 】 Die enda anl eequ uyd onn.
Về phần mẹ cô, có thể lý giải là được Hướng Nhuỵ tâng bốc như vậy nên mới cao hứng như thế【 Hình động vẫy tay 】
“Á, tổng giám đốc Cố cũng ở đây.” Hướng Nhụy hướng về phía Cố An Thành chào một tiếng, sau đó đảo mắt một vòng, cười nói với bà Hà, “Dì ơi, vị này
chính là tổng giám đốc Cố của công ty chúng ta, năng lực rất giỏi.”
Lúc này bà Hà mới cẩn thận nhìn lại Cố An Thành, trong mắt hiện lên vẻ hài
lòng, “Tôi cũng hay nghe ông Hà khen cậu, hôm nay vừa gặp, quả nhiên là
thanh niên có tài, anh tuấn bất phàm. Tiểu Cố, cậu đã có bạn gái chưa?
Cậu cảm thấy Hà Phỉ Phỉ nhà tôi như thế nào?”
Hà Phỉ Phỉ: “......”
Lý Thành Hạo: “......”
Cố An Thành: “......”
Hướng Nhụy không nhịn được, bật cười.
Hà Phỉ Phỉ không chịu được khả năng nói chuyện vô vị của bà Hà nữa, vội
đứng lên nói, “Cái đó, mọi người cứ nói chuyện đi, con đi vào bếp xem có thể giúp dì Trần cái gì không.”
Nói xong cô vội chạy đi.
Ông Hà nhìn bà Hà với vẻ trách cứ, “Nói chuyện này làm gì, làm cho con gái xấu hổ rồi kìa.”
“Cái này có gì phải xấu hổ chứ, tôi còn lo người khác nhìn con gái ông thấy
chướng mắt nữa kìa.” Bà Hà liếc xéo ông Hà một cái, sau đó lại nở nụ
cười với lý Thành Hạo nói, “Thành Hạo à, cháu đi vào phòng bếp xem một
chút đi, tay chân của Phỉ Phỉ rất vụng về, luôn không phụ giúp được gì
cả.”
Lý Thành Hạo cười cười, “Được ạ. Vậy cháu xin phép đi vào trong.”
Ánh mắt của Cố An Thành nhìn theo bóng lưng của Lý Thành Hạo, chân mày hơi
nhíu lại, mặc dù bên ngoài thì đang nói chuyện cùng với ông Hà, nhưng
tâm trí của anh đã sớm ở chỗ khác. Còn Hướng Nhuỵ thì vừa ngồi uống trà ở bên cạnh, vừa nở một nụ cười sâu xa.di@en*dyan(lee^qu.donnn).
“Tiểu Cố à, ở công ty Phỉ Phỉ vẫn phối hợp làm việc với cháu chứ? Có gây ra phiền toái gì cho cháu không?”
“Không có, tiểu thư Hà rất phối hợp, cũng cố gắng hoà nhập vào bầu không khí
của công ty, quan hệ với các đồng nghiệp cũng rất tốt.” Cố An Thành trả
lời đâu ra đấy xong, đột nhiên như nhớ tới chuyện gì, hơi nhíu mày lại
nói, “Xin phép cho cháu nói thẳng, tiểu thư Hà cũng không có thực hiện
đúng theo nội quy của công ty, khó tránh khỏi sau này làm việc sẽ không
được nghiêm túc.” Sau đó, anh liền kể lại chuyện cô ở công ty cứ một hai ngày lại không thèm bấm thẻ chấm công.
Ông Hà thở dài, “Từ nhỏ
Phỉ Phỉ đã không chịu được sự gò bó rồi, cái gì cũng đều làm ẩu hết,
nghe nó nói, lúc học cấp ba còn đánh nhau với cậu? Cậu có thể không tính toán chuyện cũ, mà tận tâm chỉ dạy cho nó, tôi rất thích sự rộng rãi đó của cậu, nhưng mà đứa con gái này đã bị chiều hư rồi, không có khái
niệm về tiền bạc, tôi cũng không trông mong gì vào việc nó sẽ lập tức
thay đổi được thói xấu này.”
Đôi mắt của Hướng Nhụy đảo lòng
vòng, “Đừng mà chú, nếu muốn cho Phỉ Phỉ noi theo gương tốt, dĩ nhiên
không thể cưng chiều cô ấy nữa, cháu thấy hay là để cho Phỉ Phỉ dọn ra
ngoài, ở chỗ của cháu cũng rất tốt. Có mình cháu ở, phòng cũng rộng rãi, nhiều người hơn cũng không sao, hơn nữa chỗ của cháu tới Thành Tây cũng gần, mỗi ngày Phỉ Phỉ sẽ không cần phải lái xe hơn một giờ mới tới nơi, rất mệt. Về phần tiền tiêu vặt, cũng đừng cho cô ấy quá nhiều, như vậy
thì từ từ cô ấy sẽ biết bản thân tự kiếm ra tiền sẽ khó khăn như thế
nào.”
Ông Hà và bà Hà cũng có chút do dự.
Hà Phỉ Phỉ ra
nước ngoài hai năm, vừa mới quay về được hơn hai tháng, dĩ nhiên hai vợ
chồng già không nỡ để cô đi ở trọ ở bên ngoài.
“Chú dì à, chỗ của cháu rất tiện lợi, hơn nữa......” Hướng Nhụy cười cười, liếc về
phía Cố An Thành, “Tổng giám đốc Cố cũng ở khu chung cư đó, hai người có thể hỏi tổng giám đốc Cố một chút, chỗ đó ở có thuận tiện hay không.”
Đối mặt với ánh mắt của hai người, Cố An Thành nghiêm mặt nói, “Cháu thấy
lời nói của Hướng Nhụy cũng rất có lý. Hơn nữa khu chung cư xx cũng ở
gần gần chi nhánh của công ty, lái xe chỉ mất hai mươi phút là tới rồi,
rất thuận tiện.”
Ông Hà suy nghĩ nghiêm túc một chút, vỗ đùi,
”Vậy cũng được. Bản thân Phỉ Phỉ đồng ý là được, dù sao hai ngày nghĩ nó có thể về nhà, hơn nữa ở cùng chỗ với hai người, thì ba người chăm sóc
lẫn nhau, thì tôi cũng không cần phải lo lắng cho nó
nữa.”di@en*dyan(lee^qu.donnn).
Hướng Nhụy liếc nhìn vẻ mặt
nghiêm túc của Cố An Thành, nhịn cười nói, “Cố tổng, hay là anh đi xem
mấy người Phỉ Phỉ một chút đi, sao lâu như vậu bọn họ còn chưa ra, tôi ở lại đây nói chuyện riêng với dì một chút.”
Cố An Thành đứng lên, sửa sang lại tây trang, nói tiếng xin lỗi không tiếp chuyện được, sau đó đi thẳng vào nhà bếp.
Trong phòng bếp, mấy người giúp việc đang đứng ở một bên, yên lặng nhìn ba
người ở phía trước đang xếp thành một hàng đang làm rau nấu đồ ăn, không biết phải làm sao đây.
Hà Phỉ Phỉ cũng không nói gì, chỉ có hai người bên cạnh cô đang ồn ào cả lên!
Lý Thành Hạo: “Phỉ Phỉ, cà rốt này thái sợi hay cắt miếng?”
Cố An Thành: “Ha ha, cô ấy không ăn cà rốt.”
Lý Thành Hạo: “Phỉ Phỉ, em xem rau này có cần rửa thêm một lần nữa không?”
Cố An Thành: “Để tôi rửa cho, cậu rửa không sạch.”
Lý Thành hạo: “...... Cố tổng, hình như anh có thành kiến với tôi.”
Cố An Thành: “Ha ha, không dám.”
Hà Phỉ Phỉ: “......” Các người đủ rồi đấy!
Hai người này, bên trái một câu bên phải một câu khiến cho cô đau đầu,
không chú ý một chút, lúc cắt dao xuống cắt phải ngón tay, một lát sau
máu đã rỉ ra. Cô lắc lắc tay, không chút để ý, ánh mắt của Lý Thành Hạo
lại phát hiện ra, vội vàng nắm lấy cổ tay của cô, khẽ cau mày lại, “Chảy máu rồi, tại sao lại không cẩn thận như vậy?” Nói xong, anh ta liền kéo tay của cô lại để dưới vòi xả nước, sau đó bảo Cố An Thành, “Cố tổng,
làm phiền anh hãy đi lấy thuốc sát trùng giùm.”
Ánh mắt của Cố An Thành dừng lại ở chỗ tay hai người đang giao nhau một chút, sau đó xoay người đi ra ngoài. Một lát sau, anh cầm bông và thuốc sát trùng quay
trở lại, “Lý thiếu, chủ tịch Hà có chuyện muốn tìm anh.”
Lý Thành Hạo nghe vậy, hơi nhíu mày lại, Cố An Thành đã cầm lấy tay của Hà Phỉ
Phỉ bắt đầu tiến hành sát trùng. Anh ta chỉ có thể rời đi.
Hà Phỉ Phỉ nhìn cúi đầu nhìn Cố An Thành đang nghiêm túc khử trùng cho mình,
vốn định giật tay về, nhưng mà không hiểu vì sao lại không hề nhúc
nhích.
Rõ ràng chỉ bị cắt một vết nhỏ, cũng không sâu.dfien ddn lie qiu doon
Bữa cơm tối, Hà Phỉ Phỉ ngồi đối diện với Lý Thành Hạo, Cố An Thành ngồi
đối diện với Hướng Nhụy. Trên bàn cơm, ba người đàn ông thảo luận về
tình hình kinh tế hiện tại, gần đây tập đoàn Hà Thị và nhà họ Lý có hạng mục hợp tác với nhau, vừa hay lại do Cố An Thành phụ trách. Hà Phỉ Phỉ
vùi đầu ăn cơm, Hướng Nhụy ghé sát vào bên tai của cô, nói là ông Hà đã
đồng ý để cô chuyển tới nhà của Hướng Nhuỵ.
Hà Phỉ Phỉ hơi ngoài ý muốn. Ban đầu muốn đi ra nước ngoài, ông Hà còn khóc lóc ầm ĩ không nỡ
cho cô đi, bây giờ lại có thể đồng ý cho cô dọn ra ngoài.
Khu
chung cư xx...... Cô nhớ là hình như Kiều Hoa cũng sống ở đó thì
phải? Nghĩ tới chuyện không chừng có thể gặp được Kiều Hoa, cô có chút
mong đợi.
Ăn cơm tối xong, Hà Phỉ Phỉ tiễn ba người ra cửa.
Hướng Nhụy nói với Cố An Thành, “Cố tổng, cho tôi quá giang về nhà đi, xe của tôi đã đưa đi bảo dưỡng, nên không thể lái xe tới.”
“Được, thuận đường mà.”dfien ddn lie qiu doon
Hà Phỉ Phỉ trừng mắt nhìn, “Các người ở gần nhau?”
Hướng Nhụy cười sâu xa nói, “Cậu không biết gì à, Cố tổng cũng ở khu chung cư xx.”
“......”
Lý Thành Hạo khẽ ho một tiếng, “Phỉ Phỉ, thật ra thì ở Thành Tây tôi có
một căn phòng nhỏ, không có ai ở, hoàn cảnh cũng rất tốt, cô có muốn ở
đó không?”
Cố An Thành cười khách sáo, nói: “Không cần Lý thiếu
phải quan tâm, Phỉ Phỉ không dám ở một mình, ở chung với Hướng Nhụy là
được rồi.”
Hà Phỉ Phỉ im lặng nhìn trời, hôm nay xảy ra chuyện gì vậy......
Thật vất vả mới tiễn ba người đi khỏi, Hà Phỉ Phỉ vươn vai một cái, quay trở về phòng khách, bà Hà giữ cô lại, “Tới đây, nói cho mẹ nghe, con chấm
người nào?”
Hà Phỉ Phỉ thật sự muốn liếc mắt xem thường, “Mẹ,
không phải mẹ đã đồng ý với con là không nói con đi xem mắt nữa ư, làm
gì có chuyện nói một đằng làm một nẻo như vậy, hơn nữa hôm nay ba muốn
với Cố tổng tới nhà ăn cơm, mẹ mời Lý Thành Hạo tới ngày nào không được
mà lại đi mời vào hôm nay.”
“À......”
Hà Phỉ Phỉ nghe giọng điệu của mẹ cô xuống thấp, còn tưởng rằng mình khiến bà đau lòng, vội vàng nói, “Nhưng mà cũng không sao.....”
“Nói như vậy, là con chấm tiểu Cố rồi đúng không?”
“......”
Hà Phỉ Phỉ liền quay đầu trở về phòng.
Vội vàng viết một chương dài xong, Hà Phỉ Phỉ lên cập nhật thông báo, mấy giây sau, Kiều Hoa đã vào bình luận.
Gió thổi mây trôi trên sông v: chăm chỉ quá, cố gắng lên.
Hà Phỉ Phỉ cười cười, nhắn tin trả lời lại anh.
Thím ba bạn tìm đàn ông: truyện tranh đã cập nhật được hơn phân nửa rồi.
Đừng thức đêm nhiều quá ~(≧▽≦)/~// Gió thổi mây trôi trên sông v: chăm chỉ quá, cố gắng lên.
Hà Phỉ Phỉ tắm rửa sạch sẽ, lên xem lại lần nữa, phát hiện Kiều Hoa đã trả lời bình luận.dfien ddn lie qiu doon
Gió thổi mây trôi trên sông v: 【 Trái tim 】 Lão Vương sát vách tên gọi là
bát bát // Lắm tiền nhiều của có phục hay không v: ơ ơ ơ mặt lớn quá
nhỉ, là súng hay là pháo, mau móc ra cho mọi người thấy mới tin【 mỉm
cười 】// Mười dặm gió xuân không bằng em v: lại nói Kiều Hoa, có ý gì
đây, Vương Bát đã thổ lộ với anh mà anh còn không đáp lại là sao chứ,
Vương Bát không lựa chọn người giàu có như tôi mà lại chọn anh, anh còn
khiến cho con gái người ta phải chờ đợi vậy à【doge】// Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát v: đoạn này đã được xoá bỏ trên Microblogging.
......??? Vẻ mặt của Hà Phỉ Phỉ mờ mịt.