Trí Khương - Trà Mê

Chương 57: 57: Tư Thế Này Mệt Mỏi Quá





Chỉ trừu đưa mấy phút mà Trí Khương cảm thấy dường như đã làʍ ȶìиɦ với Dịch Dương rất lâu, mỗi lần va chạm đều mang đến kɧօáϊ cảm cực hạn ấy vậy mà vẫn thấy ko đủ :
”Thật thoải mái, trở lại! … Ca ca cố sức!”
Dịch Dương cũng muốn đợi ở trong dũng đạo bảo bối ko hề có ý định rút ra, thế nhưng bảo bối thực sự nhiều nước lắm, hơn nữa hoàn toàn không có xu hướng dừng lại.

Dịch mật càng chảy càng nhiều, hạ thân 2 người đều ướт áт một mảng.

Mỗi lần hắn dốc hết sức nghĩ làm càn một hồi, đều xui xẻo để quy đầu trượt ra khỏi, lần nào cũng khiến ức chế tìm đường đi vào lại ổ tiêu hồn, đính chặt vào nhụy hoa ko muốn dứt ra.

Mà lúc này do Trí Khương quá gấp mà qυầи ɭót ko hề cởi, chỉ đơn giản vén sang một bên cho cự long xâm nhập nay đã vào trận chính thứ vải vóc kia gây cho hắn bao phiền toái.
Không tìm hiểu tình huống Trí Khương bất mãn bỉu môi, đang cao trào bỗng dưng mất hứng, nàng làm mặt dỗi đẩy Dịch Dương đang cố gắn khắc phục vấn đề, oán giận nói :
” Thật ko dễ chơi, anh sao lại ko hòa hợp “
Dịch Dương có nỗi khổ không nói được, bây giờ không phải là lúc giảng đạo lý.


Hắn không thể làm gì khác hơn là nhẹ giọng an ủi, bảo đảm nhất định hầu hạ nàng thật tốt.

Trí Khương nghe cũng hơi nguôi ngoai nhưng mà ɖu͙ƈ hỏa đúng là khó nhịn, nàng buộc Dịch Dương đi tới giường dùng lực đẩy làm hắn ngã ngồi trêи giường, có chút hiếu kỳ mà nhìn nàng.

Trí Khương như mất đi lý trí, xem mình là nữ vương còn cái tên kia là thần tử, nàng nửa đè hắn nằm ngửa trêи giường khẽ cười nói :
” Anh là của em.

em nói là anh phải nghe lời “
Cảm thấy có chút mới mẻ Dịch Dương liền rất phối hợp mà nằm ở trêи giường, nhìn nha đầu kia rốt cuộc muốn chơi cái gì động tác gì ?
Lại có chút đói bụng, nàng cởi qυầи ɭót ném ra một bên, mở hai chân nhảy qua ngồi ở trêи bụng hắn, dùng tốc độ nhanh nhất mà nhét cự vật vào tiểu huyệt miệt mài di chuyển lên xuống.

Nguyên bản cấm địa nữ tính kia đã sớm tràn trề thủy dịch, nay thêm tốc độ kϊƈɦ thích càng khiến chổ ɡɪɑᴏ һợρ của 2 người trở nên lầy lội ko thể tả.

Trong ko khí mùi tình ɖu͙ƈ tán loạn bũa vây thật đúng là mỹ cảnh trầm luân.
Trí Khương chơi một hồi ko may để cho cự vật trượt khỏi һᴏɑ һᴜʏệт, bèn đưa ngón tay vòng xuống hạ thể tìm kiếm lối vào.

Trải qua mấy ngày huấn luyện, nàng đã có thể rất chuẩn xác mà tìm đến phía dưới cái miệng nhỏ nhắn.

Lúc này, không có tốn bao nhiêu công phu, đầu rồng cường ngạo thuận lợi chui vào cái động nhỏ, Dịch Dương nhìn xuống phía dưới, nhất thời huyết mạch ko thông, chỉ thấy giữa hai chân mình dựng cự long đang đứng thẳng, ma sát nó chính là hạ thân nữ nhân trắng nõn, vùng kín rậm rạp đám cỏ theo độ tiếp xúc mà đâm nhẹ vào phần mu của hắn khiến hắn vừa nhột vừa thỏa mãn… Trí Khương mặc kệ đang bị nam nhân nhìn chằm chằm vào cấm địa, nàng đang nỗ lực ăn toàn bộ hắn, nhưng cái tư thế này dù cố gắn nhồi nhét cũng chỉ cất chứa nổi quy đầu căng cứng của Dịch Dương.

Cảm giác đói khát thôi thúc khiến nàng ko ngừng ngọ ngoạy cái ʍôиɠ nhỏ hòng ấn vào cự vật, thế nhưng chỉ thêm được một phần rất nhỏ của hắn, nàng nhìn xuống nơi kết hợp của mình và hắn, rõ ràng là nhiều nước nhưng hận một nỗi ɦσα ɦuyệt ko rộng thêm chút nào.


Thành thử sau một hồi cố gắn nàng cắn nuốt chưa được 1 phần 3 cự long hung mãnh, nếu so sánh thì từ đầu đến giờ chỉ đáng liệt vào món khai vị mở màng.

Trí Khương cứ như vậy nửa vời mà cứng còng ở nơi nào, lấy ra nữa, không có khả năng, thật vất vả mới thỏa mãn một chút; lại tiếp tục ăn vào đi, cũng không được, bụng nhỏ thật căng, chỗ đó cũng có chút đau.
Nàng khổ não mà nhìn Dịch Dương, con mèo nhỏ dường như hướng cầu mong cứu cánh.

Dịch Dương cũng không cách nào không đếm xỉa đến, hắn bàn tay to khinh hỷ vuốt ve bên eo nhỏ, sờ soạn lên phần bụng nhỏ của Trí Khương thì thầm :
“Bảo bối, đừng nóng vội, từ từ rồi sẽ ăn được hết “
Ngoài miệng nói, trêи tay lại bắt đầu cố sức, hắn kháp chặc vòng eo nàng hướng chổ kết hợp mà ấn mạnh, Trí Khương chau mày một cái, cũng không biết muốn né tránh tốt còn là đón ý nói hùa thật là tốt, đang do dự, đột nhiên bị một cây gậy xỏ xuyên qua, nàng cả kinh, thở hốc vì kinh ngạc, phát hiện nàng phía dưới đã đem nam nhân hoàn toàn ăn tiến vào.
Dũng đạo bị mở ra, tinh tế dầy đặc mà dán vào nóng thiết, dường như không có cái gì không khỏe, lại cảm thấy đói bụng thật lâu thân thể lại có khí lực, nàng cười duyên, bắt đầu chủ động trêи thân thể nam nhân.

Chậm chậm mà đi xuống ngồi, tốc độ càng lúc càng nhanh, để cho 2 vách tường tự động mà ve vuốt cự vật…Trí Khương
Vốn còn lo lắng vừa rồi đi vào quá dã man, nhưng nhìn bảo bối biểu hiện bây giờ, chắc là không ngại.

Khó có được nàng chủ động, Dịch Dương cũng sẽ không bận tâm, ngồi hưởng yêu vui vẻ.
Trong phòng cảnh tượng có chút quỷ dị: Nam nhân trần như nhộng mà nằm ở trêи giường, mà nữ nhân toàn thân cao thấp y phục ngoại trừ có chút xốc xếch, cũng vẫn hoàn hảo, chỉ có không ngừng trêи dưới động tác có thể khiến người ta đoán được dưới hạ thể chắc chắn rỗng tếch.

Trí Khương tim đập loạn xa, loại cảm giác hoàn toàn nắm trong tay quyền chủ động tiết tấu thật tốt, phảng phất nàng có thể khống chế nam nhân, nhất là trong tình huống trước kia hắn thường xuyên khi dễ nàng.

Nếu không trong cơ thể đang cần nhanh một chút phát tiết ɖu͙ƈ vọng, nàng lúc này thật muốn cũng muốn hắn nếm thử cảm giác bị người kháng khống chế.
Trí Khương cứ như vậy hai đầu gối quỳ ở trêи giường, thân thể như kỵ mã trêи dưới ve vuốt, nhưng cô gái khí lực không đủ chẳng thể chống đỡ lâu.Không bao lâu nàng cũng có chút lực bất tòng tâm, mất đi thì ra là tốc độ cùng độ mạnh yếu, trêи dưới sự trượt cũng thay đổi thành thoải mái hơn tại chỗ đảo quanh.
Dịch Dương nhìn trước mắt kiều mị tiểu nữ nhân mặc dù không có thể lực, nhưng vẫn là chưa từ bỏ ý định mà ngồi ở trêи người hắn, nhờ ở trong người lung tung quấy, hắn cố ý không đi giúp nàng, chỉ hưởng thụ hai người xương mu ma sát vui vẻ.
Không bao lâu, Trí Khương liền gấp đến độ muốn khóc lên, dược hiệu lại nổi lên, loại này nhẵn nhụi ôn hòa âu yếm đã không thể thỏa mãn nàng, thế nhưng dưới thân nam nhân chỉ là cười khẩy không đồng ý xuất thủ giúp một tay.

Nàng cúi đầu rêи rỉ, tay nhỏ bé khẽ vuốt ve lồng пɡựᴄ rắn chắc cùng cự long đang ở trong һᴏɑ һᴜʏệт của.

Ngón tay linh hoạt như đang vẽ tranh, nàng vươn cái lưỡi, ɭϊếʍ ɭϊếʍ hôn môi Dịch Dương, nỗ lực dùng thanh âm đầu độc hắn:
“Ca ca, giúp em một chút có được hay không… Người ta phía dưới thật là nhột…”.