Trí Khương - Trà Mê

Chương 56: 56: Tiêu Lửa





“Anh đang đi học, Trí Khương có phải đã xảy ra chuyện gì không ? ” – Dịch Dương lo lắng.
“Anh…anh đi ra ngoài một lát được ko ?..Em… Thật là khó chịu…”
“Tốt, chúng ta ở bãi đỗ xe gặp mặt, bảo bối ngoan cố nhịn một chút.”
Dịch Dương nghe Trí Khương giọng của thực sự không đúng, cũng có chút khẩn trương.

Hắn từ sau cửa lặng lẽ trốn ra ngoài thẳng đến bãi đậu xe dưới đất.
Hắn đến nơi thì thấy Trí Khương đang loay hoay đứng đơi sẵn, bộ dạng hấp tấp , không biết là xảy ra chuyện gì.

Hắn đi nhanh tiến lên kéo nàng một cái, ánh mắt rơi vào vết máu loang lổ lòng bàn tay thì, con ngươi co rụt lại, trái tim căng thẳng, hắn nhanh chóng hiểu ra cơ sự, bèn ôm Trí Khương vào lòng.
” Cố nhịn một chút, anh đưa em đi bệnh viện “
Trí Khương cũng không để ý đến vết thương trêи tay, nàng một đầu vùi vào lòng Dịch Dương cọ cọ, dùng thanh âm yếu ớt nói:
”Không đi bệnh viện.

Dịch Dương, chúng ta đi mướn phòng đi.

Tìm cái gần nhất ở đây.


đi “
Dịch Dương kinh ngạc nhìn chằm chằm nàng, mới phát hiện nàng trêи mặt mất tự nhiên ửng hồng, đáy mắt có nồng nặc đối với sắc ɖu͙ƈ khát cầu, cái dạng này, cực kỳ giống mỗi lần bọn họ đùa nàng… Dịch Dương bỏ qua tia nghi hoặc, vẻ mặt trở nên hớn hở :
” Tốt tốt, bảo bối ngoan lên xe, anh đưa em đi mướn phòng “
Dọc theo đường đi, Dịch Dương lái xe với tốc độ chóng mặt, tuy rằng vết thương đã thôi không còn chảy máu nhưng người bên cạnh mỗi khi cử động đều khiến hắn khẩn trương.

Trí Khương càng không ngừng dùng tay nhỏ bé cho mình quạt gió, toàn thân nóng rực ko tự chủ nàng đưa tau cởi mấy chiếc cúc áo gần cổ…
Một đường chạy như điên sau, bọn họ đi tới một khách sạn gần đấy, hoàn tất thủ tục đăng ký Dịch Dương nhắm hướng thang máy mà lôi kéo nàng đi.

Trí Khương thực sự là một giây cũng không chờ, cửa thang máy vừa đóng, nàng liền nhón chân lên ôm Dịch Dương cổ của, vội vàng loạn hôn lên.

Đáng tiếc Dịch Dương không có cách nào khác chuyên tâm ứng phó nàng, hắn tiếp tục ôm lấy eo của nàng để ngừa nàng đứng không vững, trong đầu nhưng ở chửi bới tên khốn kiếp nào dám ra tay với bảo bối của hắn.

Nhìn bảo bối bộ dáng như vậy, chắc là trúng phải thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, hơn nữa dược hiệu còn rất bá đạo.

Dịch Dương là mở quầy rượu, làm sao sẽ không biết, nhiều lần hắn thấy mấy tên nam nhân ham vui bỏ thứ này vào ly của mấy cô gái rồi sau đó đưa họ rời khỏi quán Bar, khỏi cần nghĩ cũng biết điểm đến của bọn họ là nơi nào ?…Đối với mấy chuyện bất nhẫn thế này, Dịch Dương ko có thiện cảm, vì suy cho cùng thứ thuốc này đối với nữ nhân chẳng tốt đẹp gì nên hắn cấm tuyệt.

Ấy vậy mà càng cấm lại càng tiếp diễn, khiến hắn phẫn nộ mà tăng độ kiểm soát…
Không nghĩ tới có người lại vẫn đem thuốc mang tới trường học trong, thậm chí ngay cả bảo bối của hắn cũng dám ra tay.

Hừ, chờ qua cửa ải này,nếu tìm được thủ phạm chắc chắn Dịch Dương sẽ khiến hắn sống ko được chết ko xong.Trí Khương
Thế nhưng hiện nay loại tình huống này thật không dễ chịu, T-shirt hắn đều bị liêu dậy rồi, Trí Khương một dạng cả người dán tại phía trêи, hạ thân còn không dừng ɭϊếʍ.

Dịch Dương cũng bị ɖu͙ƈ hỏa đốt người.

Hắn đưa tay Ьóρ mạnh cái ʍôиɠ nhỏ của Trí Khương, dính sát vào nhau hợp lại nơi đủng quần, một cái nữa cố sức đi lên vừa nhấc, nàng cả người liền thực sự treo ở trêи người hắn.
Trí Khương sợ ngã xuống, hai chân kẹp một cái siết chặt lấy hạ thân của Dịch Dương, cánh tay cũng vững vàng vòng cổ của hắn, không dằn nổi hôn lên phần da thịt lộ ra của hắn.

Dịch Dương một cái hấp khí, ôm nàng vững vàng đi ra thang máy đi đến phòng nghỉ.

Đường đi rõ ràng ko xa vậy mà Trí Khương lại cảm giác phải đi rồi một thế kỷ.Cứ thế vu vừa vào gian phòng, nàng liền bắt đầu tạp loạn vô chương loại bỏ quần áo của đối phương.

Có thể càng nhanh càng không giải được này chết tiệt cúc áo, nàng có chút thất bại mà ô ô khóc khẽ, vô vọng mà nhìn Dịch Dương.
Mặc dù biết cô gái cử động là bởi vì xuân dược, nhưng hắn vẫn cảm thấy trong lòng vui vẻ, chưa từng thấy nàng như vậy mà cần hắn đây.

Ôn nhu hôn vào khóe mắt của nàng, lau đi những giọt nước mắt, cũng xuôi theo cởi bỏ chướng ngại vướng víu.
Đổi thành trước đây, Trí Khương nhất định sẽ xấu hổ, nhưng bây giờ nàng đã không quản được như thế hơn nhiều.

Nàng cố sức hút không khí, chủ động đưa tay xuống giúp Dịch Dương giải phóng ɖu͙ƈ vọng, ngoài miệng còn càng không ngừng yêu vui mừng:
“Ca ca, mau tới, Em thật là muốn muốn…”
Chờ nàng cởi ra qυầи ɭót cũng không biết thời điểm nào, Dịch Dương hảo tâm hỗ trợ, đem nó quẳng sang một bên.

Trong lòng ko khỏi kinh hỷ khi thấy đủng quần bị ươt một mảng lớn, e rằng Trí Khương đã hoàn toàn động tình…
Hưng phấn Dịch Dương rất nhanh cởi nhanh quần áo còn sót lại, đang muốn vừa âu yếm cô gái vừa bỏ đi trêи người nàng trở ngại vật, Trí Khương cũng đã không kịp đợi, cái này không giải thích được.

Phong tình Dịch Dương, đều lúc này nàng chẳng bận tâm gì ngoài chuyện làm sao cho cực đại nam nhân kia lấp đầy tiểu huyệt đang kêu gào vì đói khát.

Tưởng tượng lát nửa hắn đi vào sẽ bị vách tường mình siết chặt, bao bọc mà cả người Trí Khương nóng ra, bàn tay bé nhỏ khổ sở cầm lấy cự long, hướng xuống động khẩu cọ cọ vài cái, rêи rỉ khẩn khoản :
”Ca ca, vào đi… Tiến đến… Ừ!”
Dịch Dương nghe xong tâm tình khó nhịn, động thân một cái cự long vọt thẳng vào һᴏɑ һᴜʏệт sớm ướt đẫm, trống rỗng khó nhịn nhỏ cuối cùng bị nam nhân cực đại tràn đầy, Trí Khương cao ngửa đầu, vẻ mặt đều là sung sướиɠ biểu tình, thật tốt…

Khi đã thích ứng, Dịch Dương theo trí nhớ để cự long xoay tròn trong tiểu huyệt cố gắn tìm đến điểm u hồn, mừng như điên khi đầu rồng sau một hồi tìm kiếm cũng chạm vào khối thịt nhỏ khó phát hiện kia.

Nụ cười tà ý hiện hữu, hắn dùng sức động thân, ra vào tiểu huyệt, mỗi lần như vậy đều nhắm ngay điểm G của Trí Khương mà chà xát.

Bị động vào điểm nhạy cảm,Trí Khương 2 chân run rẩy, đùi nhỏ khẽ động như muốn hắn nhẹ nhàng nhưng mà chính hành động ấy càng kihs thích Dịch Dương ăn hϊế͙p͙ khối thịt nhỏ kia.

Sung sướиɠ, rất sung sướиɠ, hắn để mặc cự long thô to ra vào tiểu huyệt, cảm giác như có vô số cái miệng nhỏ đang cắn nuốt mình, kỳ diệu càng dùng lực thi һᴏɑ һᴜʏệт càng gắt gao siết chặt… Tầm mắt tinh tế như chim ưng nhìn chăm chăm vào cánh hoa sưng đỏ của Trí Khương, nhụy hoa yếu ớt cố sức cất chứa ƈôи ȶɦịt của hắn đúng là càng nhìn càng thích, cảm giác ᴠũ ᴋһɪ́ đang án bình trong ɦσα ɦuyệt càng thêm căng trướng.

Dịch Dương còn muốn tinh tế thưởng thức mỹ cảnh nhưng Trí Khương dù trong cơ thể còn không ngừng ɖu͙ƈ vọng tra tấn nhưng mà xem ra ko đủ.

Nàng chủ động giãy dụa cái ʍôиɠ nhỏ, nỗ lực có thể mô phỏng theo nam nhân ra vào động tác, cho mình vui vẻ.

Dịch Dương cũng không khách khí, nâng lên một chân, liền toàn tâm toàn ý mà ở mỹ trong trừu đưa.

.