Trí Khương - Trà Mê

Chương 52: 52: Có Người Thay Thế Bổ Sung





Dịch Dương không chớp mắt nhìn chằm chằm trêи giường có chút vẻ khốn quẫn của cô gái, thực sự là có một phong vị khác đây.

Nghĩ không ra ngay từ đầu đối với chuyện giường chiếu chẳng phải bảo bối còn khá dè dặt vậy mà mới trải qua quá thời gian nửa năm, liền như vậy rất lạc quan.

Cũng không biết Dực Phàm dùng cái gì biện pháp, có thể làm cho nàng tự mình giải quyết.
Hắn đi tới bên giường, cầm lấy điện thoại di động củaTrí Khương, nhổ ống nghe điện ngoại tuyến, rất đắc ý mà báo cho biết đối phương:
“Này, Dực Phàm, chuyện còn lại để mình thay cậu tiếp quản ” Nói xong ở tiếng chửi rủa của Dực Phàm mà tắt máy.
Có chút thanh tỉnh Trí Khương ý thức được mình vừa rồi làm chuyện tốt đều bị Dịch Dương bắt gặp, nàng có chút nan giải, thân thể hiện tại trống rỗng cấp thiết cần nam nhâ đáp ứng.

Trả qua thời gian dài chịu sự giáo dưỡng từ 2 tên nam nhân thì Trí Khương trở nên cực mẫn cảm, nhiệt tình càng cao tất nhiên ko thể vì chút kϊƈɦ tình này mà thỏa mãn.

ɖu͙ƈ vọng của nàng đã bị khơi mào, thế nhưng ra vào tiểu huyệt ko phải là của nam nhân mà chỉ là ngón tay nhỏ bé, Hơn nữa, cao triều của nàng là thông qua kϊƈɦ thích hoa hạch sinh ra, hoàn toàn không thể so sánh được với kɧօáϊ cảm mãnh liệt khi cự long thúc sâu tận bên trong ấy…
Nàng nhìn Dịch Dương đem điện thoại di động vứt qua một bên, tận lực bồi tiếp ở trước mắt phóng đại mặt của Dịch Dương, hắn hai tay vịn tại Trí Khương bên tai, thấp thân thể, dùng gần như thì thầm thanh âm nói:

“Bảo bối như vậy đói sao? Muốn đàn ông sao ko tìm đến anh, em nói có nên phạt hay không?”
Ai, Dực Phàm muốn nghe a, cũng không thể tìm anh đến diễn sống xuân đi, Trí Khương rất không nói gì, nhưng bây giờ nguỵ biện đã không có dùng, thẳng thắn nói sang chuyện khác được rồi.
“Ca ca báo cáo kia làm việc xong rồi à ? Có mệt hay không ạ? Có muốn ăn khuya hay không ? “
“Báo cáo kia phải dùng tới anh làm!” Nam sinh nhất thời bắt đầu xú thí, “Không đúng, em đừng muốn chạy.

Mới vừa rồi cùng Dực Phàm vui vẻ, bây giờ đến anh chứ ? “
Nói sang chuyện khác cũng không tiện chỉ có làm nũng là được nhất.

“Tốt, cùng anh thì theo anh “
Dịch Dương nhân cơ hội chen vào giữa hai chân nàng, dù có chút sưng to lên nổi lên đè ở vũng nước tươi đẹp yêu kiều.

“Anh mới vừa nhìn bảo bối mình tự làm mình thoải mái, có thể là thật so với anh có khỏe không? Bảo bối như vậy liền thỏa mãn? Còn là được rồi.”
Trí Khương vốn đã cảm thấy phía trống rỗng, thật là nhột, trong lòng càng giống như là có cái động, xem ra không một lần nữa là không có cách nào khác ngủ, nếu Dịch Dương nói như vậy, nàng cũng không có cái gì tốt che giấu.


Thế là, nghịch ngợm tay nhỏ bé theo cơ thể hắn trượt xuống đi thẳng tới nơi đủng quần, khe khẽ sờ, lại ôn nhu an ủi, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nói :
“Tới cùng người nào tốt, không phải anh chỉ cần đi vào nữa một lần em mới biết được chứ”
Dịch Dương hô hấp ko thông, nhìn nhìn lại nàng hài hước cười, cúi đầu ở nàng xương quai xanh ấn thượng một dấu đỏ như ô mai, liền liền vội vàng đứng lên ᴄởɪ զᴜầп áo cua mình, ɖu͙ƈ hỏa đốt người mà nhìn cắn ngón tay cười duyên không biết sống chết kiều người.
Trí Khương híp mắt nhìn Dịch Dương hiển lộ ra rắn chắc hữu lực cánh tay, đường cong rõ ràng cơ hoa văn, tráng có hình hổ thắt lưng, còn có nam căn đã hơi cường ngạo.

Cảm thấy trêи người càng nóng, một cổ hương tuôn ra, nàng ưm một tiếng, hai tay hạ dời xuống hạ thể đẩy ra cánh hoa đang khép kín, đem tách chũng ra Dịch Dương ngắm nghía hồi lâu cảm thấy toàn thân nóng rực khi trước mắt là cả một cãnh xuân kiều diễm.
Dịch Dương quỳ gối bên giường thở nặng nề đánh vào điểm giữa a chân Trí Khương đang mở lớn, Trí Khương bị thở ra khí thể khiến cho có chút nhột, theo bản năng muốn tách rời khỏi, nàng đẩy một cái bờ vai của hắn, nhưng mà, từ tư mật chỗ truyền tới kϊƈɦ thích cuối cùng đoạt đi nàng hô hấp.
“Đừng nhúc nhích…” Dịch Dương tay khẽ động, nắm chặt cổ tay của nàng làm nàng mất đi hoàn toàn phản kháng, lại một ngụm hôn lên tiểu hoa hạch.
” Ngô…Ngô…” Trí Khương
Hai tay bị kiềm chế, Trí Khương cũng không giãy dụa nữa, nàng xoay đầu rêи rỉ.

Tuy rằng nhìn không thấy chỗ hạ thân đang bị cự long tát loạn nhưng theo thói quen Trí Khương biết rõ bản thân đang bị hắn trừu đưa như thế nào.


Biết rõ hắn làm sao từng chút từng chút ăn nàng sạch sẽ…
Dịch Dương dùng đầu lưỡi linh hoạt trêu đùa һᴏɑ һᴜʏệт, giống như con rắn nhỏ len lỏi vào trong bắt chước cự long ra ra vào vào… thành công nghe được Trí Khương một tiếng thở gấp sau, liền hướng vào phía trong mà dùng lực cắn ʍút̼.

Cứng rắn kiều đầu lưỡi nhợt nhạt mà dạo qua một vòng lướt qua cái động khẩu tràn trề dịch mật, hôn lên vách tường cùng cái miệng nhỏ khép kín kia như đang hôn môi..vuốt vuốt lên trêи vách trứu điệp, mô phỏng theo lợi kiếm ra vào tần suất một cái một cái dò hỏi màu đỏ nhỏ, thẳng đem cô gái dưới thân kêu thảm thiết liên tục.

Tâm tình thật tốt hắn tiếp tục công hãm thành trì, lưỡi to dán chặc hoa vách, khiến vùng nữ tính mềm mại cùng sự giảo hoạt của hắn dây dưa.

Trí Khương thoải mái mà rúc thắt lưng, khẽ nâng lên hạ thân khiến cho cấm địa càng thêm tiếp xúc với chiếc lưỡi của Dịch Dương, hai tay điểm nhẹ chân của mình lúc đầu.

Được sự cổ vũ Dịch Dương nàng giật mình một cái, cong người cảm nhận được một dòng mật dịch nóng ấm trào ra khe huyệt, Dịch Dương mê mẩn há miệng chờ sẵn ở động khẩu nhìn dòng chất lỏng chảy xuống chậm rãi ko chút ngại ngần dường lưỡi ɭϊếʍ sạch sẽ.

Trong không gian yên tĩnh tiếng nữ nhân thở dốc kiều mị, âm thanh ” chậc chậc” từ hạ thân vang lên khiến người ta mặt đỏ tim đập…Trêи giường 1 màn kϊƈɦ tình, nữ nhân đầu tóc tán loạn, hai chân mở lớn để mặc cho nam nhân vùi đầu vào tiểu huyệt hút mật dịch, Dịch Dương lưu luyến ɭϊếʍ qua lại 2 bên vách tường, mật dịch trào ra như suối mà hắn tiếp nhận rất nhanh, thậm chí còn cảm thấy cung ko đủ cầu, một ngón tay phục trong tiểu huyệt di động ra vào kϊƈɦ thích hoa hạch ra thêm nhiều thủy dịch…
“Ừm… ca ca…Ukmmmm !”
Trí Khương mê say mà kêu sau một hồi lâu đột nhiên cảm thấy bụng nhỏ nhột nhột, nàng mê hoặc mà nhìn xuống, nguyên lai nam nhân môi lưỡi đã rời đi khỏi һᴏɑ һᴜʏệт, hiện tại đang ɭϊếʍ láp cái rốn nhỏ.


Trí Khương bị chọc cho lại nhột lại tê dại, cười đẩy hắn, lại bị hữu lực đại tay nắm lấy cổ tay trắng ngần khiến Trí Khương gần như bất động.

Dịch Dương đem hai trong lúc đó da thịt gặm cắn phải ướt nhẹp, cùng nàng thủy quang dịu dàng con ngươi tương đối, dào dạt đắc ý hỏi:
“Như vậy liềnkhông nhịn được sao? Một hồi còn có tốt hơn đấy!”
Nói xong đầu lưỡi cuồn cuộn tiến lại bộ пɡựᴄ sữa, nhìn пһũ һᴏɑ màu đỏ hồng ᴄươпɡ ᴄứпɡ ko chần chừ ngậm lấy khẽ ʍút̼.

Trí Khương cong lên thắt lưng, đem càng nhiều đưa vào nam nhân trong miệng, nàng nghĩ ôm đầu của hắn, nhưng hắn này đáng ghét móng vuốt như thế cố sức để làm chi, án cho nàng đều không động được.

Bất đắc dĩ, nàng không thể làm gì khác hơn là tả hữu uốn éo thân thể, nhắc nhở hắn đừng quên bên kia.

Lên giường với nhau ko biết bao lần nên Dịch Dương đưỡng nhiên hiểu rõ tâm ý Trí Khương, miệng vẫn ngậm lấy nhủ hoa nhưng một tay đã di chuyển lên phía còn lại dùng sức xoa nắn..
Nàng há miệng, đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên trêи môi nóng lên, nam nhân ướт áт môi mỏng đã che ở phía trêи, một cổ tinh mặn mùi vị bị độ vào trong miệng nàng, nam nhân đầu lưỡi thâm nhập trong cổ họng của nàng, cùng nàng cái lưỡi thơm tho khuấy cho tới cùng nhau, này tinh mặn dư vị hỗn tạp ở đây đó thóa trong.
“Con mèo nhỏ tham ăn, cũng nên thưởng thức một chút \'.