Trí Khương - Trà Mê

Chương 46: 46: Bị Kẹp Thành Bánh Mì Sanwich





Dịch Dương nhìn nàng chợt cong chân lên, có chút mất tự nhiên co quắp, đánh giá bảo bối hẳn là lập tức liền muốn cao trào, đột nhiên không nhịn được, khép lại hai ngón tay, nặng nề đâm vào һᴏɑ һᴜʏệт càn rỡ.
Vốn là Trí Khương sắp đến cao trào bất thình lình bị kϊƈɦ thích bắn lên trêи thân, nàng khẽ cắn ngón tay, kéo dài giọng mũi nhỏ giọng nói lầm bầm, đường phát cuồng mà co rút nhanh, đem ngón tay Dịch Dương cắn thật chặc.

Dực Phàm đau lòng kéo xuống tay nàng, không cho nàng lại gặm mình.

Trí Khương vù vù thở phì phò, kiều tích tích ưm, toàn thân đều hiện lên kiều mị hồng nhạt, như quả đào chín muồi.
Dịch Dương đã sớm vận sức chờ phát động, hung hăng rút tay ra ngón tay һᴏɑ һᴜʏệт ko tự chủ chảy ra dòng thủy dịch kiều mị.

Hắn đở Trí Khương đau kêu giữa cấp tốc đội mũ, song chưởng vừa nhấc, nàng đã bị túm lôi kéo ly khai Dực Phàm ôm ấp, nàng đối mặt với Dịch Dương hai chân giao nhau mà nhảy qua ngồi ở bên hông của hắn, chân tâm vẫn còn đang đánh chiến, Dịch Dương liền ôm sát eo nhỏ nhắn, không có chút nào báo động trước mà giơ súng vừa đến đáy.
Vốn Trí Khương còn bị vây giữa cao trào, đều mấp máy, cái tư thế như chẻ tre này thoáng cái chọc vào, nhất thời sinh ra một loại căng đau cảm giác, trong khi giãy chết, này vốn phải có thòi gian bình phục nghỉ ngơi, đột nhiên bị vật khác thường xông vào, còn đang co quắp mềm yếu mà lại bị тһô Ьạᴏ như vậy đối đãi.

Nàng hai mắt mê ly cuồng bày đầu bạc, nộn nộn trong vách bị hắn cường hãn cuồng dã trùng kϊƈɦ phải ký thống khổ lại vui sướиɠ, linh hồn như cũng bị xé thành mảnh nhỏ vậy du du đãng lay động, tự muốn bay lên trời đường…
Trí Khương ngửa đầu, bị nam nhân trước mắt làm ra một trận tiếng khóc, hết lần này tới lần khác hắn còn không yêu thương tất cả, cậy mạnh ở trong cơ thể nàng xông ngang đánh thẳng, lách tách nước bị hắn rút ra theo động tác mang xuất ra ngoài tiểu huyệt ở tại chổ hai người ɡɪɑᴏ һợρ, khiến Dịch Dương đỏ mắt, dùng thanh âm hùng hậu khàn giọng gầm nhẹ:

”Tiểu yêu này! Cao trào thì liền thoải mái như vậy sao ? Như thế chặc, muốn kẹp chết anh sao? Hả?”
Trí Khương vững vàng ôm hắn cổ, vùi đầu ở vai hắn ổ, Kiều Kiều mà kêu khóc:
“Dịch Dương… Ca ca, anh xấu lắm, đáng ghét… Như thế trêu người ta…”
” Nói xạo! Bảo bối rõ ràng rất thích! Em cái tên nhóc lừa đảo!”
Dịch Dương năm ngón tay ở phía trêи nàng lung tung bắt nắm bắt, để cho địa phương đang chặt chẽ của hai người dán vào nhau càng thêm thân mật.

Trí Khương liên tục bị trừu đưa làm cho chân đều mềm nhũn, nửa treo ởtrêи vai Dịch Dương , trêи thân tê dại, hạ thân lại phấn khởi mà phối hợp lên xuống theo tốc độ ra vào.
Trí Khương cảm giác mình thực sự là thay đổi, chỉ cần nam nhân tùy ý gây xích mích, sẽ mất đi ý thức chỉ có thể ở bọn họ âu yếm hạ tiếng gầm ngữ, như một con mèo rừng nhỏ đói khát.

Liền giống như bây giờ, rõ ràng tiểu һᴏɑ һᴜʏệт mềm mại đã không thể lại thừa thụ càng nhiều hơn hắn tiến công, nàng lại bỏ mặc không quan tâm, tuy rằng vào thời điểmmới vừa đi vào có điểm phồng, có điểm đau, thế nhưng nàng biết tại đây sau khi chính là ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử cực hạn vui vẻ, chính là phê tâm hồn người tuyệt diệu thể nghiệm.

Cho nên, nàng nỗ lực khắc phục cao trào sau lập tức bị tiến vào , thả lỏng động nhỏ, trước sau lắc lắc cái ʍôиɠ phối hợp độ lớn của nam căn.

Quả nhiên, không bao lâu, nàng ngay trong thống khổ tìm được rồi quen thuộc khuây khoả cảm giác, toại càng thêm yêu mị mà giãy dụa, nhượng song phương cũng vui vẻ.

Dịch Dương mừng rỡ vì nàng chủ động, một cổ sóng nhiệt nhằm phía trái tim cùng ót, càng thêm ra sức trừu đưa.

Khi rút ra gần như toàn bộ khi cắm vào lại đâm ” lút cán ” mọi hành động đều nhằm ngay hoa tâm non nớt mà khi dễ khiến Trí Khương ko ngừng rung rẩy, cảm giác hạ thân như bị ai đóng cọc sâu đến mức đánh thẳng vào linh hồn đang tiêu diêu kɧօáϊ lạc.

Trí Khương
Dực Phàm ở bên cạnh nhìn tình cảm mãnh liệt giữa hai người, cũng dựa vào trước, từ phía sau Trí Khươngbao lại hai con thỏ trắng đang nhảy loạn, nàng thoải mái mà ngẹo đầu, ưỡn thẳng đứng dậy, đem càng nhiều hơn đưa đến cực nóng trong bàn tay.

Tóc của nàng bị vén qua một bên, lộ ra sau gáy ưu mỹ đường vòng cung, Dực Phàm lè lưỡi, sắc tình mà theo nàng sau xương sống lưng một đường ɭϊếʍ xuống phía dưới, ở nàng hai bên hồ điệp cốt chỗ dừng lại lâu hơn một chút sau lại hướng về phía trước sự trượt, đem vành tai đều nhuộm phải thủy quang một mảnh.
Trí Khương ở hai người giáp công hạ, từ từ rút đi trúc trắc cùng e thẹn, nàng xoè ra tứ chi, tận tình hưởng thụ các nam nhân gây cho nàng sủng ái cùng an ủi, hai đóa mây đỏ lặng yên bò lên trêи gương mặt, yếu ớt mà rêи rỉ.
Có lẽ là cảm thấy như vậy trừu trả lại là quá ôn hòa, Dịch Dương cùng Dực Phàm trao đổi một ánh mắt, Dực Phàm liền dưới hai tay dời xuống phía dưới Ьóρ lấy eo nhỏ nhắn hai cái nho nhỏ chỗ lõm xuống, bỗng nhiên hướng về phía trước nhắc tới, Dịch Dương phối hợp ở phía sau rút ra nam căn, lại canh lúc Trí Khương kinh hô mà nặng nề đem nàng ấn xuống, vừa lúc đón nhận hướng về phía trước vào Dịch Dương, “A!” Này vừa va chạm để cho nàng cảm thấy hai người ɡɪɑᴏ һợρ kia một chút đều bắn ra sáng lạn hỏa hoa, như là một cổ điện lưu hung hăng bắn trúng trái tim của nàng, trong nháy mắt đó, tim đập tựa hồ cũng dừng lại.
“Ô ô… Quá nặng! Các anh… Đừng, nhẹ một chút… Cầu xin các anh..” Nàng kêu khóc, mê loạn mà né đầu muốn chạy trốn cởi loại này tử vong vậy vui vẻ.
Hai nam nhân án binh bất động, tiếp tục liên thủ tàn sát bừa bãi thân thể của cô bé.


Đột nhiên, Dịch Dươngnhẵn nhụi đưa đầu rồng lau qua một chỗ mềm, bảo bối liền mất đi sự khống chế mà cao giọng gọi, nắm thật chặt cánh tay Dịch Dương , lắc đầu khóc mà cầu xin tha thứ.
“Tìm được rồi…”
Phát hiện điểm nhạy cảm của Trí Khương, Dịch Dương càng thêm không lưu tình, mỗi hồi vào đều hướng phía kia chỗ kiều mị kia tiến công, dã man mà đụng vào, lại hung hăng ma sát hồi lâu mới lui ra ngoài.

Trí Khương đã không biết là khóc còn là nở nụ cười, tất cả cảm quan đều tập trung ở nơi hai người kết hợp một chút, nàng đã quên đi rồi bọn họ ở nơi nào, bọn họ làm bao lâu, nàng chỉ biết bản thân cảm thấy đang mắc tiểu…
“Ca ca… Được! Em… Chỗ đó! Em thật thoải mái… Ukmmm, mau tới!”
“Ồ! Yêu tinh! Chết em, ngày hôm nay muốn làm chết em!”
Mất lý trí Dịch Dương như chỉ mãnh thú, gầm nhẹ ko chút lưu tình nặng nề đánh vào hoa tâm ko chạm đến điểm G tuyệt nhiên ko từ bỏ.

“Ừ a! Trở lại! Làm hỏng cũng ko sao… Cố sức ca ca! Ngô ngô… Chết em rồi!”
Dực Phàm cũng bắt đầu hơi thở bất ổn, nhìnhình dạng bảo bối ý loạn tình mê , không khỏi một tay xuống đi phía dưới, đi tới chổ hai người họ đang chặt chẽ, xui xẻo khi lướt qua bị thủy dịch vằn trúng nhưng mà hắn ko bận tâm, tiếp tục dò thám địa phương sớm bị người anh em tốt kia ” mài mòn” sưng đỏ, thấp giọng nói:
“Bảo bối gọi thật là dễ nghe, cho ông xã thưởng thức một chút “
“Không được! A…”
Vừa dứt lời, tiểu trân châu đang lẫn trốn liền bị nam nhân cong môi nhai đi nhai lại, ngay sau đó một cái co rút lại, cắn cự long Dịch Dương khiến nó nhúc nhích không được nửa phần.
“Ô… Ừ… Đến rồi Ukmmm em sướиɠ … Ừ a… ca ca, anh thật tuyệt…Ukmmm
Trí Khương cứng ngắc thân thể, không cách nào nhúc nhích trước tư thế vừa mới qua cao trào, đầu óc của nàng đang bãi công, chỉ còn lại có thân thể theo bản năng cho ra phản ứng, nàng mắt sáng như sao khẽ nhíu, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, mặt cười ửng hồng, ưỡn thẳng tiêm cao lớn vững chãi, tiểu phúc thình thịch mà co quắp, hạ thân hoa đào như hồng thủy xông phá miệng cống, một làn sóng một làn sóng mà tiết ra hương vịmật hoa ngọt ngào .

Qua một hồi lâu hạ thân mới khôi phục lại bình thường, vô lực về phía sau tựa vào lòng пɡựᴄ Dực Phàm.

Nào biết nam nhân không hiểu được thương hương tiếc ngọc, tà ác còn không nghĩ buông tha nàng.

Dực Phàm tiếp tục kϊƈɦ thích sung huyết hạch, dùng thanh âm đầu độc :
”Bảo bối, anh còn chưa thấy đủ, chảy ra nửa cho anh xem nào”
Lại một lần nữa cao trào khi һᴏɑ һᴜʏệт không nhịn được hắn vừa kéo kéo vừa gãy gãy, nàng chỉ có thể há miệng run rẩy lại dâng trào ra một làn sóng, không hề có trở ngại, lại vẫn như cũ thế tới hung hăng mà tràn ra bên ngoài hình thành một vòng bọt nước trêи miệng nhỏ hình chữ ” O”
“Ừ… Lại sướиɠ, muốn… ông xã, em nhịn không được… Ngô…”
“Kia cũng không cần nhịn, bảo bối khi động tình thật xinh đẹp”
Dịch Dương đỉnh bị liên tục không ngừng ấm áp yêu cọ rửa, sau lưng quả quyết, quan không tuân thủ, “! !” Mà giao ra tinh hoa.
Dịch Dương rút ra, Dực Phàm liền để nhẹ hạ thânTrí Khương, để cho nàng nằm ở trêи giường nghỉ ngơi.

Trong lúc nhất thời, ban đầu thể giã tiếng, tiếngnam nữ ɡɪɑᴏ һợρ cùng mỹ cảnh rêи rỉ tiếng gầm nhỏ bị hoàn toàn yên tĩnh thay thế được, chỉ thỉnh thoảng toát ra một tiếng cô gái hấp khí thanh cùng nhàn nhạt thở dốc.

.