Trí Khương - Trà Mê

Chương 24: 24: Đừng Kẹp Chặt Như Vậy





Dịch Dương duỗi thắng tay, cầm lẫy một lọ thuốc và ly nước từ trên tủ đầu giường.

Dực Phàm truôn đậy, nghiêm túc
nói với Trí Khương: "Bảo bối, vốn không muốn cho em uống thuốc, đù sao uống nhiều cũng không tốt với cơ thẻ,
nhưng anh nghĩ lần đầu tiên của chúng ta đừng nên có ngăn cách, nên ủy khuất em một chút.

Sau này bọn anh nhất
định sẽ mang bao." Trí Khương cảm thấy bình thường, liên uống thuốc tránh thai.
Dịch Dương dời thân thê, để bảo bối năm thăng, có chút u oán nhìn Dực Phàm, hắn đương nhiên cũng muốn lần đầu
tiên của cô hiến cho mình, nhưng hắn biết rõ tính bốc đồng của mình khăng định làm đau bảo bối, đề lần đầu tiên của
cô lưu lại bóng đen là không tốt, nên chỉ có thể ân nhân để Dực Phàm hoàn thành lần đầu tiên.

Chỉ là trước đây Dực
Phàm cũng không có thực hành qua, cho nên thời gian gần đây bọn họ xem rất nhiều phim, cũng không đến nổi cửa
vào ở đầu cũng không tìm được.
Trí Khương không biết bọn họ ngầm an bài như thê nào, chỉ biết lần đầu tiên chính là dâng cho Dực Phàm.

Góc độ
này khiến cô không nhìn thấy được thân thể của mình, cũng không nhìn thấy động tác của Dực Phàm, cô nhìn khăn
lông bị anh ném rơi trên mặt đất, cho thấy rõ ràng răng anh đang khỏa thân.
Dực Phàm cầm thằng nhỏ của mình, đem nó xuôi theo đóa hoa bên đưới, để nó cũng đính thủy dịch của cô.

Cho đến

khi trên cây gậy ướt rẫy loang loáng, anh mới đùng quq đầu như trứng gà nhỏ đây nhẽ vào thủy huyệt của cô.

Chỉ mới
vào được một qug đầu, mà anh liền cảm thấy hạ thân bảo bối như cái miệng nhỏ mu" lấy nó, khiến anh thở gấp, chậm
rãi đây tới, cho đến tận khi đu.ng phải tầng màng kia.
Vì có ngón tay đây qua, nên tuy rằng nuốt lẫy côn thịt lớn hơn rất nhiều lần, Trí Khương cũng chỉ cảm thấy hơi
trướng, hơn nữa cô còn mãn cảm phát hiện vật đó của anh rất trơn mướt, có nóng hồi, yên lặng đây vào trong thân thể
cô.
Dực Phàm hít sâu, nói: "Báo bối, anh sẽ tiến vào trong, sẽ đau một chút, em nhịn nhé, chỉ chút nữa sẽ tốt thôi." Trí
Khương cũng hơi khân trương, nắm lấy tay Dịch Dương không thả ra, Dịch Dương đây đầu vai đến bên môi cô, nói:
"Nếu như đau, thì cắn chặt anh, anh da dày thịt béo, không sao đâu." Trí Khương cảm động hít hít mũi, chờ Dực Phàm
đâm vào.
Dực Phàm hít một ngụm khí, hạ thân đây một cái, xé rách biêu trưng trinh tiết của cô, một nửa dương vật đây vào
trong hoa huyệt của cô.
"A!" Trí Khương thét lên chói tai, đau, đau quá! So với bọn họ nói còn đau hơn! Trên người giống như bị xé làm hai,
đau đớn lan tràn, khiến hạ thân cô đau muốn chết!
Dực Phàm đỏ mắt, gầm lên chịu đựng kỹoái ©ảa tầng tầng thịt mềm đang điên cuồng ép tới ,tiêu huyệt của cô giống
như có ý thức của chính mình vậy, bú Aaút, ép chặt, vuốt ve côn thjt của anh, chặt đến nỗi anh không nhịn nổi, một
chút từ di©l rỉ ra.

Anh lấy lại bình tĩnh, đợi huyệt thịt không còn kháng cự nữa mới chậm rãi đây vào trong.
Trí Khương hít sâu một ngụm khí, liền hoảng sợ phát hiện hung khí của anh lại đi vào trong, cô ghìm cứng hai đùi
không dám động, thực sự không chịu được nữa, chảy nước mắt cầu xin tha thứ: "Phàm...!Oa, em đau, anh đừng vào

nữa! Ca ca, đừng đề ảnh vào nữa, em không làm đâu!"
Dịch Dương thương tâm ôn nhu khuyên nhủ: "Ngoan, nhẫn một chút, đau thì cắn anh." Trí Khương không nhẫn tâm
hạ miệng, nức nở nhìn bờ vai màu đồng trước mặt, do dự, một giây sau Dực Phàm lại tiến bức cô phảm cắn một ngụm
lên cơ bắp rắn chắc của hắn, cô ngậm lấy lẻ, nức nở "Ư ưa..."
Dịch Dương duỗi thẳng tay, cầm lấy một lọ thuốc và ly nước từ trêи tủ đầu giường.

Dực Phàm truồn dậy, nghiêm túc nói với Trí Khương: “Bảo bối, vốn không muốn cho em uống thuốc, dù sao uống nhiều cũng không tốt với cơ thể, nhưng anh nghĩ lần đầu tiên của chúng ta đừng nên có ngăn cách, nên ủy khuất em một chút.

Sau này bọn anh nhất định sẽ mang bao.” Trí Khương cảm thấy bình thường, liền uống тһᴜốᴄ тгáпһ тһɑɪ.
Dịch Dương dời thân thể, để bảo bối nằm thẳng, có chút u oán nhìn Dực Phàm, hắn đương nhiên cũng muốn lần đầu tiên của cô hiến cho mình, nhưng hắn biết rõ tính bốc đồng của mình khẳng định làm đau bảo bối, để lần đầu tiên của cô lưu lại bóng đen là không tốt, nên chỉ có thể ẩn nhẫn để Dực Phàm hoàn thành lần đầu tiên.

Chỉ là trước đây Dực Phàm cũng không có thực hành qua, cho nên thời gian gần đây bọn họ xem rất nhiều phim, cũng không đến nổi cửa vào ở đâu cũng không tìm được.Trí Khương
Trí Khương không biết bọn họ ngầm an bài như thể nào, chỉ biết lần đầu tiên chính là dâng cho Dực Phàm.

Góc độ này khiến cô không nhìn thấy được thân thể của mình, cũng không nhìn thấy động tác của Dực Phàm, cô nhìn khăn lông bị anh ném rơi trêи mặt đất, cho thấy rõ ràng rằng anh đang ᴋһỏɑ тһâп.
Dực Phàm cầm thằng nhỏ của mình, đem nó xuôi theo đóa hoa bên dưới, để nó cũng dính thủy dịch của cô.

Cho đến khi trêи cây gậy ướt rẫy loang loáng, anh mới dùng quy đầu như trứng gà nhỏ đẩy nhẽ vào thủy huyệt của cô.

Chỉ mới vào được một quy đầu, mà anh liền cảm thấy hạ thân bảo bối như cái miệng nhỏ ʍút̼ lấy nó, khiến anh thở gấp, chậm rãi đẩy tới, cho đến tận khi đụng phải tầng màng kia.
Vì có ngón tay đẩy qua, nên tuy rằng nuốt lấy côn thịt lớn hơn rất nhiều lần, Trí Khương cũng chỉ cảm thấy hơi trướng, hơn nữa cô còn mẫn cảm phát hiện vật đó của anh rất trơn mướt, có nóng hổi, yên lặng đẩy vào trong thân thể cô.
Dực Phàm hít sâu, nói: “Bảo bối, anh sẽ tiến vào trong, sẽ đau một chút, em nhịn nhé, chỉ chút nữa sẽ tốt thôi.” Trí Khương cũng hơi khẩn trương, nắm lấy tay Dịch Dương không thả ra, Dịch Dương đẩy đầu vai đến bên môi cô, nói: “Nếu như đau, thì cắn chặt anh, anh da dày thịt béo, không sao đâu.” Trí Khương cảm động hít hít mũi, chờ Dực Phàm đâm vào.

Dực Phàm hít một ngụm khí, hạ thân đẩy một cái, xé rách biểu trưng trinh tiết của cô, một nửa ƈôи ȶɦịt đẩy vào trong һᴏɑ һᴜʏệт của cô.
“A!” Trí Khương thét lên chói tai, đau, đau quá! So với bọn họ nói còn đau hơn! Trêи người giống như bị xé làm hai, đau đớn lan tràn, khiến hạ thân cô đau muốn chết!
Dực Phàm đỏ mắt, gầm lên chịu đựng kɧօáϊ cảm tầng tầng thịt mềm đang điên cuồng ép tới ,tiểu huyệt của cô giống như có ý thức của chính mình vậy, bυ" ʍút̼, ép chặt, vuốt ve côn thịt của anh, chặt đến nỗi anh không nhịn nổi, một chút tϊиɦ ɖϊƈh͙ rỉ ra.

Anh lấy lại bình tĩnh, đợi huyệt thịt không còn kháng cự nữa mới chậm rãi đẩy vào trong.
Trí Khương hít sâu một ngụm khí, liền hoảng sợ phát hiện hung khí của anh lại đi vào trong, cô ghìm cứng hai đùi không dám động, thực sự không chịu được nữa, chảy nước mắt cầu xin tha thứ: “Phàm… Oa, em đau, anh đừng vào nữa! Ca ca, đừng để ảnh vào nữa, em không làm đâu!”
Dịch Dương thương tâm ôn nhu khuyên nhủ: “Ngoan, nhẫn một chút, đau thì cắn anh.” Trí Khương không nhẫn tâm hạ miệng, nức nở nhìn bờ vai màu đồng trước mặt, do dự, một giây sau Dực Phàm lại tiến bức cô phảm cắn một ngụm lên cơ bắp rắn chắc của hắn, cô ngậm lấy lể, nức nở “Ư ưm…”Trí Khương
Dực Phàm biết rõ bảo bối đau, chỉ là lần này không làm thì lần sau cũng đau như vậy, thế thì cứ để cô nếm thử mùi đi.

Anh gắng gượng cắm vào trong, từng chút từng chút đẩy vào ɦσα ɦuyệt hẹp khít, khó khăn lắm mới đẩy vào hết, anh nỗ lực duy trì bất động, cảm thụ tiểu huyệt trơn mềm.
Trí Khương sợ cắn mạnh, nới lỏng miệng, quá nhiên một dấu răng thật sâu xuất hiện tại đầu vai của hắn.

Dịch Dương ngồi xuống, thay cô lau mồ hôi trêи trán.

Dực Phàm cúi người xuống, áy náy nhìn cô.

“Xin lỗi, để em đau như vậy.

Nhẫn một chút sẽ khiến em thoải mái ngay.” Nói rồi vuốt lên khuôn mặt cô.
Một lát sau, Trí Khương cảm thấy hạ thể cũng không đến nỗi đau đớn như vậy, dường như đã thích ứng với xâm nhập của côn thịt, thậm chỉ mạch máu nổi trêи thân côn thịt cũng có thể nhận thấy, cảm giác rất kì diệu, chính mình bọc lấy toàn bộ của anh.

Dực Phàm cũng phát hiện sợ hãi trong mắt bảo bối biến mất, tiểu huyệt dưới thân càng thêm ướт áт, huyệt thịt còn co thắt có quy luật miết lên ƈôи ȶɦịt của anh.

Anh biết rõ giai đoạn chật vật nhất đã qua, nên bất động thang sắc thong thả động, chậm rãi đen côn thịt rút ra, cho đến khi quy đầu thối lui đến cửa động, lại cắm toàn bộ vào, lặp lại mất lần, tiến vào mật huyệt càng lúc càng thông thuận, mật dịch cũng càng lúc càng nhiều, khiến toàn thân gậy đều ướt rượt nước.

Chỉ mới đưa đẩy biên độ nhỏ như vậy, cũng khiến Dực Phàm thể nghiệm đến nghiện, anh thấp giọng nói: “Bảo bối em thật chặt, tuyệt vời!”Trí Khương
Trí Khương nheo đôi mắt lại, tuy rằng còn có chút đau, nhưng so với trước còn có điểm tê dại, lúc anh tiến vào, cô liền cảm thấy cả người căng tràn, lúc anh rút ra, lại có cảm giác không quen, tiểu huyệt cũng hẫng đi.


Cô theo bản năng co lại muốn giữ anh lúc anh sắp rời đi, nhưng anh lại xấu xa bất động, chỉ dừng lại trong thủy huyệt của cô, cảm giác thiếu thốn khiến bên trong càng co thắt hi vọng anh có thể thỏa mãn mình.
Dực Phàm thấy bảo bối cuống cùng cũng hoàn toàn thích ứng, vui mừng áp lên môi cô: “Bảo bối, bắt đầu nhé!” Trí Khương còn chưa phản ứng kịp đã bị một luồng lực mạnh mẽ tiến vào, “A…” kêu xong, cô rốt cục không ngừng được cảm giác nửa đau nửa sung sướиɠ này.

“Ừm… Mạnh quá… Sâu quá…”
Dực Phàm tăng tần suất, dùng sức đâm vào trong һᴏɑ һᴜʏệт của cô, anh giờ bất chấp tất cả, hóa ra làʍ ȶìиɦ lại sung sướиɠ như thế, cô mềm mại bao bọc lấy anh, còn hút lấy, bên trong bảo bối thật mềm thật nóng, anh không thể chịu đựng được nữa, gầm lên như dã thú, nâng đùi cô lên, cuồng mãnh xông vào.Trí Khương
“AAAA…Ưm!” Trí Khương hưng phấn thét lên, vặn vẹo thân thể.

Anh kịch liệt đưa đẩy, thảng như muốn ma sát đến tóe lửa vách thịt mềm mại của cô, mà mỗi lần anh dùng sức thẳng tiến, là hoàn toàn lấp đầy âm đạp nhỏ hẹp của cô, va chạm đến hoa tâm non nớt trong cơ thể cô, đảo loạn khiến toàn thân cô tê dại, kɧօáϊ cảm kịch liệt từ nơi hai người ma sán khuếch tán ra, lưu chuyển trong cơ thể cô, khắc sâu trong linh hồn cô.
“A…Đừng… Em chịu không nổi… Xin anh!” Nước mắt lóng lánh lại chảy ra từ hốc mắt, nhưng lần này không phải nước mắt đau đớn, mà từ tình cảm sung sướиɠ cực hạn chảy ra.

Kɧօáϊ cảm tê dại không thể hình dung công kϊƈɦ thân thể với thần kinh mẫn cảm của cô, cô dần dần học cách thả lỏng thân thể, phối hợp với nhịp độ lên xuống của anh.

“A…Lần nữa…” Cô ngửa đầu, để mặc côn thịt thô to của anh mãnh liệt va chạm trong mật huyệt.
Dực Phàm đổ mồ hôi, nghe trong tiểu huyệt phát ra từng đợt tiếng lách tách lưu động kèm theo va chạm, tiểu yêu tinh này thế mà lại nhiều mật dịch đến vậy, xem đi, mỗi lần anh rút ra cự long, đều có một phần ɖâʍ thủy theo ra, vương trêи đùi cô hoặc đùi anh, gối đầu bên dưới và trải giường đều ướt cả, anh thét lên: “Bảo bối, em ướt quá!”
Trí Khương đã sớm mụ mị đầu óc, nghe ɖâʍ ngữ của anh, cũng bất giác đáp lại: “Ưm, em sướиɠ lắm… Mạnh nữa! Nữa!”Trí Khương
Dực Phàm vốn là lần đầu tiên, có thể nhẫn nhịn trong tiểu huyệt của bảo bối mà không bắn đã rất khó khăn rồi, hiện tại nghe tiếng rêи rỉ của cô kèm với lực hút mãnh liệt của bảo huyệt thì càng không nhịn nổi, mạnh mẽ đưa đẩy thêm hai lần, trêи sống lưng nổi một trận kɧօáϊ cảm tê dại, tức thì đầu óc trống rỗng, đầu hàng phun ra, tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng rẫy thi nhau bắn vào trong cơ thể cô.
Trí Khương còn đang hưởng thụ kɧօáϊ cảm đưa đẩy không gì sánh nổi, đột nhiên bị bắn vào trong, chỉ cảm thấy hoa tâm được một luồng nhiệt dịch cọ rửa, tràn đầy, liền biết Dực Phàm đã хᴜấт тɪпһ.

Cô nhẹ giọng rêи rỉ, cảm nhận kɧօáϊ cảm, chỉ là cô nhớ khi bọn hắn đùa giỡn mình, là một loại kɧօáϊ cảm cực kỳ sung sướиɠ.

Tuy được làm đến thế này, nhưng vẫn còn chưa lên đỉnh thực sự, chí ít cũng không giống như trong sách viết, cũng không khoa trương như bọn bạn cô hình dung.
Dực Phàm rung người, kéo dài kɧօáϊ cảm.

Anh chậm rãi rút nam căn ra, áy náy hôn lên trán cô: “Bảo bối thực xin lỗi, anh…” Trí Khương biết anh muốn nói cái gì, che miệng anh lại: “Ông xã, em rất sung sướиɠ, rất thích ý!” Dực Phàm cảm kϊƈɦ sự quan tâm của cô, trịnh trọng nói: “Lần sau nhất định biểu hiện thật tốt!” Nói rồi liếc nhìn Dịch Dương.
Dịch Dương vui sướиɠ hài lòng chuyển đến giữa hai chân cô, đem ƈôи ȶɦịt đã sớm sưng đến kinh người đẩy vào trong mật huyệt của cô..