Edit - Beta: Aochongdansieucap
- --------
Thời tiết càng ngày càng lạnh.
Mấy năm trước, khi còn trẻ, Trì Dao rất chú ý về vẻ ngoài của mình, ngày mùa đông vẫn mặc váy ngắn khoe đôi chân thon dài.
Hiện tại thì cô không dám, nên mặc bao nhiêu thì mặc bấy nhiêu, bị bệnh thật sự rất mệt mỏi, cô bị lăn lộn mấy hôm đến mức không dậy nổi.
Khi còn nhỏ thể chất của Trì Dao rất kém, sau này do kiên trì chạy bộ mới có chuyển biến tốt hơn chút.
Vì sự việc xảy ra trong buổi chạy bộ lần trước nên trừ bỏ hôm đi cùng Giang Diễm, đã rất lâu cô không ra ngoài chạy bộ.
Trận ốm này có lẽ liên quan đến việc thời gian gần đây cô lười vận động.
Ban đầu Trì Dao còn định chuyển từ chạy bộ tối đổi sang buổi sáng, nhưng mà chỉ kiên trì được hai ngày thì đành buông bỏ.
Thật sự quá lạnh rồi.
Nào có ai mà ngày mùa đông lạnh giá lại không muốn nằm mãi trong ổ chăn cơ chứ?
Chỉ là mấy hộp canh Giang Diễm nhờ người đưa tới dường như thật sự rất hữu dụng.
Qua vài buổi tối mà bệnh cũ tay chân lạnh ngắt của cô cũng không thấy xuất hiện.
Hôm nay canh lại được đưa tới, Trì Dao uống hai bát, lấy di động ra, nói với Giang Diễm: “ Canh chuyển tới mấy ngày nay tốn không ít tiền, tôi chuyển khoản cho cậu nhé.”
“Không cần.”
Giang Diễm nói, đây là do dì Quý Nhuế giới thiệu, người kia là bạn cũ của dì nên không lấy tiền.
Trì Dao lại không muốn thiếu ân tình của người khác, cô trả lời: “ Vậy chờ khi nào có thời gian rảnh, tôi mời cậu cùng dì nhỏ cùng ăn một bữa cơm nhé?”
Nhưng chưa kịp đợi đến lúc rảnh rỗi, hai ngày sau, ở bên ngoài, Trì Dao ngẫu nhiên gặp được Quý Nhuế.
Ngày hôm đó, sau khi tan làm, Trì Dao cùng Diêu Mẫn Mẫn đã hẹn cùng nhau đi massage.
Sau khi hai người phòng thuê, thay quần áo tắm, Trì Dao ghé vào trên giường, câu được câu không nói chuyện phiếm cùng Diêu Mẫn Mẫn nằm đối diện.
Diêu Mẫn Mẫn kể lại chuyện giữa cô với nam diễn viên kia.
Hai người bọn họ mới quen nhau khoảng hai ba tháng, vẫn đang dừng ở giai đoạn mập mờ, trước sau không có tiến triển.
Diêu Mẫn Mẫn ngoài miệng nói không sao cả, trong lòng lại có chút không vui vẻ.
Trì Dao nói: “Không được thì đổi một người khác là xong mà.”
“ Vậy không được, tớ còn chưa " nếm thử " hương vị của hắn đâu.”
Trì Dao nghẹn cười lại nghe thấy giọng nói vô cùng nghiêm túc của Mẫn Mẫn:
“ Cậu đừng cười, tớ nói thật mà."
Diêu Mẫn Mẫn không phải lần đầu tiên chơi kiểu tỷ đệ luyến* thế này.
Thành thực mà nói, cô có vài mối tình thì đến hơn một nửa đối tượng đó đều nhỏ tuổi hơn cô, hơn nữa người sau còn nhỏ hơn cả người trước.
(* Tỷ đệ luyến: Tình chị em)
Đừng nhìn chàng trai kia bộ dáng thành thạo, được đông đảo fans nữ vây quanh, thật ra hắn cũng vừa mới tốt nghiệp không lâu, đích thị là một tiểu thịt tươi.
Trì Dao còn nhớ bạn trai cũ của Diêu Mẫn Mẫn hình như lớn hơn cô ấy hai tuổi, nhưng Diêu Mẫn Mẫn không vừa ý, chỉ nói: “ Đúng là mấy em trai nhỏ vẫn tốt hơn.”
Em trai nhỏ thì tốt ở điểm nào chứ?
Trì Dao chợt nghĩ đến Giang Diễm.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì mấy bát canh kia mà quan hệ giữa hai người thân thiết hơn không ít.
Cô cùng Giang Diễm mỗi ngày đều ở cạnh nhau hơn nửa giờ.
Có khi ở nhà cô, có khi lại ở nhà hắn.
Đi đi lại lại, khó tránh khỏi việc bắt gặp tình huống khó xử.
Mới hôm qua, sau khi canh bổ được đưa đến, Trì Dao theo thường lệ đi gọi Giang Diễm.
Nhà hắn không đóng cửa, hẳn là vừa mới trở về, giày cũng chưa kịp dọn nên tùy ý để ở cửa.
“Giang Diễm?”
Cô gọi nhưng không thấy ai đáp lại.
Trì Dao đoán có lẽ hắn đang trong phòng vệ sinh, cô không định đi vào trong, nghĩ trở về nhắn cho hắn một tin bảo hắn sang nhà cô là được.
Vừa mới xoay người, phía sau liền truyền đến giọng nói.
“Làm sao vậy?”
Cô không hề nghĩ ngợi quay đầu lại, đập vào mắt là thân thể hoàn mĩ của chàng trai.
Trì Dao không phải cô gái nhỏ, chưa nói tới việc thẹn thùng nhưng kinh diễm thì đúng là có.
Hắn rất trắng, làn da trắng đến mức phát sáng càng tô thêm vẻ sạch sẽ, trong trẻo.
Dáng người không hề gầy yếu, săn chắc với cơ bắp cuồn cuộn hữu lực, rõ nét đến từng đường cong như là được chạm khắc tỉ mỉ.
Tuyến nhân ngư hoàn hảo chạy xuống đến lưng quần khiến người ta không khỏi suy nghĩ sâu xa.
Trì Dao phải thừa nhận, có một khoảng khắc, trong nháy mắt, cô thèm muốn thân thể hắn.
Thèm đến mức đêm đó gặp mộng xuân.
Cô mơ thấy có người quỳ gối dưới thân cô, vuốt v3 đôi chân từ dưới lên trên, cảm giác giống như kiến bò trên người, ngứa ngáy khó chịu làm cô bất giác mở chân ra.
Váy ngủ mỏng manh dưới lòng bàn tay nóng bỏng của người nọ như thùng rỗng kêu to*, bị hắn kéo lên đến tận hông.
Qu@n lót chưa cởi lại ướt đến mức gần như trong suốt.
( * Thùng rỗng kêu to: ý chỉ những người trình độ hiểu biết, năng lực hạn chế nhưng lại thích khoe khoang, khoác lác.
Ở đây muốn nói váy của Trì Dao có mặc cũng không giúp ích được gì.)
" Trì Dao, chị chảy nhiều nước quá.”
Thanh âm này quá mức quen thuộc, Trì Dao nghi hoặc cúi đầu, nhìn thấy rõ ràng gương mặt Giang Diễm.
Màn đêm chia gương mặt hắn thành hai nửa, một ngây thơ, một đen tối tà mị.
Lúc hắn cười, trong mắt còn mang theo tia sáng, lông mi hơi rũ tạo thành chiếc bóng ở trên mũi.
Giống như bị ma xui quỷ khiến, cô nói:
“ Cậu thật không lễ phép……”
Giang Diễm cong ngón tay x0a nắn â m hộ nóng ướt, đầu ngón tay khuấy động, cúc huyệt co lại, kéo môi â m hộ thêm mở rộng.
Nước chảy ra càng ngày càng nhiều.
“ Có phải không?”
Hắn chậm rãi kéo qu@n lót cô xuống.
“ Em còn có thể càng không lễ phép hơn đấy.
Chị có muốn biết không?”
Trì Dao chấn động, chân bị gập lên, năm ngón tay đồng thời khép lại, xuyên qua mái tóc hắn.
Đầu lưỡi Giang Diễm vô cùng linh hoạt, chỉ cần hôn môi cũng có thể gợi lên d*c vọng của cô.
Cô phát ra tiếng r3n rỉ, hoà với tiếng nước tấm tắc lúc môi lưỡi giao nhau.
Ở trong mộng, cô dường như đã cao trào.
Sau khi tỉnh lại, thứ kẹp chặt hạ th@n chỉ có một chiếc gối đầu mà thôi.
Lúc tỉnh lại, cổ họng Trì Dao khô khốc, mùi hương trong nhà làm cô thấy hoảng hốt, không tự nhiên vặn vẹo mông.
Nhân viên massage cho cô nghĩ rằng do tay lực không vừa, cẩn thận dò hỏi: “ Có mạnh quá không?”
Trì Dao khẽ hừ một tiếng: “Không có.
Như vậy là được rồi.”
Sau khi massage xong, Diêu Mẫn Mẫn vẫn muốn nằm thêm một lát, Trì Dao một mình đi tắm rửa.
Tại phòng thay quần áo.
Cô cởi áo tắm, khi đóng cửa tủ lại thấy cách vách có một người phụ nữ nhìn có chút quen mắt.
Trong chớp nhoáng, cô chợt nhớ ra đó là ai.
Quý Nhuế còn nhận ra cô nhanh hơn, ánh mắt tr@n trụi lướt nhanh qua dáng người cô.
Vòng eo thon nhỏ, ngực ra ngực, mông ra mông, từ đường cong uyển chuyển là có thể nhìn ra Trì Dao có thói quen vận động, thân hình vốn quyến rũ càng thêm mị hoặc.
Ánh mắt cháu ngoại trai của cô xem ra không tồi.
“ Chào cô.” Quý Nhuế lắc chìa khóa trong tay.
( Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad Aochongdansieucap, vui lòng không reup dưới mọi hình thức!)
————
08/12/2022
T: Anh nhà mà biết chị thèm muốn anh thế chắc là tự dâng sẵn tới miệng chị luôn á trời ????
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~.