Trong phòng bao có phục vụ viên chuyên môn, đưa đồ uống tới, các loại hoa quả cùng quà vặt.
Thẩm Mặc Thần, Lâm Nam Vũ, Trần cục, con trai của Trần cục, bạn gái con trai của Trần cục đã tới rồi.
Thủy Miểu Miểu đi vào cuối cùng, đối đầu ánh mắt Thẩm Mặc Thần tĩnh mịch, mặt hơi phát hồng, cúi đầu thấp xuống, bước vào ao nước.
Tả Doanh Doanh lôi kéo tay Thủy Miểu Miểu đi đến bên cạnh Trần cục.
Thủy Miểu Miểu có chút bực bội hành vi trắng trợn bán này, chính suy nghĩ, không muốn hiện tại thì nói cô là bạn gái Lâm Nam Vũ.
Để Tả Doanh Doanh nắm lấy không kịp, lại không dám tùy tiện đắc tội cô.
Thủy Miểu Miểu đang muốn nói chuyện.
Tả Doanh Doanh đi qua Thẩm Mặc Thần, đột nhiên, bị đẩy một phát, phù phù một tiếng ngã vào trong nước.
Như vậy vô cùng buồn cười.
Thủy Miểu Miểu nhìn thấy Thẩm Mặc Thần bất động thu hồi chân, thổi phù một tiếng, bật cười.
Cô nhìn về phía Thẩm Mặc Thần, đối đầu nụ cười Thẩm Mặc Thần giống như cười mà không phải cười.
Thẩm Mặc Thần người này, một bụng ý nghĩ xấu, anh muốn trêu cợt một người, vài phút.
Người nào dám đắc tội anh, khẳng định là đời trước tổn hại âm đức quá nhiều rồi.
Tả Doanh Doanh bò đứng lên, nhìn thấy Thủy Miểu Miểu đang cười, trừng Thủy Miểu Miểu.
Thủy Miểu Miểu vô tội thu hồi nụ cười.
"Mẹ, mẹ không sao chứ." Thủy Đinh tới, đưa cho Tả Doanh Doanh một cái khăn lông.
"Không có việc gì, hay là con gái hiểu chuyện hiếu thuận." Tả Doanh Doanh cố ý tán dương nước đinh đương, tiếp nhận khăn mặt.
Thủy Đinh cười ngồi vào bên cạnh Thẩm Mặc Thần.
Thẩm Mặc Thần lạnh lùng róc xương lóc thịt liếc cô, cằm dưới liếc qua bên cạnh Trần cục,vắng vẻ nói: "Ngồi bên kia."
Thủy Đinh ngây ra một lúc, bị Thẩm Mặc Thần cự tuyệt ở trước mặt, mặt một hồi hồng rồi lại trắng, ngồi xuống bên cạnh Trần cục trưởng.
Tả Doanh Doanh lau mặt xong, đang chuẩn bị lôi kéo Thủy Miểu Miểu đi đến bên cạnh Trần cục.
Xem xét, Thủy Đinhg đã ngồi bên cạnh Trần cục trưởng, một bên khác Trần cục con trai ngồi, không có chỗ rồi.
"Biết chính mình hẳn là ngồi chỗ này sao?" Âm thanh Thẩm Mặc Thần áp bách vang lên.
Tả Doanh Doanh biết thân phận của Thẩm Mặc Thần, không dám đắc tội, nhưng mà thật không biết chính mình nên ngồi ở chỗ đó.
"Anh nói ngồi sao?" Tả Doanh Doanh hỏi.
Thẩm Mặc Thần liếc mắt một vị trí bên người.
Tả Doanh Doanh thụ sủng nhược kinh.
Thủy Đinh kinh ngạc chống đỡ mở to mắt.
Thái tử gia ưa thích mẹ?
Cái này khẩu vị, thật nặng.
dáng vẻ Tả Doanh Doanh kệch cỡm tại bên cạnh Thẩm Mặc Thần ngồi xuống, sắc mặt ửng hồng.
Thủy Miểu Miểu nghĩ đến theo Lâm Nam Vũ có lời nói, quay người, đang chuẩn bị hướng phía Lâm Nam Vũ đi đến, Thẩm Mặc Thần cầm cánh tay cô, dùng sức kéo một phát.
Thủy Miểu Miểu ngã vào trong ngực Thẩm Mặc Thần.
Bởi vì anh không có mặc y phục, cô cũng chỉ mặc áo tắm thiếu vải vóc, da thịt đụng da thịt, xúc cảm này, giống như là điện giật, nóng rực, dị dạng.
Thủy Miểu Miểu dưới ý thức chống đỡ ở ngực anh, ép thấp âm thanh âm: "Anh làm gì?"
"Ngồi cái này *." Thẩm Mặc Thần đơn giản hai chữ tràn đầy bá đạo, ánh mắt tà mị.(theo âm Trung là 2)
Vừa nghĩ tới, ngay trước mặt của nhiều người như vậy ngồi trên thân anh, trong nháy mắt mặt Thủy Miểu Miểu đỏ lên, da thịt đều hiện ra màu sắc phấn hồng.
Cô nhẹ giọng nói: "Ngồi tại trên thân anh không thoải mái."
Trong mắt Thẩm Mặc Thần lướt qua ánh sáng, chìm giọng: "Không thoải mái cũng ngồi cho tôi."
Thủy Miểu Miểu: "..."
Cái người đàn ông này, cũng quá bá đạo đi.
Thủy Miểu Miểu nhất thời im lặng.
Tả Doanh Doanh nhìn Thủy Miểu Miểu ngồi tại trên thân Thẩm Mặc Thần, phẫn hận quét Thủy Miểu Miểu.
Thẩm Mặc Thần chú ý tới ánh mắt Tả Doanh Doanh nhìn qua, nhếch miệng, không coi ai ra gì nắm vuốt tay Thủy Miểu Miểu, kỹ xảo hỏi: "Hai ngày này cô đi nơi nào rồi hả?"