Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ Nhàng

Chương 115: Phấn đấu trang bị kỹ thuật, tiêu chuẩn nhất định




Mặt Thủy Miểu Miểu hiện ba vạch đen.

Đây là cô biểu hiện ý thất bại.

Không lật thuyền cho anh, nấu cơm cho anh rồi.

Nhỏ không nhẫn sẽ bị loạn mưu lớn.

"sẽ có một ngày, bây giờ tôi hối hận, tôi sẽ chiếu cố nó thật tốt." Thủy Miểu Miểu cầm chìa khóa vào tay.

Mắt Thẩm Mặc Thần liếc tay cô nắm chìa khóa xe một chút, trầm giọng: "Lý Tư Tư, làm sao cô không học ngoan được?"

"Bây giờ học, còn kịp không?" Thủy Miểu Miểu nói theo Thẩm Mặc Thần.

Thẩm Mặc Thần cong cánh tay lên, nhìn thời gian, nói ra: "Đi làm đi, bảo trì khởi động máy, về đến nhà gởi tin nhắn cho tôi."

"A." Thủy Miểu Miểu cút nhanh.

Cô về công ty, Lê Bảo Y vẫn còn ở đó.

Lê Bảo Y thấy cô, vội vàng chạy tới, ôm cánh tay Thủy Miểu Miểu, hiếu kỳ hỏi: "Cái kia dễ chịu sao? Anh đẹp trai hay không, có cao hay không, có thể phấn đấu trên xe nửa giờ, kỹ thuật khẳng định không tệ đi, nghe nói là mở xe sang trọng, tốt, Thủy Thủy, cậu câu được anh đẹp trai giàu có sao?"

Thủy Miểu Miểu móc móc lỗ tai, vẻ mặt bất đắc dĩ, nói ra: "Kỳ thật, mình và anh ta không có khả năng, chỉ nhận lầm người mà thôi. Anh ta yêu tha thiết bạn gái anh, đối với mình, chẳng qua là thấy vật nhớ người tình mà thôi."

"A." Lê Bảo Y mở to mắt: " vậy chẳng phải cậu là thế thân, loại đàn ông này, tốt nhất không được trêu chọc, cho dù cậu đối tốt với anh ta, đều uổng phí."

Thủy Miểu Miểu giơ một ngón tay cái với Lê Bảo Y, nhíu mày, cười nói: "Anh hùng sở kiến mưu lược."

Lê Bảo Y nheo mắt lại, hồ nghi hỏi: "cậu không có thương tâm chút nào sao?"

"Tình, yêu, đều là hàng xa xỉ, thuộc về sinh hoạt không lo, đám người có thời gian yêu đương, loại như mình, người vì ba bữa cơm ấm no hận không thể 24 giờ làm việc, hay là có thời gian ngủ nhiều." Thủy Miểu Miểu vừa cười vừa nói, đi đến cầm lấy sách vở làm việc của mình.

Lê Bảo Y thương tiếc nhìn Thủy Miểu Miểu, trấn an nói: "Toàn bộ sẽ khá hơn, chờ Viêm Viêm có thể làm việc, thì cậu ngồi hưởng phúc rồi."

"Ừm, không thèm nghe cậu nói nữa, mình phải vào phòng thu âm rồi."

...

Mười một giờ 40

Đúng giờ Thẩm Mặc Thần mở radio, đi đến cửa sổ, bên ngoài trời bắt đầu mưa rồi.

"Đều nói, khi đầu hạ một trận mưa tiếp theo một trận mưa, Nhưng mà trongtrận mưa này, có một phần ý lạnh lan tràn vào trong lòng, nếu như bây giờ bạn còn ở bên ngoài, không muốn tùy ý đi trong mưa, kết quả sau khi tình thơ ý hoạ có khả năng là ngày mai hắt xì, chúc mọi người buổi tối tốt lành, tôi là Thủy Thủy." tiếng Thủy Miểu Miểu nhẹ nhàng từ bên trong radio truyền tới.

Cô nghe điện thoại đầu tiên tối nay.

"Thủy Thủy, cô biết không, Dạ Lăng Dật sắp về nước, nam thần Dạ Lăng Dật của tôi sắp về nước, tôi thật sự là rất cao hứng." Đầu bên kia điện thoại, có một cô gái hưng phấn kêu.

Thủy Miểu Miểu lẳng lặng nghe, rũ mắt, lông mi thật dài che khuất dao động trong mắt, vừa cười vừa nói: "Chúc các người từ tình nhân sẽ thành gia quyến."

"tôi không phải là tình nhân của anh ta, tôi chỉ thầm mến anh ta mà thôi, ha ha, tôi thật rất thích anh ta. Anh ta là người đẹp trai nhất mà tôi từng thấy qua, người có tài nhất, người có năng lực nhất, Thủy Thủy, cô biết không? Lần này anh ta ở nước Mỹ trong một đêm làm ăn thì kiếm lời ba triệu. Anh ta là người giàu có trẻ tuổi nhất trên thế giới." cô gái bên đầu bên kia điện thoại còn đang nhảy cẫng nói.

"Tôi cũng không biết, bất quá, cô thông qua radio nói anh ta tốt như vậy, sẽ không sợ, người khác cướp đoạt của cô sao?" Thủy Miểu Miểu trêu chọc nói.