Đánh giá: 8.8/10 từ 84 lượt
Văn án 1:
Đêm tốt nghiệp cấp ba năm đó.
Bạch Đồ: Tần Thâm, em yêu anh suốt đời.
Gương mặt Tần Thâm tràn đầy sắc xuân, hôn Bạch Đồ một cái, cười nói: Anh cũng thế.
Nhưng…
Ngày hôm sau Bạch Đồ im hơi lặng tiếng rời đi, anh không hiểu tại sao lại bị vứt bỏ…
Mặt Tần Thâm phẫn nộ: Miệng của phụ nữ, đúng là gạt người!
Văn án 2:
Trong buổi họp lớp.
Có bạn học nhìn thấy Bạch Đồ mấy năm nay không xuất hiện, sau khi kinh ngạc vẫn không quên liếc trộm Tần Thâm vài lần.
Lúc trước hai người bọn họ yêu nhau đến chết đi sống lại, trung học Hoa Thành không ai không biết.
Nhưng về sau không hề thấy bóng dáng của Bạch Đồ, Tần Thâm cũng im lặng không nói về Bạch Đồ.
Tâm tư bát quái của mọi người lại dấy lên…
Lý Thần Tinh lại gần, lặng lẽ hỏi Bạch Đồ: “Này, cậu và Tần Thâm hai người các cậu…”
Vì che giấu bối rối, Bạch Đồ nói một câu: “Chia tay rồi, chia tay rồi, đã sớm chia tay rồi…”
Sau khi tàn cuộc.
Bạch Đồ ra ngoài trong nháy mắt bị người kéo qua chặn trên cửa xe, người nọ từ từ hít sâu một hơi bên cổ cô, hơi thở cực kỳ mệt nhọc.
Một lát sau, đôi môi mỏng cọ xát bên tai cô, khẽ hỏi: “Chia tay rồi? Hửm?”
“Sao tôi không biết?”
Cơ thể Bạch Đồ run rẩy, bị Tần Thâm cọ có phần nhạy cảm…
Tần Thâm cụp mắt, ra vẻ lười biếng tựa cơ thể lên người Bạch Đồ.
“Có phải đêm đó kỹ thuật của tôi không tốt đúng không? Hửm?”.
Bạch Đồ che mặt, anh nói chính là đêm đầu tiên mấy năm trước…
Bình luận truyện