Tránh Ra Cho Chị Đây Hưởng Phúc!

Chương 22




Nói xong, đại tiểu thư đã rưng rưng nước mắt, đập bàn đứng bật dậy: "Ba mẹ cậu đúng là đồ cặn bã! Tôi thật sự muốn g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ!"

Cô ấy lập tức lấy điện thoại ra thêm WeChat của tôi, nói: "Tiền học phí và chi phí sinh hoạt đại học của cậu, tôi bao hết. Nếu chị gái của cậu muốn trốn, tôi sẽ lo tiền đi đường, cũng sẽ chu cấp cho họ vài tháng chi phí sinh hoạt."

8

Tôi lập tức gọi điện cho ba người chị còn chưa gả đi của mình, ai nấy đều nói muốn trốn chạy.

Tôi đưa tiền cho chị bảy.

Hôm sau, chị bảy đã báo tin rằng cả ba chị em đã tranh thủ lúc đêm tối bỏ trốn, đi tàu đến thành phố W.

Ở đó có nhiều nhà máy, dễ tìm việc làm hơn.

Tôi báo lại chuyện này cho đại tiểu thư.

Cô ấy ngờ vực hỏi: "Nhanh vậy sao?"

Tôi đáp: "Chứ còn gì nữa, hành động sớm thì còn kịp, chậm trễ là dễ sinh biến cố lắm."

Ba người chị này của nguyên chủ đều là người tốt, có thể giúp thì giúp thôi.

Vì đại tiểu thư đã giúp tôi, tôi cũng trung thành tuyệt đối với cô ấy. Vậy nên chẳng bao lâu, chúng tôi đã thân thiết như hình với bóng.

Còn Thẩm Tuyết, cô ấy và chúng tôi không cùng đường.

9

Trong giờ nghỉ giải lao của đợt huấn luyện quân sự, đại tiểu thư kéo tôi lại, hồi hộp hỏi: "Y Y, cậu xem giúp tôi, lớp trang điểm của tôi có bị trôi không?"

Tôi lắc đầu: "Không đâu, vẫn đẹp lắm, không hề lem."



Cô ấy vui mừng, quay người định đi.

Tôi vội kéo cô ấy lại: "Đi đâu đấy?"

"Đi tỏ tình!"

Tôi tròn xoe mắt hỏi: "Cậu thích ai?"

"Nhiếp Sâm chứ ai nữa! Anh ấy cao ráo lại đẹp trai, nhìn một cái là tôi thích ngay rồi."

Tôi vội kéo cô ấy đến một gốc cây không có người, nghiêm túc hỏi: "Cậu định tỏ tình thế nào?"

Cao Tinh Thần cố nghĩ một lúc lâu rồi hào hứng nói: "Thì tỏ tình trực tiếp, ngay trước mặt bao nhiêu người. chắc chắn anh ấy sẽ cảm động lắm. Tôi thấy người khác cũng làm vậy mà!"

Cô ấy càng nói càng phấn khích: "Nghe nói nhà anh ấy không có điều kiện tốt, tôi định tặng tiền cho anh ấy. Anh ấy nhất định sẽ giống như cậu, vô cùng cảm động!"

Tôi chỉ muốn vả cho cô ấy tỉnh ra. Đúng là nữ phụ phản diện này vẫn còn chưa giác ngộ.

Tôi nghiêm túc nói: "Đại tiểu thư, tôi phải nói cho cậu biết một chuyện. Đó là Nhiếp Sâm thích Thẩm Tuyết! Hai người họ là thanh mai trúc mã, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Cậu nghĩ xem, hôm đó cậu cho Thẩm Tuyết tiền, thái độ của cô ta thế nào? Nếu giờ cậu lại cho Nhiếp Sâm tiền, anh ta chắc chắn sẽ nghĩ rằng cậu đang sỉ nhục anh ta!"

Gương mặt đại tiểu thư lập tức cứng đờ: "Hai người họ là thanh mai trúc mã á?"

10

Tôi cam đoan chắc nịch: "Bọn họ đều là trẻ mồ côi trong cô nhi viện."

Tôi nói tiếp: "Cậu nghĩ xem, mỗi lần Thẩm Tuyết nhìn chúng ta đều làm vẻ mặt như thể chúng ta đang sỉ nhục, bắt nạt, cô lập cô ta. Tôi dám cá là cô ta đã kể xấu chúng ta với Nhiếp Sâm rồi. Bây giờ cậu chạy đến tỏ tình, chẳng phải tự chuốc nhục vào thân sao?"

Đại tiểu thư sốt ruột nói: "Nhưng phải làm sao bây giờ? Tôi thật sự rất muốn tỏ tình với anh ấy, cảm giác như trên đời này chỉ còn mỗi chuyện này là quan trọng thôi!"

11

A…



Sức mạnh của cốt truyện lại lớn đến thế à?

Tôi thở dài một tiếng: "Đại tiểu thư à, nếu cậu thật sự muốn theo đuổi Nhiếp Sâm thì nhất định phải nghe lời tôi. Nếu không, chẳng những cậu không theo đuổi được anh ta, mà còn khiến anh ta ghét cậu đấy."

Cao Tinh Thần gật đầu lia lịa: "Được, cậu nói đi, tôi phải làm gì?"

"Bước thứ nhất, cậu đưa hết thẻ ngân hàng, tiền mặt cho tôi giữ. Cậu tuyệt đối không được dùng tiền để "sỉ nhục" bất cứ ai ngoại trừ tôi!"

Cô ấy ngoan ngoãn giao nộp toàn bộ.

Tôi kích động nhìn số dư trong ví WeChat của mình.

Tôi thề, tôi sẽ làm cận vệ trung thành của đại tiểu thư cả đời này!

12

"Bước thứ hai, cậu không thể kiềm chế được tình cảm với Nhiếp Sâm thì phải yêu bằng tinh thần, tuyệt đối không được dùng tiền để xúc phạm anh ta! Đây là điểm mấu chốt đấy, cậu nhất định không được rút tiền ra, nếu không anh ta sẽ nghĩ cậu là kẻ phù phiếm, rồi sẽ xem thường cậu."

Cao Tinh Thần nghiêm túc gật đầu, ánh mắt nặng trĩu suy tư.

Kết quả là lời còn chưa nói xong, bên kia đã có người hô to: "Chết rồi! Nhiếp Sâm bị gãy chân rồi!"

Đây cũng là một điểm quan trọng trong cốt truyện.

Đại tiểu thư lập tức lao đi như một cơn gió.

Tôi vội vàng chạy theo sau, vừa chạy vừa cảm thán: Chân cô ấy dài thật!

Trong bệnh viện

Bác sĩ bó bột cho Nhiếp Sâm xong, y tá mang hóa đơn đến: "Xin mời thanh toán, tổng cộng 3281 tệ."