Trăng Thượng Huyền - Nhiên Dư

Chương 51




Đôi mắt Tần Tranh đối diện với cửa sổ sát đất rộng lớn, cô nhìn thấy ánh sáng trước mắt dần dần mờ đi, trên bầu trời xanh đen từ từ xuất hiện các ngôi sao lấp lánh.

Mái tóc dài của cô bị mồ hôi thấm ướt, trên tấm lưng tuyết trắng toát ra tầng mồ hôi trong suốt, từng chút từng chút lấp lánh dưới khóe mắt.

Người đàn ông phía sau trực tiếp quỳ hai chân lên mép giường, đặt cả người cô lên giường.

Lúc này lồng ngực anh dán lên lưng cô, lửa nóng đến bỏng người, cô nhịn không được rên rỉ một tiếng.

“Ưm...Nóng quá...”

Nóng không chỉ là lồng ngực anh, còn có vật nam tính của anh đang vùi trong cơ thể cô, giống như một ngọn nến đang cháy, độ nóng như muốn hòa tan vách thịt của cô, biến thành sáp dịch nóng ẩm, gắt gao bao lấy anh.

Anh thấp giọng cười một tiếng, hơi thở nóng rực thổi lên da thịt cô, mang theo cả sự ẩm ướt.

Anh men theo cánh mông cô, dọc lên cột sống hôn đến đầu vai, đẩy mái tóc dài của cô ra, dùng sức mút hôn sau tai cô.

Cô kìm lòng không đậu thở dốc, không ngừng run rẩy, vặn vẹo eo mông của mình.

Em biết không? Em có một nốt ruồi ở đây, nó màu đỏ.

Cô nhớ tới lời anh từng nói, hình như anh có tình cảm khó hiểu với nốt ruồi son này.

Cô bị anh đè cả người vào nệm, mông lại nhếch lên thật cao.

Thắt lưng cong cong thành đường cong xinh đẹp, khiến anh khó có thể khắc chế cúi đầu hôn xuống, liếm láp xương sống của cô, đổi lấy một tiếng rên rỉ thật dài của cô.

Anh ưỡn eo thu mông, dùng sức từng chút từng chút đẩy mạnh về phía trước.

Quy đầu đâm vào chỗ sâu nhất, thân vật ma sát vách thịt, nghiền nát tất cả nếp nhăn bên trong.

Cách lớp màng mỏng cô vẫn có thể rõ ràng cảm giác được gân xanh trên thân vật căng phồng đang mạnh mẽ ma sát với vách thịt của cô.

“A....mạnh quá...em chịu không nổi...”

Cô lại nức nở một lần nữa, cắn chặt khóe môi run rẩy.

Quy đầu càng đâm càng sâu, cô chìm trong loại đau đớn này, lại cảm giác được một khoái cảm xa lạ, tựa như đang bốc lên một ngọn lửa, đốt cháy tứ chi xương cốt của cô, để cô một lần nữa leo lên đỉnh cao dục vọng.

Không phải là loại khoái cảm ngập đầu như lúc nãy, mà là như thủy triều rút đi, chậm rãi đẩy mạnh đến mỗi chỗ trên cơ thể.

Mỗi một ngón tay, mỗi một lỗ chân lông, mỗi một sợi tóc, đều bị khoái cảm dày đặc thấm vào, thoải mái nói không nên lời.

“Việt Triêu Tịch...Việt Triêu Tịch....”

Vào lúc này cô lại gọi tên anh một cách đầy kích động.

Cô nghiêng đầu muốn hôn anh, khuôn mặt bởi vì tình dục mà ửng hồng, môi thêm đỏ mọng.

Anh sát lại gần cô, đưa đầu lưỡi trơn trượt vào để cô ngậm lấy.

Dưới thân vẫn không ngừng động đậy, vật nam tính thô to đã đỏ đến phát tím, cả cây đâm sâu vào trong huyệt mật đã bị ma sát đến mềm nhũn.

Tinh hoàn căng phồng đánh vào miệng huyệt, giống như không chịu nổi nữa muốn phun ra.

Tay anh từ trước ngực cô trượt xuống, dọc theo vòng eo mảnh khảnh chụp lấy cặp mông mượt mà, gắt gao đè chặt dưới thân.

Anh ngửa đầu nhắm mắt, cằm kéo dài về phía trước thành một đường cong lưu loát, yết hầu lăn lộn càng ngày càng rõ ràng.

Rõ ràng đã muốn bắn nhưng anh lại hít sâu nhịn xuống.

Anh để cô nằm nghiêng, còn mình thì nâng một chân của cô lên, đổi tư thế cắm vào.

Sắc trời đã tối, cửa kính sát đất phản chiếu rõ ràng thân ảnh hai người.

Tần Tranh mở to mắt, nhìn người đàn ông phía sau mình, khuôn mặt anh tràn đầy tình dục, cô khiến anh đổ mồ hôi như mưa, không ngừng thở dốc.

Tiếng thở dốc gợi cảm kích thích đến cô, cô siết chặt cánh mông làm hoa huy*t càng xoắn lại, kẹp chặt gậy th*t khiến anh gần như không thể nhúc nhích được.

Thân thể trần trụi của hai người phản chiếu trong tấm kính thủy tinh, thân mật quấn quýt, màu da thịt dường như hoà vào làm một.

Việt Triêu Tịch cũng ngước mắt nhìn lên, thấy cơ thể cô bị anh làm cho lắc lư không ngừng.

Bộ ngực mềm mại đong đưa qua lại, theo động tác ra vào của anh nảy lên nảy xuống liên tục.

Anh nhìn đến đỏ cả mắt, thở hổn hển đưa tay về phía trước, bắt lấy bầu vú của cô rồi nặng nề xoa bóp, xoa thành đủ loại hình dạng, giữa ngón tay lộ ra da thịt trơn nhẵn.

Ngón tay anh nắm lấy ngực cô, mạnh mẽ chà xát nhũ hoa hồng hào đến đỏ bừng và sưng lên.

“A...Nhẹ một chút...Đau...”

Tần Tranh hơi hé môi, nhìn cảnh tượng trước mặt, hoa huy*t không nhịn được co rụt lại, hút chặt đến mức anh cũng không kìm được tiếng rên rỉ.

“Ưm...a...”

Cô thậm chí còn nhìn thấy được cách anh làm cô như thế nào.

Vật nam tính màu tím đỏ nhét đầy lỗ thịt đỏ hồng, anh động đậy thắt lưng, rút ra một đoạn thân vật thô cứng thật dài, kéo theo mấy sợi chỉ bạc dâm mỹ.

Thân vật dữ tợn thấm đẫm dịch thể của cô, sáng bóng lấp lánh, gân xanh nổi đầy.

Ánh mắt của cô nhìn thẳng không hề dời đi, hô hấp dần dần dồn dập, cảnh tượng này làm cho cô mê muội cũng làm cho cô hưng phấn.

Thời điểm anh đâm rút, gân xanh và góc cạnh quy đầu cọ vào vách thịt của cô, nước mật của cô bắt đầu phun ra, tưới vào mã mắt của anh, làm cho anh sảng khoái ngập đầu, cả người tê dại.

Nhìn ánh mắt trầm mê của cô, anh càng thêm kích động.

Việt Triêu Tịch cúi đầu liếm liếm lỗ tai cô, đầu lưỡi lướt qua vành tai, hàm răng khẽ cắn vành tai cô.

“Tần Tranh...Tần Tranh....”

Hai tay của anh từ phía sau vòng lên, dùng sức xoa ngực cô, dưới thân lại mạnh mẽ từ phía sau đẩy lên.

Tần Tranh bị động tác ra vào điên cuồng của anh mềm nhũn cả người, từng cơn tê dại chạy khắp toàn thân.

“Ưm...Không được...ưm..Lại sắp tới rồi...”

Vật nam tính to lớn nhét đầy hoa huy*t cô, ở bên trong tàn nhẫn ma sát.

Thắt lưng của anh đưa đẩy nhanh chóng, ra sức ép khô hoa huy*t, phá vỡ vách thịt chặt chẽ của cô, đâm thẳng vào chỗ sâu nhất bên trong.

Hai túi tinh căng phồng vỗ vào cánh mông mềm mại, dần dần nhuộm lên màu hồng nhạt.

Mật dịch văng khắp nơi, thấm ướt túi tinh của anh, theo đùi cô chảy xuống.

Cuối cùng, anh rên rỉ một tiếng, nặng nề thở dốc, vật nam tính cương cứng nhảy nhót không ngừng, ở trong cơ thể cô bắn ra dòng tinh dịch trắng đục.