Trăng Thượng Huyền - Nhiên Dư

Chương 16




Nếu ngày hôm đó cô đo lường so sánh anh, cô sẽ thấy anh vượt qua tiêu chuẩn bình thường.

Vật nam tính thô dài lấp đầy cô, hoa huy*t bị va chạm vừa đau vừa sưng tấy, khoái cảm tê dại làm cô tiết ra dịch thể dầm dề.

“Đỡ hơn chút nào chưa?” Việt Triêu Tịch vừa dùng sức đẩy hông, vừa thấp giọng hỏi cô.

Bởi vì tình dục hun đúc nên giọng nói của anh trở nên trầm khàn hơn, như thể lồng ngực đang run lên.

Âm cuối hơi giương cao mang theo chút hơi thở dốc nặng nề tạo ra một sự quyến rũ khó tả, khiến cô mỗi giây mỗi phút đều muốn đến gần anh hơn, lại gần hơn nữa.

Lắng nghe tiếng thở dốc của người đàn ông vang lên bên tai, Tần Tranh bất giác lại động tình, phía dưới càng ngày càng ướt át và dính nhớp.

“Ưm...” Cô lầm bầm rên rỉ, nhẹ giọng thở dốc.

Đột nhiên, Việt Triêu Tịch đứng dậy, bế cô rời khỏi giường.

Bầu ngực đầy đặn bị khuôn ngực săn chắc của anh đè ép, nhũ hoa căng cứng bị cọ xát từng chút một khiến cô sảng khoái đến mức khẽ ngửa đầu lên.

Lúc anh bế cô lên, vật nam tính thẳng đứng vẫn chôn chặt trong cơ thể cô, tiến sâu vào đầm lầy ướt át dịch thể.

Loại cảm giác căng chặt mãnh liệt này làm cho sống lưng của cô tê dại, vòng eo run rẩy.

“Việt Triêu Tịch...Việt Triêu Tịch...”

Cô vội vàng ôm lấy cổ anh, hai chân vòng quanh eo anh, sợ bản thân sẽ bị ngã xuống.

Anh nâng mông cô lên, để cô áp sát vào người mình hơn, vật thô cứng được đẩy vào theo một góc độ khéo léo, chen vào vách thịt đang co chặt của cô rồi đút vào mạnh mẽ.

Trọng lượng cơ thể làm cô hơi rơi xuống, như thể cả người cô đang đóng đinh vào đồ vật đó.

Miệng huyệt bị vật nam tính kéo căng đến cực điểm nên có hơi trắng ra, nhưng vẫn bao chặt lấy đồ vật thô cứng.

Vật nam tính thì lại bị tầng tầng lớp thịt hút vào bên trong, không ngừng quấn lấy rồi mạnh mẽ cắn chặt.

Anh phải nghiến răng mới có thể khống chế cảm giác muốn bắn khi bị hoa huy*t của cô mút chặt như vậy.

“Ưm...”

Việt Triêu Tịch hít một hơi thật sâu, gân xanh trên cổ cũng hiện ra.

Cơ bắp trên cánh tay anh cũng gồ lên, những ngón tay thon dài luồn vào hai bờ mông trắng nõn của cô, véo một cái thật mạnh.

Anh siết chặt cơ mông, quy đầu khổng lồ ấn sâu vào vách thịt, tiếp tục đâm vào trong,

“A..A...Anh nhẹ chút...”

Hai chân cô kẹp chặt lấy eo anh, mu bàn chân căng ra, ngón chân non mịn cũng cuộn tròn lên.

Chờ đợi lâu như vậy mới chân chính có được cô, sao anh có thể nhẹ nhàng được chứ?

Vật nam tính dữ tợn mỗi lần rút ra đều mang theo mật dịch, làm cho cánh mông của cô ướt đẫm.

Mật dịch trong suốt thậm chí còn nhỏ giọt xuống sàn nhà, thấm ướt một khoảng.

Không biết tự bao giờ anh đã đi tới bên cạnh lối ra vào, cô hơi giật mình.

“Điện thoại.” Anh cất giọng khàn khàn.

Tần Tranh không hiểu anh đang có ý gì, cô cầm lấy điện thoại đặt trên tủ giày, nhìn màn hình cũng không thấy ai gọi cho cô, trong lòng cô càng nghi hoặc hơn.

Việt Triêu Tịch tiếp tục vừa ôm cô đi lại, vừa mạnh mẽ đâm ra rút vào.

Lần này anh ngồi trên mép giường, tách hai cánh mông tròn trịa của cô ra, lại đẩy vào một cái một sâu.

Vật nam tính thô dài thâm nhập sâu vào bên trong hoa huy*t, nháy mắt hoa huy*t lại bị nhét đầy.

Mồ môi trong suốt theo thái dương của anh chảy dọc xuống gò má, men theo cằm rồi nhỏ giọt xuống hai đỉnh đồi của cô.

Những giọt mồ hôi đó không ngừng lăn tăn theo chuyển động của anh, tỏa sáng lấp lánh như pha lê.

Việt Triêu Tịch cúi đầu nhìn, lại không nhịn được vươn đầu lưỡi ra liếm.

Đầu lưỡi chậm rãi di chuyển xuống dưới, lướt qua nhũ hoa đang thẳng đứng, sau đó ngậm vào trong miệng rồi say mê mút liếm.

Tần Tranh duỗi thẳng eo, đẩy đầu nhũ tiến sâu vào trong khoang miệng anh, hưởng thụ khoái cảm khi được anh liếm mút.

Bị anh nuốt lấy, bị anh đưa đẩy, khoái cảm chồng chất lên nhau khiến cô như sắp lên mây.

Lúc này, anh đột nhiên dừng lại hành động trêu chọc cô.

Vật nam tính ướt sũng dịch thể bỗng rút ra, quy đầu chậm rãi ma sát hai cánh môi.

“Ưm...Đút vào bên trong rồi di chuyển được không?” Cô gần như sắp khóc tới nơi.

“Được.” Anh dứt khoát đáp lại cô.

Quy đầu vẫn tiếp tục cọ xát cánh môi đang sưng đỏ của cô, khiến toàn thân cô đau nhức mềm nhũn.

“Vào đi mà...” Tần Tranh thở dốc, vô thức cầu xin anh.

Cô lắc khẽ cánh mông của mình, tới gần anh hơn, muốn cưỡi lên vật nam tính của anh.

Nhưng mà, động tác của cô chỉ càng làm hai cánh môi chà xát mạnh lên thân vật nam tính, đổi lấy một luồng khoái cảm khác lạ.

“A...ưm..” Cô vô thức phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều.

Cảm giác hư không trong cơ thể làm cho khóe mắt ướt át của cô tràn ra vài giọt lệ, cô nhẹ giọng thở gấp, miệng hơi mở hé nhìn người đàn ông trước mặt.

Toàn bộ thái dương của anh đã ướt nhẹp mồ hôi, tròng mắt đen láy bởi vì tình dục mà càng trở nên u ám, như thể sâu bên trong có một ngọn lửa đang bùng cháy.

Hai tay anh nắm chặt lấy cánh mông cô, hung hăng xoa nắn, vật nam tính vẫn đang vuốt ve bên ngoài hai cánh môi.

“Việt Triêu Tịch, đút vào nhanh đi mà...” Cô nức nở nói.

“Em mở điện thoại trước đã...” Cuối cùng anh cũng chịu lên tiếng, âm thanh khàn khàn đến khó nghe.

Tần Tranh hơi ngẩn ra, không còn khả năng ngẫm nghĩ nữa, cố gắng khống chế đôi tay đang run rẩy của mình mở khóa điện thoại bằng vân tay.

Anh không ngừng thở dốc bên tai cô, cố đè nén dục vọng ra lệnh cho cô.

“Mở Wechat ra, xóa tôi khỏi danh sách chặn.”

Tần Tranh không ngờ anh lại yêu cầu cô làm chuyện này, cô hơi ngẩn ra, anh lại kéo mông cô cách xa anh một chút, cô nhanh chóng làm theo lời anh.

Mãi cho tới cô hoàn thành xong mọi thứ dưới ánh nhìn chăm chú của anh, anh mới nghiêng đầu cắn lên môi cô.

“Ngoan lắm.”

Anh đứng dậy xoay người lại, lần này lại ném mạnh cô lên giường.

Tần Tranh còn chưa kịp phản ứng, anh đã cầm lấy một chân cô đặt lên vai, sau đó dùng sức đâm thẳng vào bên trong hoa huy*t.