Tôi cứ như người già ngồi tàu điện ngầm lướt điện thoại, nhìn Khương San San nói: “Cô bị bệnh à?”
Khương San San nghiêm túc lắm, khóc sướt mướt nói với tôi: “Anh ấy thật sự vô cùng yêu cô. Đây là chuyện cuối cùng tôi có thể làm cho anh ấy.”
Tôi rất muốn bổ đầu cô ta ra xem bên trong chứa loại bùn nhão gì, giây phút này tôi thiệt tình cảm thấy người đứng trước mắt tôi vừa đáng thương vừa đáng giận. Tôi thậm chí hiểu được vì sao mẹ chồng trước, bà Ôn Thục Nhàn lại chán ghét người yêu của con trai bà đến vậy.
Cô ấy tựa như loài ốc sên, trơn trượt làm người ta ghê tởm.
Hành vi và tư tưởng của cô ấy bị giới hạn bởi xuất thân. Gia đình cô ấy chưa từng dạy dỗ đứa con gái này, ngược lại còn hút máu cô ấy.
Đây là một cô gái đáng thương.
Nhưng cô gái đáng thương này cũng đã ba mươi hai, từng học qua trường cao đẳng. Rõ ràng cô ấy có rất nhiều cơ hội thoát thân khỏi gia đình vốn có, hay rời bỏ thứ tình yêu rách nát kia.
Kết quả là cô ấy không làm gì hết. Cô ấy giao toàn bộ cuộc đời mình vào tay người khác. Cha mẹ không thương thì dựa dẫm vào tình yêu, đàn ông không yêu thì lập tức muốn tự hủy.
Cô ấy đau lòng cho những người đẩy vận mệnh bản thân xuống vực thẳm, vậy mà lại không chịu yêu lấy chính mình.
Lúc Khương San San công khai nói mấy lời vớ vẩn đó với tôi, trong mắt cô ấy lập lòe hào quang của đức mẹ. Có lẽ cô ấy cảm thấy sự hy sinh của mình vĩ đại lắm.
Một người không có năng lực yêu chính mình, vậy thì còn ai có thể yêu người đó được đây?
Tôi chân thành khuyên cô ấy: “Báo cảnh sát đi, bắt thằng ngu đó vào tù. Đây là lời khuyên cuối cùng dành cho cô đấy.”
Tôi không giúp cô ấy báo cảnh sát.
Ai cũng phải tự chịu trách nhiệm cho số mệnh của mình. Còn Khương San San, rốt cuộc cô ấy vẫn không chịu đi báo cảnh sát.
Lần cuối tôi nghe thấy tin tức về Hà Siêu Viễn không phải từ chỗ Diệp Tình, mà là đọc được ở trên mạng.
Hắn được lên tin tức ở mục Pháp luật. Từ khóa chính là: Phanh thây.
Đúng vậy, hắn sát hại Khương San San, không chỉ đơn giản là đầu độc hay cách thức đơn giản nào khác mà chính là phanh thây.
Hắn tách rời Khương San San thành nhiều phần, nấu chín xong thì đem cho chó ăn. Công nhân thu dọn rác lúc nửa đêm phát hiện ra, lập tức gọi 110 báo cảnh sát.
Căn cứ vào ghi chép vụ án cảnh sát công bố. Hà Siêu Viễn thú nhận hắn giết người do xúc động nhất thời.
Chỉ vì gần đây giấc ngủ của không được ngon lắm nên hắn có dùng thuốc ngủ. Có một hôm hắn dặn Khương San San bảy giờ sáng mai hãy kêu hắn dậy. Sau đó cô ấy ngủ quên, không kịp đánh thức hắn.
Hắn còn nói hôm đó hắn định tham gia một hội nghị không thể bỏ lỡ, đi gặp một đối tác cực kỳ quan trọng.
“Rõ ràng tôi đã nói đi nói lại rất nhiều lần. Cô ta cũng đồng ý đánh thức tôi. Kết quả sáng hôm đó cô ta không gọi tôi dậy. Tôi hỏi tại sao, cô ta lại nói là đau lòng cho tôi, hy vọng tôi ngủ ngon giấc. Trong nháy mắt, tôi đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng.”
“Không biết các người có hiểu cảm giác đó không, ngày tháng sinh hoạt cùng loại người như thế, đm, cô ta vĩnh viễn không bao giờ hiểu được nặng nhẹ, vĩnh viễn làm hỏng tất cả mọi thứ, vĩnh viễn kéo chân sau tôi lại. Tôi thấy phiền lắm, nhịn không được mới ra tay đánh vợ.”
“Trước đây tôi cũng hay đánh cô ta, nhưng lần này khi lý trí tôi bình tĩnh lại thì phát hiện ra cô ta đã chết rồi. Tôi chỉ cần nhìn thi thể cô ta thôi đã thấy phiền. Trong lòng suy nghĩ là người này chết rồi còn tiếp tục làm phiền tôi. Đời này của tôi coi như chấm hết.”
“Vì thế, tôi chặt cô ta ra.”
Cư dân mạng nghe xong câu trả lời đó thì sôi nổi hô lên không thể tưởng tượng được. Có người gọi Hà Siêu Viễn là ác quỷ, cũng có người thấy tiếc cho hắn, làm cuộc đời vốn tốn đẹp càng ngày càng nát vụn.
Có rất nhiều người không tin lý do thoái thác mà hắn nói, bọn họ không ngừng nghi ngờ, tại sao lại có loại chồng giết vợ chỉ vì cô ấy không kịp gọi hắn thức giấc?
Sau khi hết kinh hoàng, tôi nghĩ Hà Siêu Viễn thật sự là ác quỷ, những lời hắn nói cũng là sự thật.
Lúc trước Ôn Thục Nhàn không đồng ý hai người họ bên nhau, phần lớn nguyên nhân là do lúc thi đại học bọn họ hơn kém nhau hai trăm điểm.
Bởi vì muốn ở cạnh Khương San San, Hà Siêu Viễn tuy đạt top ba toàn thành phố nhưng không chọn Thanh Hoa, Bắc Đại, thay vào đó đăng ký vào trường cao đẳng ở Phúc Kiến.
Lần đó, khi Ôn Thục Nhàn hành hung Hà Siêu Viễn trước mặt tôi, bà từng nói là hắn không thể ở cạnh một người kéo chân sau hắn mãi được đâu, bà không cho phép chuyện đó xảy ra.
Tôi cảm thấy năm đó Hà Siêu Viễn sửa lại nguyện vọng, hẳn là hắn yêu Khương San San nhiều lắm. Lần đầu tiên chia tay với cô ấy, có lẽ trong tiềm thức hắn đã phát giác nếu còn quay đầu thì cuộc đời hắn sẽ bị kéo xuống vực sâu thêm lần nữa.
Tiếc là hắn quá kiêu ngạo, thế nên hắn không chịu thừa nhận. Hắn đẩy lý do chia tay lên đầu mẹ hắn. Sau đó hắn thành công gây dựng sự nghiệp, tuy rằng trong lòng tưởng nhớ người xưa nhưng chưa từng đi tìm. Thay vào đó hắn lựa chọn cưới tôi, hành động này chứng minh hắn đã từng muốn cắt đứt với cô ấy.
Cuối cùng thì lòng người phức tạp, khi Khương San San không màng tất cả, ngàn dặm xa xôi xuất hiện trước mặt hắn thì hắn điên rồi.
Điên đến nỗi quên mất lý do bọn họ chia tay, xé rách mặt với tôi xong thì càng cho rằng bản thân hắn không gì không làm được.
Hắn “yêu” phải loại người có thể làm hắn sa lầy.
Vận mệnh trêu ngươi, hắn se duyên với Khương San San lần thứ hai. Nhưng lúc này trên lưng cô ấy còn gánh vác nhiều lo âu hơn trước, tốc độ kéo hắn xuống cũng nhanh hơn rất nhiều.
Đến bây giờ thì sự nghiệp gặp trở ngại, thanh danh mất hết, hắn hoàn toàn sụp đổ.
Không phải vì Khương San San không kịp gọi Hà Siêu Viễn dậy nên hắn ra tay, mà bởi vì vô số những thứ nhỏ nhặt không đáng kể chồng chéo lên nhau. Hắn càng ngày càng phát hiện Khương San San chỉ là gánh nặng đè lên người hắn, thế nên hắn mới giết người.
Nói đến cùng, hắn chỉ là một tên khốn ích kỷ mà thôi.
Gia đình của hắn không hạnh phúc, hắn bắt đầu dùng tình yêu làm phương pháp phản kháng lại mẹ hắn. Có lẽ hắn chưa từng yêu Khương San San, hắn chỉ yêu việc đấu tranh cho chính hắn.
Từ đó, khi hắn thật sự kết hôn với Khương San San, khi cuộc sống không tốt đẹp hơn theo ý nguyện, hắn ý thức được mẹ hắn chưa từng sai lầm. Hắn thẹn quá hóa giận, kết thúc mạng sống của cô ấy.
Khương San San vốn có cơ hội chạy trốn nếu chịu nghe lời tôi, kịp thời báo cảnh sát. Nhưng nếu cô ấy là người có thể làm vậy, lúc trước đã không lái xe ngàn dặm đến đây để gặp gã đàn ông từng vứt bỏ mình.
Vòng quay vận mệnh đã bắt đầu khởi động từ rất lâu về trước, xoay chuyển đến kết cục ngày hôm nay.
May mắn làm sao, tôi đã ko còn liên quan gì đến họ nữa.
(Hoàn)