Trạm Lam Huy Chương

Quyển 3 - Chương 370: Bạo quân




Sarin liều mạng chạy về tòa thành xương trắng, chuyện đầu tiên là hắn gọi Su vào trong ma pháp tháp vong linh, trị thương cho Su.

Su bị thương tổn nặng hơn cả Dực khô lâu và đám ácma. Đầu tiên là mạnh mẽ giết chết Ma đạo sĩ cấp bảy, phá vỡ Thủy tinh thủ hộ liền bị chấn thương. Sau đó trang bị của Ma đạo sĩ cấp bảy phát ra công kích khiến tay trái hắn bị bỏng nghiêm trọng. Rồi lại mạnh mẽ thúc giục kiếm khí, dùng rìu lớn công kích Ma đạo sĩ cấp tám. Thân thể của Su đã xuất hiện dấu hiệu nguy hiểm, trong mắt đều là tơ máu, cơ bắp căng cứng không thể thả lỏng nhưng kiếm khí lại càng ngày càng tan, không ngưng tụ nổi.

Sarin đem cả một bình ma dịch, phân lượng mười hai đơn vị cho Su hấp thu, thương thế mới hoàn toàn ngừng lại, không còn chuyển biến xấu.

Sau đó Sarin lại chuẩn bị cho Su một thùng nước chữa trị lớn, cho hắn nằm trong thùng gỗ không được đi ra. Loại phương thức trị liệu này đủ xa xỉ cũng thấy hiệu quả nhanh nhất. Nước chữa trị tuy là ma pháp cấp 1 chế tạo lại đều linh nghiệm hơn so với bất kỳ dược phẩm ma pháp gì. Chỉ tiếc thời gian chứa đựng không thể quá dài, phân lượng có thể chế tạo mỗi một lần cũng không nhiều.

Sau đó Sarin lại dùng truyền tống trận viết một phong thư cho Lex, trong thư miêu tả tình huống cụ thể của hai lần chiến đấu, còn đặc biệt gọi Nicolas đến tòa thành xương trắng một chuyến.

Nếu muốn cho Su mau chóng khôi phục lại không để lại di chứng gì vẫn là để một Thần thuật sư cấp chín ra tay Sarin mới có thể yên tâm.

Sarin cũng không trông cậy Nicolas đi chiến đấu với Giáo đình, phỏng chừng áp lực trong lòng Nicolas rất lớn. Tuy nhiên kỹ năng trị liệu của hắn bất kỳ người nào bên cạnh Sarin đều không thể sánh bằng. Thần thuật sa đọa cũng có thể cứu người, hiệu quả càng thêm lý tưởng.

Sau đó, Sarin cho các Ma pháp sư tính toán thiệt hại một chút, triệu tập bốn tướng quân của Lex, thuật lại tỉ mỉ tình huống chiến đấu một lần với các tướng quân.

Hạm đội của Sarin đã toàn quân bị diệt, trên biển còn sót lại ba chiến hạm xương trắng, không có cái gì có thể phát động tiến công trên biển. Bốn tướng quân thân trải qua trăm trận nghe thấy kết quả đánh lén hôm nay, nửa mừng nửa lo.

Mừng là Sarin xử lý một Ma đạo sĩ của địch. Đây chính là thắng lợi to lớn. Lo chính là số lượng quân địch vẫn rất lớn, sức chiến đấu cũng không giảm bớt bởi lần đánh lén này.

Bốn tướng quân căn cứ ghi chép chiến đấu của Sarin, bắt đầu phân tích kết cấu quân đội, năng lực chiến đấu cùng với chiến lược của người Vân Lưu cho Sarin.

Một doanh tướng mở ghi chép chiến đấu do Ma pháp sư sử sang lại, mở đến vị trí trung gian chỉ vào một hàng chữ nói:

- Điện hạ, xin ngài xem nơi này. Mặt đất doanh trại quân địch, mức độ cứng rắn đạt tới cấp ba. Đây là tiêu chuẩn xây thành!

- Nghĩa là sao?

- Người Vân Lưu tới chậm như vậy, là muốn xây thành ở bên hồ. Điện hạ, nếu là thành thị của người Vân Lưu được dựng lên ở nơi này, sau lưng là biển có thể không ngừng bổ sung binh lực. Chúng ta làm sao bây giờ?

Bốn tướng quân nhìn Sarin. Bọn họ phân tích chi tiết chiến tranh là Ma pháp sư không thể sánh bằng, hơn nữa thoáng cái liền nhìn ra điểm mấu chốt nhất. Người Vân Lưu không phải muốn lập tức công kích thành Girders mà là muốn kiến thiết một thành thị quân sự hóa ở bên hồ. Nếu là như vậy thành Girders liền nguy hiểm.

Bờ hồ cách thành Girders chẳng qua là hai trăm dặm. Nếu thêm một tòa thành như vậy, thành Girders sẽ phải trường kỳ đóng quân trọng binh, không còn có thể tiếp tục mở rộng ra ngoài. Đất đai Lex gian khổ mới chiếm được còn phải nhả ra ngoài, co rút binh lực mới có thể cam đoan sự an toàn của thành Girders.

Người Vân Lưu có thể vận chuyển vật tư cuồn cuộn không ngừng từ trên biển, sau khi chuẩn bị đầy đủ mới đi công kích thành Girders.

Sarin có chút ảo não. Đây là hậu quả cho việc mình xử lý hơn 40 vạn binh lực của địch! Phong cách của người Vân Lưu tuy rằng không đủ dũng cảm nhưng là về

mặt chiến lược lại là phi thường tàn nhẫn.

Hắn và Lex hiện tại cộng hết lại mới hơn mười vạn người, trực tiếp tới công kích doanh trại bên hồ, hiệu quả còn không bằng hôm nay. Nhưng là nếu không đánh, người Vân Lưu liền chậm rãi kiến thiết, cắm rễ một cái đinh ở phía sau thành Girders.

Sarin nhớ tới kẻ vô lại của thành Ceylon. Sau khi bị người đánh cũng không báo thù, chỉ là mỗi ngày đứng xa xa nhìn vào nhà của ngươi, khiến ngươi phiền lòng không thôi. Nếu như vô lại này thật sự tụ tập lên một đám người lại càng nguy hiểm.

Sarin có chút hối hận không mang theo Zola tới. Nếu có Zola chỉ sợ sẽ phân tích ra càng nhiều thứ hữu dụng. Dù sao Zola từng là sư phụ kiếm thuật cung đình của Vân Lưu. khá hiểu biết thủ đoạn của người Vân Lưu.

Loại cách làm vô lại này của người Vân Lưu. Sarin lại không làm sao được. Chiến đấu trên biển đã chứng minh, với lực lượng hiện tại của Sarin muốn tiêu diệt hoàn toàn hạm đội Vân Lưu là không có khả năng.

- Chủ công, việc này còn phải nghe ý kiến của Quận chúa.

Elena ở bên cạnh lên tiếng:

- Xây thành, mặt ngoài là thủ đoạn chiến thuật, trên thực tế khẳng định sẽ có ý nghĩa chiến lược. Người Vân Lưu làm như vậy đều có liên hệ với thế cục của cả đại lục. Bọn họ tính toán như thế nào đối với đế quốc Tần Nhân, như thế nào với đế quốc Tanggulas?

Sarin gật đầu. Quả thật người bên cạnh không có ai am hiểu chính trị, chỉ có thể từ góc độ chiến thuật phân tích cách làm của người Vân Lưu. Chuyện này nhất định Lex sẽ có chủ ý. Lex đem Naniya để bên cạnh mình, xem ra là có thâm ý! Sarin lần này không mang Naniya đi là một sai lầm. Các tướng quân thấy Sarin cũng không có chủ ý đành phải tiếp tục tham thảo quy luật của người Vân Lưu về mặt chiến thuật.

Lần này Sarin điều động hơn một vạn một ngàn binh sĩ, đột nhiên tập kích doanh trại của người Vân Lưu. Trong đó trọng kỵ binh chết trận mười sáu người, trọng bộ binh không tử vong. Khinh bộ binh và phụ trợ tổng cộng chết 234 người, thương binh trong cộng 1606 người trong đó thương nặng 170 người.

Chỉ từ số lượng binh sĩ tử vong mà xem, Sarin lấy được thắng lợi thật lớn. Chỉ là phương diện này không tính toán tử thương của vong linh.

Năm ngàn vong linh, trở lại thành xương trắng không tới một nửa. Mỗi một vong linh cũng đều có giá trị, trừ khi là lính xương khô cấp thấp trong tòa thành xương trắng cùng với một ít Cương thi cấp thấp. Dực khô lâu triệu hoán những vong linh sức chiến đấu càng mạnh kia, mỗi một tên đều phải tiêu hao ma hạch mới có thể triệu hoán ra.

Thể tích của thành xương trắng to lớn, nếu muốn thủ vững dựa vào bảy vạn người trong tay Sarin là không đủ. Người là phải nghỉ ngơi, thay phiên chiến đấu còn phải có đội dự bị. Mỗi một vòng tối đa cho hai vạn người thủ, cũng rất nguy hiểm rồi. Cho nên Dực khô lâu mới tu kiến tòa thành xương trắng, cho vong linh cấp thấp làm vật hy sinh.

Động tác của lính xương khô cấp thấp không nhanh nhưng sức lực cao hơn nhân loại, hiệp trợ phòng thủ trên tường thành tác dụng còn tốt hơn so với kiếm sĩ bình thường của nhân loại. Chiến đấu trên chiến trường chính là ngươi một đao ta một thương. Nếu như dùng mạng đổi mạng, đám xương khô lại không có cảm giác đau đớn và sợ hãi.

Sarin giết chết một Ma đạo sĩ cấp bảy, dùng mất sáu trăm mũi tên luyện kim.

Không tính phí tổn bản thân gỗ Thần anh, chỉ tính tiêu hao luyện chế loại tên này, mỗi một mũi tên luyện kim phải dùng mất một viên ma hạch cấp bốn. Phí tổn giá thị trường là hai trăm kim tệ, thân tên thu về sử dụng, Sarin cũng tiêu hao giá trị hơn mười vạn kim tệ.

Sự thật lại là, những mũi tên luyện kim bắn trúng Ma đạo sĩ căn bản là hoàn toàn bị hủy, không có bất kỳ giá trị lợi dụng. Ma pháp Thủy tinh phản xạ này sẽ phản xạ lại lực công kích. Mỗi một mũi tên luyện kim bắn trúng Thủy tinh thủ hộ, sau khi lấy về đều hóa thành tro tàn.

Loại thân tên có mang thuộc tính không gian này, giá nào Sarin cũng sẽ không bán. Số lượng thuyền đắm trong biển là có hạn, Sarin cũng không thể vô hạn chế 

tạo loại tên luyện kim này. Tính tới tính lui, Sarin nói:

- Không được, ta phải về thành Girders một chuyến. Sau khi ta đi, nơi này tạm thời... giao cho Woodan xử lý. Không cho phép ra khỏi thành nghênh chiến. Tử thủ!

Sarin có chút bi quan. Hắn không biết, nếu như Vân Lưu đế quốc cường đại dốc hết toàn lực đối phó Quận quốc Grievances, hắn có thể thủ được bao lâu. Lúc này hắn mới hiểu được lời mà bốn tướng quân kia nói là ý gì.

Quân tâm vô dụng!

Tới cuối cùng, điều khiến binh sĩ kiên trì chiến đấu chỉ có vinh dự và trung thành.

Mà ở Scotzia, cổ vũ sĩ khí là biện pháp tốt nhất để lính đánh thuê nâng cao sức chiến đấu. Biện pháp này ở thành xương trắng là vô hiệu. Bởi vì kẻ địch của mình là một đế quốc khổng lồ, có được nhân khẩu vượt qua Tần Nhân đế quốc, khống chế mấy vạn dặm hải vực. Lục quân của đế quốc khổng lồ này có lẽ nhìn qua có chút đáng cười, nhưng là ưu thế về số lượng khiến cho người Vân Lưu có thể dùng quân đội mấy chục vạn, hơn trăm vạn nhấn chìm thành Girders.

Có lẽ Lex có biện pháp, chính là cầu xin sự giúp đỡ của thành San Rock. Ở Kya Loulan còn có hơn hai trăm vạn đại quân Tần Nhân, vấn đề là: thành San Rock sẽ trợ giúp Lex sao? Hoặc là nói, nếu Lex cầu cứu, quận quốc của nàng có thể nào giống như Phoenix, bị Tần Nhân nuốt gọn hay không?

Lex quả thật là có con mắt chiến lược. Đất đai thành Girders khống chế, địa vị chiến lược rất tốt, lại cũng đủ phì nhiêu. Nếu như không có biển ở sau lưng là nơi thích hợp nhất để phát triển lực lượng bản thân, vấn đề là, Hoàng đế Vân Lưu dường như tinh thần có vấn đề, không đi tác chiến với đế quốc Tanggulas chiếm lĩnh nửa Công quốc Titans lại ở sau lưng tập kích Quận quốc Grievances.

Con bà nó! Trong lòng Sarin chỉ có thể bất đắc dĩ mắng một câu, sau đó mang theo hai thủ hạ đắc lực nhất Elena và Beatrice tiến về thành Girders. Hắn không dám phi hành mà lại dẫn theo hai trăm thân binh của mình cưỡi chiến mã xương khô từ thành xương trắng xuất phát một đường chạy như điên hướng thành Girders.

Khoảng cách hai trăm dặm nếu là quân đội, phải đi xấp xỉ một ngày. Sarin chỉ vẻn vẹn mất ba giờ liền tới nơi. Thành Girders đề phòng nghiêm ngặt, Sarin còn chưa tới gần liền có binh sĩ tuần tra đón đầu. Sarin phát hiện ở hai bên đường còn tu kiến lô cốt cỡ nhỏ.

- Là Sarin điện hạ!

Binh sĩ tuần tra vừa khéo nhận ra Sarin, nhanh chóng phái người dẫn Sarin vào thành. Sarin đã công bố chiến báo của Sarin, nhưng là không nói tổn thất cụ thể của Sarin. Người của thành Girders chỉ biết Sarin đại thắng, đánh chìm hơn tám mươi chiến hạm địch, còn đánh bất ngờ doanh trại, chém đầu hơn vạn. Thắng lợi lớn nhất là giết chết một Ma đạo sĩ của người Vân Lưu.

Tin tức Sarin tới nhanh chóng truyền ra trong quân. Binh sĩ phụ cận đều tới bên đường vây xem, muốn nhìn vị quốc vương thần kỳ này.

Sarin không dám lộ vẻ lo lắng, khuôn mặt như ánh mặt trời chào hỏi người hai bên đường. Đây là hành vi của quý tộc vương triều thứ tư mới có. Theo như binh sĩ của Quận quốc Grievances thấy, loại hành vi này của Sarin nói rõ hắn là một quốc vương cao quý đồng thời có phẩm cách cao thượng hoàn mỹ.

Sarin đối mặt với hoan nghênh bất thình lình chỉ có thể giảm bớt tốc độ của chiến mã xương khô, chậm rãi đi tới.Đột nhiên hắn cảm giác tâm thần run lên, dường như bị ma thú cường đại nào đó nhằm vào.

Tinh thần lực của Sarin một mực tăng trưởng, gần như không có cái gọi là cực hạn của cấp bậc. Hiện tại cường độ tinh thần lực của hắn vô hạn đến gần Ma đạo sĩ cấp chín. Hạn chế hắn thăng cấp là trình độ lý giải của hắn đối với nguyên tố, linh hồn cùng với quy tắc.

Tinh thần lực cường đại làm phạm vi cảm giác của Sarin cũng không có gì khác so với Ma đạo sĩ. Hơn nữa hắn dùng huy chương gia tộc rèn luyện tinh thần lực, năng lực cảm giác độc nhất vô nhị. Thậm chí dưới bất kỳ trạng thái thống khổ nào Sarin cũng có thể giữ bình tĩnh, hoàn thành công tác chuẩn bị ma pháp.

Trong đám người phía trước, một đứa bé mặt cười rạng rỡ đi hướng Sarin.

- Beatrice, ngăn nó lại.

Sarin thuấn phát một cái dấu hiệu ma pháp, muốn đánh dấu đứa nhỏ kia. Trên người đứa nhỏ này, Sarin cảm giác được khí tức tử vong vô cùng khủng bố. Loại khí tức này Sarin chỉ từng cảm nhận ở trên người một người - lão thích khách bên cạnhLex!

Trong tay đứa nhỏ cầm một cái chong chóng - chong chóng bảy màu.

Tháng mười một là mùa đẹp nhất ở nam bộ Kya Loulan. Gió thu nổi lên, lá cây đều là màu vàng kim, nhẹ nhàng lay động dưới ánh mặt trời. Chiếc chong chóng kia trong khi xoay tròn nhanh chóng không hề dấu vết hóa giải dấu hiệu ma pháp của Sarin.

Beatrice giật cương chiến mã xương khô, chiến mã xương khô bước vài bước liền vọt tới trước Sarin, chặn đứa nhỏ kia lại. Nụ cười trên mặt đứa nhỏ biến mất, nó không biết Sarin làm thế nào phát hiện ra.

Năng lực biến hóa vẻ bề ngoài, biểu hiện ngây thơ sáng lạn khiến hiệu quả ám sát của hắn tốt hơn thích khách khác mấy chục lần.

Sarin này rồi lại nhìn thấu ngụy trang của hắn từ rất xa, đồng thời cho thị nữ ngăn ở phía trước. Nữ nhân kia có dáng người lung linh đáng yêu, khuôn mặt thanh tú khiến người không thể sinh ra ác niệm. Mấy loại biện pháp chế tạo hỗn loạn hắn đã tính trước đều không có tác dụng. Nữ nhân và trẻ nhỏ đều là mục tiêu rất nhiều người muốn bảo hộ.

Ai cũng sẽ không cho rằng một nữ nhân đáng yêu ở đối diện sẽ làm ra chuyện gì ác đối với đứa nhỏ như hắn.

Nếu là thích khách khác bị phát hiện ở ngoài trăm thước khẳng định sẽ bứt ra mà đi. Khoảng cách công kích của thích khách còn không bằng Hắc thiết kiếm thánh, phải tiềm hành đến bên cạnh pháp sư động thủ thì khả năng thành công mới lớn một chút. Sức bộc phát cường đại, kỹ xảo ám sát tinh xảo có thể bù lại nhược điểm sức bền không đủ của thích khách.

Tất cả thích khách tu luyện đều là võ kỹ ít được lưu ý, thường thường có thể vượt cấp giết người. Kỹ năng của bọn họ cũng muôn màu muôn vẻ. Vì ám sát một người không ngại ẩn nấp thời gian mấy tháng, ẩn nấp ở một chỗ chỉ chờ đợi khoảnh khắc mục tiêu trải qua.

Đứa nhỏ kia lại không chịu đi. Hắn là Bạo quân - Bạo quân không gì không làm được!

-Mẹ!

Bạo quân ngụy trang thành đứa nhỏ giơ chong chóng chạy tới Beatrice.

Thanh âm của hắn lại bị nghẹn lại. Trong mắt Beatrice bắn ra phù văn ác ma màu xanh và đen, một ảo ảnh thật lớn đột nhiên xuất hiện. Trên đầu chiến mã xương khô của Beatrice, con rối ma thú nhện lăng không bổ xuống.

Tất cả mọi người Quận quốc Grievances nghênh đón Sarin, trong mắt nhìn thấy là mặt đất đột nhiên nứt ra, một con quái thú to lớn từ trong khe chui lên, bụi đất bay mù mịt. Con quái thú này đánh về phía quốc vương Mesterlin, mà trong tay thị nữ của quốc vương đột nhiên có thêm một thanh trường thương đâm tới quái thú.

Nếu Beatrice động thủ với đứa nhỏ tất sẽ khiến quần chúng phẫn nộ. Sarin dùng một cái ảo ảnh nhỏ liền giải quyết được vấn đề.

Người hoan nghênh Sarin lại là với binh sĩ được nghỉ là chính, bình dân trong thành Girders rất ít, phổ biến nhất chính là lính phụ trợ. Trên đường phố đột nhiên có quái thú ám sát quốc vương Mesterlin, những binh sĩ này người không mang theo vũ khí đều lui ra phía sau, người mang vũ khí cũng lập tức tập kết cùng một chỗ, tạo thành một vòng vây chặn đứng đường lui của quái thú.

Lex khổ tâm kinh doanh, năng lực phòng vệ trong thành Girders vượt qua bất kỳ nơi nào trên đại lục. Nguyên nhân chủ yếu nhất chính là tố chất của những binh sĩ này.

Một sĩ quan cấp bậc cao nhất quát lớn:

- Đi mời đại sư!

Chỉ có pháp sư trên cấp bảy mới có thể được xưng là đại sư. Những quân nhân này bất kể như thế nào đều không thể nhìn quốc vương của Mesterlin chết trước mặt mình. Người ta nhưng là đến trợ giúp Quận vương đánh trận, cho nên sĩ quan phải lập tức mời Ma đạo sĩ ra mặt, chẳng sợ là hắn không có tư cách này.

Trong tay Beatrice cũng không phải trường thương mà là trường tiên mười sáu thước Sarin luyện chế cho hắn. Một roi đâm tới, thân thể Bạo quân lắc lư, không ngờ dán theo nhịp trường tiên xông tới chiến mã xương khô của Beatrice. Sau đó hắn hóa thành một đoàn bóng đen hòa tan vào cái bóng của chiến mã xương khô.

Thuật ảnh vũ - kỹ năng chỉ thích khách mới có. Ở bất kỳ nơi nào có bóng đen đều có thể làm thân hình biến mất khỏi tầm mắt của địch. Trường tiên giống như thương rồng của Beatrice mãnh liệt vụt xuống bóng đen dưới đất, trong cảm giác của hắn thích khách còn chưa rời khỏi chỗ cũ. Nếu phân thần tìm kiếm, thích khách sẽ trong nháy mắt chạy khỏi phạm vi công kích.

Một chớp mắt ngắn tới kinh người, mà công kích của Beatrice giống như vốn là một roi vụt xuống mà không phải đâm tới.

Trên thực tế hai mắt của Beatrice còn chưa khôi phục bình thường, mỗi một giờ đều dùng ma dịch rửa vẫn không thể khôi phục thị lực. Chiến đấu của hắn hoàn toàn dựa vào cảm giác của ác ma.

Cảm giác của ác ma, tác dụng rất lớn tới từ sừng trên đỉnh đầu. Beatrice biến hóa hình người, cả đầu đều có chức năng này. Năng lực của sừng giống như là cặp mắt, pháp thuật có thể tìm được vị trí của thích khách như của hắn đối với hắn mà nói là lãng phí kỹ năng.

Một tiếng “Đét” vang lên, trường tiên có thể vụt nứt kim loại kia của Beatrice chỉ làm bắn lên vài phần bụi đất trên mặt đất. Beatrice cảm giác mình rõ rằng đánh trúng mục tiêu, mục tiêu lại lông tóc vô thương vọt qua dưới chiến mã của mình. Beatrice lúc này mới ý thức được, kẻ địch còn khó đối phó hơn so với Ma đạo sĩ gặp phải trước đó.

Thích khách - một khi tiến vào bóng tối chính là lúc bắt đầu giết chóc.

Ma thú nhện kia không có mục tiêu, quỳ rạp trên mặt đất tiếp tục chiếu ảo ảnh. Beatrice cũng không do dự nữa, thân thể nháy mắt bành trướng, hai sừng trên đầu dài ra hơn 33cm, cánh sau lưng thu lại, đôi tay lại đã biến thành vũ khí vô cùng sắc

Beatrice ném trường tiên vào trong vòng tai, tốc độ thu vật phẩm còn nhanh hơn cả pháp sư. Đây là ưu thế của ác ma, tinh thần lực rất khó hao hết, cũng cơ bản không có cách nói cắn trả. Dáng người biến cao, Beatrice một bước ra ngoài, dưới cảm ứng của đôi sừng, bóng dáng đứa nhỏ lại xuất hiện, hơn nữa đã tới gần nơi trước mặt Sarin mười lăm thước. Ngón chân sắc bén của Beatrice cắm xuống mặt đất, lưng khom xuống, phủ trên mặt đất không nhúc nhích. Tốc độ cú vồ này của hắn còn nhanh hơn cả Ma pháp sư toàn lực phi hành. Beatrice biết, trên người Sarin còn có kỹ năng bảo mệnh, chưa chắc có thể giết chết thích khách này nhưng tuyệt đối sẽ làm thích khách bị thương tổn nghiêm trọng.

Mà chính Beatrice lại không nắm chắc một kích đánh trúng thích khách, dứt khoát ở phía sau chờ cơ hội.

Quả nhiên, tuy rằng Sarin không nhìn thấy thích khách trong bóng tối, mặt ngoài thân thể lại đột nhiên xuất hiện một tầng Băng Văn Khải Giáp. Bên ngoài Băng Văn Khải Giáp là một bóng khí thật lớn. Bóng khí vừa xuất hiện, mây mù dày đặc đã hoàn toàn bao phủ thân thể Sarin.

Băng Văn Khải Giáp, Thủy Văn Thuẫn, Thuật vân hành. Ba kỹ năng đồng thời phóng ra, là được chuẩn bị lúc Beatrice chặn thích khách lại.

Trong lòng Bạo quân đột nhiên trở nên bực bội. Quốc vương Mesterlin không ngờ là một pháp sư cường đại! Thuấn phát ba kỹ năng, ẩn thân trong mây mù, công kích tùy thời mà tới khiến Bạo quân có chút kiêng kị.

Hắn không chút do dự nhắm mắt lại, ma văn xăm trên mí mắt chớp lên một cái, mí mắt hắn trở nên trong suốt. Một đôi đồng tử màu tím thẫm ở phía sau ma văn rậm rạp phát ra hào quang yêu dị.

Mây mù che chắn bị đôi mắt có ma lực này xuyên qua, Bạo quân tay cầm chong chóng, đôi giày màu vàng lợt dưới chân đạp đất, gần như dán sát mặt đất đánh về phía mục tiêu. Động tác của hắn là đoán trước chuẩn bị, nhưng sau khi hắn vồ ra thân hình lại cứng lại.

Mục tiêu trong mây mù biến thành hai, hai người giống nhau như đúc. Trên tay hai người đó đều nâng một đoàn ngọn lửa màu trắng. Bạo quân cảm giác ngoài da nổi lên vô số da gà, nhiệt độ không khí nhanh chóng giảm xuống. Trong mây mù xuất hiện vòi rồng cỡ nhỏ cao hơn ba thước cùng với bông tuyết hình lục giác sắc bén. Những ma pháp này gần như hình thành trong nháy mắt. Bạo quân càng lúc càng nôn nóng. Kẻ địch đã thuấn phát sáu cái ma pháp trung cấp, giãn cách giữa mỗi ma pháp là đúng hai trinh! Đồng thời quốc vương này còn hoàn thành một cái Thuật kính tượng không biết là cấp mấy!

Cho dù rất nhiều Ma đạo sĩ đều không nhất định có thể làm được! Bạo quân coi con rối nước của Sarin thành Thuật kính tượng. Nhưng hắn không rõ là, đối phương không phải Ma đạo sĩ, động tác kính tượng chế tạo ra vì sao khác với bản thể, khiến hắn không thể nhận ra đâu mới là mục tiêu chân thật.

Trên trán Bạo quân nổi gân xanh, chong chóng trên tay quay càng thêm kịch liệt, cũng phát ra tiếng xé gió kim loại sắc bén. Vòi rồng, bông tuyết trong mây mù đều bị chong chóng thổi tạt, không tổn thương đến thân thể Bạo quân. Bạo quân cắn răng, ngón tay khẽ vạch trên trán, một vết máu xuất hiện trên đỉnh đầu hắn. Thân thể hắn đột nhiên vỡ ra từ giữa, biến thành hai người.

Bạo quân có thể nhìn thấy Sarin, Sarin cũng có thể nhìn thấy Bạo quân. Sarin nhìn thấy thích khách có bề ngoài đứa trẻ kia đột nhiên biến thành hai, hơn nữa tuyết sát và vòi rồng của mình đều bị chong chóng quỷ dị kia thổi tạt, không thể công kích đến mục tiêu, trong lòng có chút cảnh giác.

Trong nháy mắt Sarin lại thả ra mấy chục cái bóng khí lơ lửng quanh thân thể. Con rối nước giống như Sarin, cũng phóng thích Thủy Văn Thuẫn bọc lấy thân thể. Điểm khác biệt duy nhất giữa Sarin và con rối nước chính là trên tay con rối nước nhiều hơn một chiếc nhẫn thủy tinh.

Nhẫn ma pháp của Rafael, ngày nào Sarin còn chưa thăng cấp Ma đạo sĩ thì ngày đó không dám tự mình sử dụng lần nữa. Sau khi sử dụng, cho dù có thể giết chết kẻ địch, bản thân Sarin cũng sẽ bị thương. Cho nên nhẫn thủy tinh của Sarin chỉ có thể đưa cho con rối nước sử dụng.

Hai Bạo quân giống nhau như đúc, khác biệt duy nhất chính là một người cầm chong chóng, một người khác trong tay cầm một thanh chủy thủ.

Thích khách yêu nhất chủy thủ, chủy thủ ma pháp ném trong khoảng cách gần lực công kích không kém ma pháp cùng cấp. Nếu là Thánh khí, uy lực một kích này như là ma pháp cấp tám.

- Đi chết đi!

Hai Bạo quân giống nhau như đúc đồng thời rống lên, đánh về phía Sarin và con rối nước. Hắn vừa động lập tức tiến vào phạm vi mười thước cách người Sarin.

Trên tay Elena đột nhiên nhiều ra một thanh trường cung, một mũi tên bắn ra ngoài. Con rối nước lúc này nhấc ngón tay, điểm về hướng thích khách tay cầm chong chóng.

Elena biết rõ khoảng cách công kích của Thủy tinh chỉ của Sarin, thân thể Bạo quân vừa tiến vào phạm vi mười thước mũi tên của Elena liền bắn ra ngoài.

Hai tên bắn liền nhau - Không gian tiễn, sinh linh tiễn.

Cấp bậc Elena không đủ, uy lực của Tinh linh hoàng giả tiễn không phát huy ra được, nếu không ba tên bắn liền, thích khách này hẳn phải chết không nghi ngờ.

Mũi tên bay tới, thích khách tay cầm chủy thủ màu đen kịt quét ngang, động tác nhanh như chớp, nhưng hắn tính sai. Không gian tiễn của Elena là dùng nhánh của cây thần luyện chế, trường cung “Bảy Đêm” cũng như là Thần khí. Chủy thủ chém lên chỗ tiếp giáp giữa thân và đầu tên, thích khách liền biết chuyện không

Trên tay trống rỗng, chủy thủ múa may buồn cười trong không khí, mũi tên đâm vào xuyên qua cơ thể.

Không gian tiễn - phải dùng tốc độ nhanh hơn né tránh, nếu muốn ngăn cản trừ khi nắm giữ quy tắc không gian cường đại hơn.

Sinh linh tiễn lập tức bay tới, thích khách bị không gian tiễn cố định căn bản không thể tránh né, một tên vào ngực.
Một bên khác, con rối nước của Sarin cũng một chỉ điểm trúng thích khách tay cầm chong chóng. Một luồng sáng trắng sáng lên trong mây mù, binh sĩ ngoài mây mù đều cảm giác có chút chói mắt.

Bạo quân cười lạnh, chong chóng đâm tới luồng sáng trắng do ma pháp hình thành. Chong chóng này của hắn lại là vũ khí phá ma, Thánh khí nổi tiếng nhất trong thích khách. Hắn dùng Thánh khí này giết mấy chục Ma pháp sư, mỗi một Ma pháp sư trước khi chết đều vẻ mặt kinh ngạc.

Duy nhất khiến Bạo quân khó chịu là, những Ma pháp sư kia trước khi chết đều không có quá nhiều sợ hãi. Pháp sư chết tiệt, não đều là đá sao?

Chong chóng vô thanh vô tức vỡ nát. Thánh khí này bị một chiêu Thủy tinh chỉ của con rối nước phá hỏng, dư ba còn xuyên thủng một lỗ lớn bằng nắm tay trên ngực Bạo quân. Lần này Sarin cũng không dốc toàn lực công kích, tác dụng của con rối nước quá lớn, nếu tan rã cho dù mấy tháng đều không thể khôi phục.

Con rối nước chỉ vận dụng một nửa lực lượng của Thủy tinh chỉ, ngón trỏ đã hỏng mất. Tuy nhiên lần này, thân thể phía sau chiếc nhẫn thủy tinh lại không tổn thương chút nào.

Thánh khí trong tay Bạo quân bị hủy, phân thân bên kia cũng đột nhiên bất động, đứng ở nơi đó phát ra tiếng vang “Rắc rắc”. Bạo quân cũng không cảm giác đến sự tồn tại của phân thân nữa, tất cả lực lượng tinh huyết của hắn trong phân thân vào lúc này cũng không liên hệ được nữa càng không nói gì đến khống chế.

Chong chóng vừa hỏng, vòi rồng và bông tuyết quanh thân thể Bạo quân lập tức quấn lên, bông tuyết sắc bén còn đáng sợ hơn cả mũi tên, cắt cho quần áo Bạo quân nát tươm, vết máu đầm đìa.

Bạo quân phát ra một tiếng tru bén nhọn, trong tay hắn đột nhiên có thêm một cây chùy sắt. Thích khách cường đại này không ngờ còn có thể sử dụng trang bị không gian!

Bạo quân cầm chùy sắt đường kính gần nửa thước nhào tới Sarin. Thân thể Sarin ở trong mây mù còn linh, hoạt hơn cá, tình thế bất lợi đối mặt võ giả hoàn toàn biến mất. Thân trên hắn bất động, dưới chân khẽ trượt liền lùi ra mười mấy thước, con rối nước đón đầu xông lên, thủy diễm trong tay hung hăng ấn lên chùy của Bạo quân.

Lại là công kích không một tiếng động, chùy của Bạo quân luyện chế từ vẫn thạch bị thủy diễm bao bọc vào bên trong, đột nhiên tan nát, tản ra một đám bụi phấn kim loại. Nhiệt độ của đám bụi kim loại này thấp đáng sợ, trên cán chùy Bạo quân nắm trong tay lập tức xuất hiện dấu hiệu kết tinh hóa. Mà bàn tay hắn cũng bị đông cứng trên cán chùy.

Lần này hắn không dám tiếp tục công kích Sarin. Phương thức chiến đấu của pháp sư này quá mức quỷ dị, hắn trở thành thích khách hơn bốn mươi năm lần đầu tiên gặp phải Đại ma pháp sư đáng sợ như vậy. Hắn nhìn thấy cặp mắt màu lam của Sarin nhìn chằm chằm, biết Đại ma pháp sư này còn có rất nhiều kỹ năng chưa dùng, nếu không đi thì muộn mất.

Bạo quân hoàn toàn không đếm xỉa đến lỗ hổng trên ngựa, miệng vết thương đó ngược lại không chảy máu nữa. Trong tay hắn lại thêm ra một tấm thuẫn nhỏ, đón đầu con rối nước vỗ một cái, người đã lui ra sau mấy chục thước. Tốc độ hắn lui lại còn nhanh hơn lúc tiến công, hơn nữa cảm giác khoảng cách của hắn rất tốt, một bước liền lui ra khỏi phạm vi bao phủ của Thuật vân hành.

Chỉ là Sarin sao có thể cứ vậy buông tay. Beatrice ở bên ngoài chờ đợi đã lâu. Bạo quân vừa rời khỏi mây mù, thân hình Beatrice đã nhào lên người Bạo quân, móng tay sắc bén nháy mắt liền cắt đứt một cánh tay của Bạo quân.

Bạo quân thống khổ “Hừ” một tiếng, cánh tay rơi xuống đất hóa thành bụi, người của hắn đã bay lên trời, bỏ chạy ra hướng ngoài thành. Elena nhấc tay lên lại là một tên. Trước mắt không có gì che chắn, Bạo quân lại bay giữa không trung, một tên này của nàng lại không cần tính toán gì cả. Thân thể Bạo quân trong không trung miễn cưỡng vặn vẹo một chút, mũi tên của Elena từ trong lỗ thủng bằng nắm tay của Bạo quân bắn qua. vốn Bạo quân còn đắc ý bản lĩnh chạy trối chết của mình, nhưng khoảnh khắc mũi tên xuyên qua miệng vết thương, hắn cảm giác năng lượng trong cơ thể thiêu đốt dữ dội, đồng thời phảng phất như có cái gì đó bị mũi tên mang đi, bay hướng dòng sông năm tháng xa xôi.

Beatrice oán hận nhìn thích khách chạy trốn trên bầu trời. Hắn chỉ nhổ được một cánh tay của thích khách, không giữ lại được cái đầu khiến hắn buồn bực không thôi. Tuy nhiên ảo ảnh của con nhện ma thú sắp kết thúc, Beatrice cẩn thận khôi phục hình thái nhân loại.

Sarin xua tan mây mù, có chút cảm giác giật mình. Hắn nhìn bóng lưng của Elena, không biết thân ở nơi nào. Váy của Elena lay động trong gió, tốc độ đong đưa trong gió biến chậm, mỗi một chi tiết đều lọt vào mắt Sarin.

Từ khi nào mình trở nên cường đại như vậy? Thích khách kia chính là nhân vật có thể sánh với Bayern! Hơn nữa trang bị của hắn cũng vượt quá tưởng tượng. Nếu không có Thánh khí ngăn cản, một chỉ kia của con rối nước hẳn là có thể lấy mạng thích khách.

Mũi tên của Elena sau khi thương đến thích khách, ma văn phía trên nhạt đi. Nàng thò tay phóng ra rắn gió nhỏ bé muốn thu hồi mũi tên. Chỉ là có hai mũi tên bay quá xa, xa xa có binh sĩ nhặt lên đưa tới trước mặt Elena.

Lúc này Ma đạo sĩ trong thành mới chạy tới. Chiến đấu chấm dứt quá nhanh, thích khách đã nhảy vào trong đám người chạy mất.

Ma đạo sĩ của Quận quốc Grievances từ xa xa hạ xuống, đến gần Sarin hỏi:

- Có bị thương không?

Sarin đã thu hồi con rối nước, lắc đầu nói:

- Thích khách kia cụt một cánh tay, trốn khỏi Quận quốc Grievances không xa.

Đồng tử trong mắt Ma đạo sĩ cấp tốc xoay tròn, nhìn chằm chằm Sarin vài giây, lúc này mới tin tước Sarin không bị thương. Ma pháp tháp của hắn cách quá xa, không thể trực tiếp công kích đến nơi này nhưng lại có thể cảm giác được khoảnh khắc đó trong thành xuất hiện dao động năng lượng dị thường.

Thánh Khí cho dù ngụy trang tốt đến đâu cũng không thể tránh khỏi cảm giác của pháp sư trong ma pháp tháp.

Binh sĩ hoan nghênh trên đường lớn đều cảm giác trên mặt không ánh sáng. Nhiều người như vậy vây quanh rồi lại không phát huy ra nửa điểm tác dụng. Trong khi quân đội trực ban đã phong tỏa cửa thành, đám binh sĩnhàn tản này đều theo sĩ quan của mình về doanh trại. Bầu không khí trong thành trở nên khẩn trương. Một thích khách cường đại lẻn vào, không biết lúc nào sẽ xuất hiện trước mặt của ngươi.

- Theo ta về ma pháp tháp, ta sợ trong thành còn có đồng lõa của thích khách.

Ma đạo sĩ cũng không nói nhiều lời khác. Xuất hiện loại chuyện này cũng không phải lỗi của hắn và đồng bạn. Thích khách am hiểu nhất là ẩn nấp, lúc không công kích Ma pháp sư cũng rất khó phát hiện bọn họ có gì khác biệt.

Sarin gật đầu, dưới sự vây quanh của vệ đội tinh nhuệ của Lex cùng Ma đạo sĩ đi hành cung. Ma pháp tháp liền tu kiến ở đó. Xuất hiện thích khách chỉ là một khúc nhạc đệm, hắn còn có chuyện càng trọng yếu muốn thương lượng với Lex.

Bạo quân sau khi vọt qua đám người liền hạ xuống đất, lăn một vòng liền biến mất trong bóng râm. Sarin có được Mắt nguyên tố, có thể nhìn thấy hắn. Nhưng trừ Sarin ra đừng nói là binh lính bình thường ngay cả Đại ma pháp sư cấp sáu cũng rất khó phát hiện Thuật ảnh vũ của hắn.

Chạy thoát tính mạng, Bạo quân không thấy cao hứng chút nào, đâm đầu vào một ngõ nhỏ. Thành Girders là thành thị quân sự hóa không có bao nhiêu bình dân, càng không có phòng trống. Bạo quân ở trong cùng ngõ nhỏ, lật một cái nắp trên mặt đất, chui xuống. Thành thị phong cách Tần Nhân đều có hệ thống thoát nước tốt đẹp. Những đường cống thoát nước ngầm này đủ cho người trưởng thành đi lại.

Tuy nhiên trong đường cống đều có lưới sắt ngăn cách. Trên lưới sắt này còn có

ma pháp cấp thấp. Một khi bị phá hỏng bằng sứcmạnh liền có thể phát ra cảnh

Bạo quân chỉ muốn tìm nơi nghỉ ngơi, hắn dừng chân ở một nền đá trong đường cống, thân thể nặng nề ngồi xuống, vết thương ở ngực đang chậm rãi khép lại, tâm của Bạo quân lại rối loạn.

Bởi vì hắn đã ăn dược vật thần kỳ nhất trên thế giới này, dĩ vãng bị thương tổn nặng như vậy, hắn gần như nhanh chóng phục hồi như cũ. ít nhất bề ngoài miệng vết thương có thể hoàn toàn khép lại.

Mà hiện tại, vết thương xuyên thủng ở ngực vẫn là thông từ trước ra sau, một cánh tay bị mất căn bản không có dấu hiệu mọc ra. Hắn không phải sinh linh của Myers đại lục vị diện mà là thích khách đến từ vị diện khác. Tứ chi tái sinh là kỹ năng thiên phú của hắn. Chỉ cần có đủ dược phẩm dinh dưỡng, loại thương thế này hắn vốn không thèm để ý chút nào.

Hiện tại không chỉ không giết chết mục tiêu, ngay cả cánh tay của mình cũng đều không thể mọc ra.

Bạo quân chậm rãi nhấc tay, muốn đi sờ miệng vết thương. Nhưng là sau khi nhấc tay lên, hắn suýt nữa khóc thét.

Bàn tay vốn làn da bóng loáng như trẻ con hiện tại nhăn nheo như là lão nhân trăm tuổi trở lên. Móng tay gấp khúc, làn da khô héo, trên mu bàn tay đều là vết đồi mồi cùng với vết nhăn già nua.

Bạo quân hốt hoảng thất thố, lấy ra một chiếc gương từ trong túi da nho nhỏ bên hông. Mặt trái chiếc gương phủ kín phù văn ma pháp, mặt chính là màu đồng thau, bóng loáng phẳng lì.

Gương mặt trong gương hết sức xa lạ, đầy nếp nhăn. Lông mày dài ra, càng thêm thưa thớt, trắng như tuyết, lạnh như sương. Thật sự là lạnh! Bạo quân cảm giác nhiệt độ máu trong cơ thể đang giảm xuống, trái tim cũng liều mạng đập không nghe sai sử.

- Sinh linh tiễn!

Bạo quân rặn ra cái từ này từ trong kẽ răng, thanh âm nhỏ truyền xa vài trăm thước trong đường cống, mơ mơ hồ hồ trong tiếng nước chảy dưới lòng đất.

Bạo quân giận dữ ném chiếc gương ra ngoài. Đó là một kiện trang bị cao cấp, nhưng là hắn hoàn toàn không quan tâm, trong mắt đều là điên cuồng.

- Chết tiệt! Đó là một Tinh linh!

Bạo quân rống giận, hoàn toàn quên bản thân bị thương nặng. Kẻ địch khẳng định còn đang đuổi bắt hắn, hắn căn bản không thể bình tĩnh lại. Sinh linh tiễn của Tinh linh là vũ khí có lực nhất khắc chế chủng tộc hắn. Nếu không phải Sinh linh tiễn chỉ có số ít hoàng tộc có thể sử dụng, chủng tộc này của hắn đã sớm diệt vong trong chinh chiến vị diện mấy vạn năm trước.

Lúc Sinh linh tiễn xuyên qua miệng vết thương trên thân thể hắn, trực tiếp mang đi tuổi thọ của hắn. Hoặc là nói gia tốc thời gian trôi đi, khiến thân thể hắn nhanh chóng già nua. Hơn nữa chủng tộc này của hắn đối với thời gian đều đặc biệt mẫn cảm, sau khi bị Sinh linh tiễn bắn trúng cho dù không chết tuổi thọ cũng sẽ giảm bớt với tốc độ gấp mấy trăm lần trạng thái bình thường.

Loại trạng thái này đừng nói là khôi phục thương thế, có thể sống sót rời khỏi thành thị này hay không đều là vấn đề.

- Ta không muốn chết!

Bạo quân đột nhiên quỳ rạp xuống đất, đấm đất khóc rống lên. Bạo ngược dĩ vãng sụp đổ trong khoảnh khắc này. Hắn đột nhiên cảm nhận được cảm giác của những người chết dưới chong chóng của hắn.