Giai Kỳ ôm lấy An Bình trấn an cô.
Một lúc sau Đông Dương mang báo cáo đến cho Nhất Chính thì bất ngờ gặp Giai Kỳ, đã rất lâu rồi anh không gặp cô.
Giai Kỳ thấy anh cứ mãi từ chối cô nên cô đã buông tay không còn muốn níu kéo anh nữa. Giai Kỳ chỉ gật đầu chào anh.
Quản gia và người giúp việc nấu cơm xong liền mời mọi người dùng bữa thì bất giác An Bình lên tiếng:
- " Đông Dương cậu tới rồi vào dùng cơm cùng chúng tôi luôn đi ". Đam Mỹ Cổ Đại
Đông Dương có chút ngại vì dù sao anh cũng chỉ là nhân viên của Nhất Chính nhưng phu nhân đã mời anh lại không dám từ chối.
Anh liền lễ phép lên tiếng:
- " Vâng, cảm ơn thiếu phu nhân".
Mọi người ngồi vào bàn, không hiểu cố ý thế nào lại đẩy anh ngồi cạnh Giai Kỳ.
Đông Dương có chút ái ngại, anh chỉ dám gắp đ ĩa rau trước mặt. Giai Kỳ thấy vậy liền gắp một ít cá bỏ vào bát của anh khiến mọi người mắt chữ o mồm chữ a.
Ở chơi một lúc, Giai Kỳ có cuộc họp phải về gấp, Đông Dương cũng về Vương thị.
Trên đường về anh không thôi nghĩ đến hành động lúc nãy của Giai Kỳ nhưng ánh mắt của cô nhìn anh lạ lắm!
Hình như tình cảm Giai Kỳ dành cho anh có bớt chứ không thêm.
Trên đường đến Vương thị bất ngờ anh gặp Giai Kỳ đi cùng một người khác, trong lòng anh có chút khó chịu. Nếu như anh chấp nhận tình cảm của cô sớm hơn thì có lẽ anh đã có tư cách để ghen, để tra hỏi người đó là ai?
Người đàn ông đi cạnh Giai Kỳ là học trưởng rất thân với cô, anh cũng có chút tình cảm với Giai Kỳ nhưng anh sợ nói ra sẽ mất luôn tình bạn.
Tâm trạng anh mang bao nhiêu bối rối đến Vương thị, anh lo nốt các công việc rồi vào bar uống rượu, đúng lúc lại gặp An Bình và Giai Kỳ.
Từ lúc thấy Giai Kỳ ánh mắt của anh không rời khỏi người cô. Giai Kỳ thấy anh nhưng cũng mặt kệ. Hai người uống được một lúc thì Nhất Chính và Quang Lân ( học trưởng của Giai Kỳ) đi vào.
Anh ta ngồi cạnh Giai Kỳ, cô cũng bắt đầu say đôi lúc cô lại đưa tay ôm lấy cổ của Quang Lân khiến cho Đông Dương rất khó chịu.
Rõ ràng là từ đầu anh từ chối tình cảm của cô, bây giờ có sếp của anh và phu nhân ở đó anh không thể giành lấy Giai Kỳ từ tay hắn.
Đông Dương là thiếu gia của nhà họ Lâm nhưng ba mẹ anh cứ hối thúc anh kết hôn mới yên tâm giao sự nghiệp cho anh nên anh quyết định đi theo Nhất Chính chứ không làm ở Lâm gia.
Anh ngồi ở một góc càng suy nghĩ, càng uống nhiều hơn. Ngồi một lúc có một cô gái đến bắt chuyện làm quen với anh, Đông Dương bị làm phiền liền quát lớn.
Nghe tiếng anh, Giai Kỳ mới bắt đầu để ý. Đông Dương cứ bị cô gái kia làm phiền, anh cầm lấy ly rượu của mình đi thẳng lại bàn của Nhất Chính và mọi người đang ngồi.
Giai Kỳ uống nãy giờ đã rất say rồi liền ngã vào người Quang Lân mà ngủ ngon lành khiến Đông Dương nóng mặt.
An Bình nhìn ra được Đông Dương cũng thích Giai Kỳ chứ không phải một mình cô yêu đơn phương như cô nghĩ.
An Bình liền cố ý lên tiếng:
- " Học trưởng chắc anh cũng đã mệt rồi, làm phiền anh quá! Đông Dương cậu giúp tôi đưa Giai Kỳ về nhà nhé!"
Quang Lân nghe An Bình nói vậy liền dịu giọng trả lời:
- " Anh và Giai Kỳ thuận đường để anh đưa cô ấy về cũng được".
Anh nhìn sang Đông Dương nói:
- " Anh có việc thì cứ về trước đi, để tôi đưa cô ấy về ".