Trái Tim Máu

Chương 3




“Tại sao chứ? Con đã học hết sách cấp A rồi (ngang với tiểu học).”

Chiro cụp mắt xuống, bọn họ vốn không thích học cùng cô mà. Yumi nhìn biểu cảm của con gái mình lòng khẽ nhói đau, con bé thông minh, xinh đẹp nhưng lại mang màu mắt khác người nên bản thân Chiro cũng khác biệt hoàn toàn.

“Đến đó sẽ có nhiều bạn, con không thích sao?”

Cô cười đầy mỉa mai. Ai ngu ngốc muốn làm bạn với cô cơ chứ? Nực cười! Nhưng vì muốn làm cho mẹ vui nên Chiro cũng đồng ý đến trường. Ít nhất đừng quá nhàm chán là được.

*****

Sáng hôm sau Chiro thức dậy để chuẩn bị đi học. Vì nhà trường không quy định đồng phục nên cô cũng chỉ chọn đại một bộ váy không xa hoa cầu kì nhưng vẫn thể hiện sự uy quyền của nó.

Trường hoàng gia Sakura nằm giữa trung tâm thành phố vừa mang nét cổ điển lại có chút hiện đại. Tất cả các đẳng cấp quý tộc đều học ở đây. Vì là trường hoàng gia nên ngôi trường rất rộng các lớp học đều cách nhau khá xa đủ để không ai làm phiền ai. Ngoài ra ngôi trường còn trang bị rất nhiều binh lính trong âu phục đỏ đứng ở các lối rẽ. Giống như mọi nước khác, trường học hoàng gia ở Violetsun được phân thành nhiều lớp học với từng đẳng cấp khác nhau. Lớp A/1 là nơi những quý tộc cấp cao và người hoàng gia, đương nhiên với người có huyết thống ruột thịt như Chiro sẽ được xếp vào lớp này. Theo chân quản gia cô bước đến phòng hiệu trưởng chào hỏi ông ta vài câu rồi đi thẳng đến lớp học. Lúc này giáo viên chưa vào nhưng lớp học lại không hề ồn ào các học sinh nói chuyện theo nhóm rất nhỏ nhẹ, không hề lộn xộn. Qủa nhiên là quý tộc!

“Thôi nào các em, hôm nay lớp ta có một học sinh rất đặc biệt đó.”

Giáo viên đẩy cửa bước vào, cả lớp liền trở về vị trí cũ. Chiro bước lên bục ánh mắt nhìn xuống dưới đầy thờ ơ. Đúng như cô đoán mọi người đều ngạc nhiên thì thầm to nhỏ. Người nói cô xinh đẹp, kẻ nói cô quý phái nhưng tiêu điểm vẫn là màu mắt. Vì được huấn luyện nên nụ cười trên mặt giáo viên vẫn duy trì như cũ đẩy gọng kính lên nói tiếp:

“Đây là công nương Chiro – Sakura con gái của thái tử và thái tử phi.”

Không gian phút chốc đều im bặt. Tất cả liền đứng dậy hành lễ với cô nữ nhún váy nam cúi đầu. Cô liền bước xuống bàn cuối ngồi mắt hướng ra ngoài cửa sổ.

Giờ nghỉ giải lao các quý tộc đều vây quanh bàn Chiro để nịnh nọt.

“Xin chào tôi là Clena – Yamana con gái bá tước Yamana rất vui được làm quen với công nương Sakura.”

Một cô gái mạnh bạo lên tiếng nhưng không lời nào lọt vào tai cô. Chiro tiếp tục thờ ơ đưa mắt ra ngoài, Clena xấu hổ đỏ mặt lên tiếng:

“Này, công nương, cậu không thấy cậu quá kiêu sao?”

“…”

“Ý gì vậy hả? Đồ Traitor betrayer!”

Đúng là giận mất khôn lời nói của Clena vang lên mắt Chiro liền lạnh lại, đôi mắt xoẹt qua khuôn mặt trắng bệnh không còn một giọt máu của Clena. Cô ta sợ hãi che miệng lại, ánh mắt này có phải là của đứa trẻ sáu tuổi không?

“Im lặng rồi đi đi!”

Chiro lạnh lùng lên tiếng rồi tiếp tục hướng mắt ra ngoài. Suýt nữa cô đã đánh Clena nhưng cô đã hứa với mẹ cô là sẽ không gây sự nên Chiro chỉ biết xua đuổi cô ta. Mọi người bắt đầu tản ra, họ bắt đầu thấy sợ hãi vị công nương kì lạ này.

******

Hai tuần sau, khi đang ngồi học Chiro nhận được tin mẹ sắp sinh liền thu dọn cặp sách về sớm. Hôm nay cô đặc biệt vui vì sắp có em, ít nhất nó cũng giúp cô bớt cô đơn. Chiro về nhà cũng là lúc em gái cô ra đời.

“Thái tử phi, công nương đã về.”

Chiro bước vào phòng thấy mẹ mình đang ôm một cục bông nhỏ, tiếng khóc của nó cứ vang lên không ngớt.

“Xin lỗi Chiro con bé không chịu nín.”

Yumi cười áy náy, cô liền tiến về phía con bé. Đứa trẻ rất nhỏ và mũm mĩn, bất giác cô đưa tay ra vuốt ve mặt nó đứa trẻ liền nín khóc.

“Chiro nhìn kìa, con bé thích con.”

Chiro ngạc nhiên nhưng rồi cô lại mỉm cười dịu dàng nhìn em gái của mình.

“Vậy con đặt tên cho nó đi.”

“Tên? Shiro, màu trắng!”

Chiro vui vẻ lên tiếng, vậy từ nay cô đã có em gái rồi. Cô nhất định sẽ bảo vệ Shiro bằng mọi giá giống như bảo vệ người thân của mình.

“Được rồi, con ra ngoài nghỉ ngơi đi mẹ sẽ làm nghi thức cho em.”

Chiro gật đầu bước ra ngoài lúc này ba cô cùng ông nội cũng đến.

“Ba, ông nội!” – Chiro hành lễ.

“Không cần phải thế đâu cháu gái. Lâu không gặp cháu càng ngày càng xinh đẹp đó.”

“Hai hôm trước cháu vừa gặp ông.”

Kadako cười khổ, con bé này thật là…

“Chiro, em con đâu?”

“Shiro đang làm nghi thức.”

“Shiro tên con đặt đó hả? Nó thật hay! Mong sau này con có thể bảo vệ được em.”

Kaju xoa đầu con gái đầy dịu dàng. Chiro cũng gật đầu đồng ý với ông.

“Anh, ba!”

Yumi xuất hiện tay ôm lấy đứa trẻ đang ngủ say.

“Yumi vừa mới sinh không nên ra ngoài.”

Kaju nhắc nhở vợ mình tay ôm lấy đứa bé.

“Ta cũng có quà tặng cho Shiro. Mau mang vào.”

Kadako ra lệnh người hầu liền mang vào một chiếc vòng khá giống của Chiro nhưng bên trong lại là một bông hoa anh đào.

“Đây với vòng cổ của Chiro là một đôi nó cũng chứa lời còn lại của bài hát.”

Kadako dịu dàng mở chiếc vòng ra, hoa anh đào bắt đầu xoay.

“Đã bao lâu rồi em chẳng thấy gì, những bóng tối vẫn bao quanh em

Một lần nữa em lại mất đi những thứ không thể thay thế với mình

Nhưng em cảm thấy rằng nếu em có thể nhìn thấy sự thật của thế giới này

Kể cả khi nó là một tương lai xa vời, kể cả khi nó không phải là nơi dành cho em

Kể cả khi con người đổi thay những bông tuyết vẫn rơi

Mọi thứ sẽ hợp lại vào một ngày nào đó.”

Chiro khẽ cười nhìn Shiro. Cô và con bé là một cặp sẽ không ai làm hại được con bé.

Kaju nhìn biểu hiện của Chiro khẽ thở phào nhẹ nhõm. Ông đã rất lo khi Chiro bị mọi người xa lánh nhưng giờ đã ổn rồi. Bây giờ ông có một cuộc sống hạnh phúc có hai đứa con gái và một người vợ dịu dàng. Tất cả điều bình yên nhưng liệu có bình yên thật không?

----------------------------

“Harry, ngươi thấy thế nào?”

Trong bóng tối một giọng nói đầy sắc lạnh vang lên. Đôi mắt màu xanh đục nhìn chằm chằm vào cốc rượu vang trong tay.

“Có thể chỉ là trùng hợp thôi. Chỉ dựa vào màu mắt làm sao ta có thể đoán được!”

Người đàn ông trung niên đứng gần cửa sổ quay đầu lại nhìn người ẩn nấp trong bóng tối.

“Vậy ta có nên thử không?”

“Không cần phí sức vậy đâu!”

“Nhưng con bé là trái tim màu đỏ thẫm thì sao? Nó sẽ hủy diệt đất nước này chứ?!”

Harry im lặng ngước mắt lên nhìn những hạt mưa rồi lại nhắm mắt vào.

Yumi, xin lỗi!