1 ánh sáng nhỏ dưới chân thu vào tầm mắt anh, 1 chiếc bông tai hình hoa tuyết trắng sáng lấp lánh. Anh nhặt lên nhìn qua 1 lượt, điện thoại anh rung lên:
- Syaoran, anh tính ngủ dưới bãi đậu xe luôn hả bắt em đợi trước nhà hàng nảy giờ. – Meilin giận dỗi thét vào điện thoại.
- Anh lên liền.
- Anh nhanh lên chút đi, em đói lắm rồi.
- Em vào trước đi, anh lên. – Syaoran cúp máy bỏ đôi bông tai vào túi áo khoác rồi tới nhà hàng.
Sakura về biệt thự hoa hồng cởi bỏ bộ đầm của Tomoyo, khoác lên người áo thun trắng và quần đùi rách màu đen đội thêm nón lưỡi trai đen khác hẳn với nữ hoàng trong quán bar khi nảy. Đứng trước tấm gương phản chiếu hình ảnh của 1 cô gái vốn dĩ ngây thơ, trong sáng nhưng giờ đây trái tim nó bị bao trùm bởi mối thù lớn không bao giờ quên được. Cầm sợi dây chuyền trên cổ mà mẹ nó đã nắm chặt không buông trước lúc tắt thở, nó lại nhớ về hình ảnh ngôi nhà hạnh phúc nhuộm đầy máu tươi của 3 người.
"Mẹ, bây giờ mẹ sao rồi ? Mẹ có khỏe không, cả ba và anh Touya nữa. Con nhớ mọi người nhiều lắm, con thèm được ăn món mỳ xào của mẹ nấu, con muốn được ba dạy làm bánh, con nhớ anh hai gọi con là quái vật. Tại sao ? Hạnh phúc này ngắn ngủi đến thế sao mẹ ?
Con hiểu những đau khổ mẹ đã trải qua khi ông ta ruồng bỏ mẹ con mình theo người đàn bà độc ác đó, con thề con sẽ bắt bọn chúng đền tội. Thù này nhất định con phải trả, nợ máu phải trả băng máu".
Sakura lồng sợi dây vào trong ngực áo, vén mái tóc đang lất phất bên má phải lên vành tai, nó phát hiện 1 chiếc bông tai đã bị mất. Chợt nhận ra nó làm mất lúc đụng phải người đó, lập tức tháo chiếc bông còn lại bên trái cất vào hộc tủ rồi khoác áo ra về. Về đến biệt thự Li, Sakura xuống căn phòng mật dưới tầng hầm, cánh cửa mở ra đạp trúng vào mặt Souji đang đứng phía sau liền la lên:
- Ui da, ai chơi ác vậy ? – Souji bực mình xoa xoa mũi đang ửng đỏ
- Souji ? Anh đứng đây làm gì ? – vừa mở cửa nó cảm giác đụng trúng vật gì đó liền tiếng anh bực bội.
- Là em hả nhóc. Ui da, đau quá ! – Souji nhìn Sakura tiếp tục kêu đau.
- Chuyện gì vậy ? – Marry đang miệt mài làm việc nghe tiếng ồn ào lập tức chạy ra.
- Không có gì đâu chị. – nó thản nhiên nhìn cả 2 người như vô tội vạ
- Em còn nói không nữa, mần lỗ mũi xinh đẹp của người ta ra như vậy còn nói không có gì. – Souji ấm ức lên tiếng.
- Hahahaaaa...... - Marry được 1 phen cười vỡ bụng khi nhìn thấy lỗ mũi Souji đang biến thành mũi tuần lộc.
- MARRY !!! – anh ngượng đến chín cả mặt quát vào mặt Marry.
- Hả ? Sao anh ? – Marry nhịn cười giả ngây ngô
- Anh bị như vậy không thương xót còn cười anh nữa.
- Nhưng sao mũi anh lại đỏ thế ?
- Thì tại... - Souji vừa quay qua không thấy Sakura đâu đưa mắt nhìn lia lịa thấy nó đang ôm 1 chồng thuốc lỉnh kỉnh trước cửa.
- Em xuống chỉ lấy thêm nguyên liệu làm thuốc thôi, anh chị cứ tiếp tục nói chuyện, em không làm phiền. Chị coi bôi thuốc cho ảnh, em không thuốc chữa mũi tuần lộc đâu. – nói xong nó nhanh chân ôm chồng thuốc đi mất để lại Souji đang nổi máu trong phòng.
- SA...KU...RA !!!
Cả buổi tối Syaoran không ngừng nghĩ đến cô gái gặp ở bãi đậu xe, suốt bữa ăn tối anh để mặc Meilin cứ huyên thuyên những chuyện trên trời dưới đất còn anh thì cứ ngồi ngẩn ngẩn ngơ ngơ khiến cô nàng bực bội bỏ về.
Trong phòng làm việc, anh chả có tâm trí nào để ý đến mớ dự án đang chờ anh phê duyệt. Syaoran ngồi xoay ghế đối diện với ánh trăng trên cao, nghĩ về cô gái đó. Souji cầm hợp đồng sẽ ký vào ngày mai bước vào:
- Syaoran, cậu có cuộc gặp với tổng giám đốc bên tập đoàn YG lúc 1h trưa ngày mai, hợp đồng này cậu xem qua đi.
- ... - đáp lại anh là sự im lặng không giống Syaoran thường ngày chút nào
- Syaoran. – Souji bước tới bên cửa sổ thấy anh đang ngồi nhắm mắt ngả ra ghế.
- Cậu sao thế ? – Souji lay nhẹ anh
- Hả ? Chuyện gì vậy Souji ? – anh mở mắt nhìn Souji ngớ ngẩn hỏi.
- 3 người hôm nay hùa nhau chọc tôi đó hả ? – Souji nổi nóng quát
- Cậu đang nói gì vậy ? Eh, mũi cậu sao thế ?
- Là cô nhóc lạnh lùng của cậu gây ra đấy. Tức chết đi được.
- Sakura ?? Cô ấy làm gì cậu ?
- Cô nhóc đó xuống tầng hầm lấy nguyên liệu, mở cửa đập ngay vào mặt tớ nên mới ra nông nỗi này. Huhu, còn gì là vẻ đẹp trai của tui.
- Hahaha.... – nghe xong Syaoran bật cười khiến đầu anh ta nóng đến bốc cả khói.
- Hợp đồng cậu tự mình mà xem đi, các người đợi đấy. – anh ta tức giận đập tờ hợp đồng lên bàn rồi bỏ đi.
- Souji... Souji ! – Syaoran đứng dậy chạy theo.
Souji đóng cửa thật mạnh, vừa đi vừa rủa cả 3 người. Như phản ứng với lời rủa thầm đó, Souji lại gặp tai nạn trước cửa phòng Sakura. Lo chú tâm nguyền rủa nên anh ta chẳng để ý Sakura đang cẩn thận đem lọ thuốc chưa hoàn chỉnh bước ra và thế là nó không cần đem thuốc xuống phòng thí nghiệm để thử. Anh vô tình biến thành chuột bạch cho lọ thuốc đó, Syaoran bước ra khỏi phòng đúng lúc Marry bưng trà lên cho Syaoran cả 2 đều chứng kiến cảnh tượng huy hoàng trước mặt và cười phá lên.
- SOUJI ! – Sakura nhìn lọ thuốc đang nằm gọn trên đầu Souji.
- Lại bị ăn hành nữa hả ? – Marry bưng khay nước cười nứt nẻ.
- Cậu nên đi giải hạn, cậu "hên" đến độ tớ bất ngờ đấy. – Syaoran đứng khoanh tay phán.
- MẤY NGƯỜI THÔI ĐI !
JX