Trái Tim Băng Được Đánh Thức

Chương 53: Giờ học bơi sóng gió (2)




_Ghế này đâu phải là của cô- Tuyết thẳng thắng nói_Nhưng ghế này là tao ngồi trước- nhỏ Phương cố tình gây sự

_Cô tưởng cô là chủ cái học viện này sao- Tuyết khinh thường nói

_Vậy mày tưởng mày là ai mà dám ăn nói vậy hả?- nhỏ Phương trừng mắt nhìn Tuyết

_Tôi là con gái của chỉ tịch Hoàng Khải Thành, ba tôi là 1 trong 5 vị cổ đông lớn nhất ngôi trường này được chưa- Tuyết thách thức nói

_Mày...-nhỏ Lệ cứng họng không nói gì được

Nó nãy giờ chỉ ngồi xem trò vui coi thử Tuyết sẽ đối phó như thế nào với nhỏ đó. Quả nhiên Tuyết đã không làm cho nó thất vọng nhỏ Phương không nói gì được luôn

Tuyết thấy nhỏ Phương như vậy liền vui vẻ bước đi. Bỗng nhiên nhỏ Phương đột nhiên xông tới đẩy Tuyết 1 cái. " Bùm" 1 tiếng, Tuyết bị rơi xuống hồ bơi

Hành đông của nhỏ quá nhanh khiến nó đang ngồi nên không kịp phản ứng; hắn, Hào và Vũ cũng ngây người

(*snow: lưu ý bạn Tuyết nhà ta không biết bơi nha*)

_Chát- nó tức giận đi tới giáng vào mặt của nhỏ ta 1 cái tát mạnh rồi quay sang cỗ bọn hắn- Mau cứu cậu ấy nhanh lên

Hào và Vũ nghe vậy liền nhanh chóng phóng xuống hồ bơi. Tuyết ở trong hồ bơi liên tục giãy dụa, 1 lúc sau thì hoàn toàn mất sức rồi chìm xuống

Hào thấy Tuyết bị chìm xuống thì tốc độ liền nhanh như tên bắn bơi tới rồi lặn xuống kéo nó lên. Hành đông của Hào khiến Vũ cũng phải bất ngờ. Bình thường Hào vốn không bơi lại cậu nhưng lúc Tuyết gặp chuyện cậu ấy có thể bất chấp mọi việc

Mọi người thấy Tuyết đã được kéo lên liền thở phào nhẹ nhõm

Hào đặt Tuyết xuống, lấy tay ấn lên ngực cô tồi cúi xuống hô hấp nhân tạo cho Tuyết. Khi vừa chạm đến môi cô Hào cảm thấy như có 1 dòng điện chạy qua khiến cậu run nhẹ 1 cái. Hào nhanh chóng bắt mình phải tỉnh táo lại đây là vì cứu Tuyết cậu không được suy nghĩ bậy bạ

Vũ đứng kế bên đã nhìn thấy hết 1 màn này. Vũ nhìn Hào bằng ánh mắt khác thường, vẫn là đôi mắt trầm tĩnh ưu nhã, nhưng ẩn sau chính là 1 ngọn lửa giận đang bốc cháy ngùn ngụt

Mấy nữ sinh thì hò hét, ai cũng mong người té xuống nước là mình thì tốt biết mấy (*mơ à*). Nhỏ Phương thì bị nó tát cảm thấy rất tức giận, sau khi nhìn thấy 1 màn này nữa thì càng tức giận muốn giết người

Một lúc sau Tuyết từ từ mở mắt ra, đập vào mặt cô là khuôn mặt lo lắng của Hào

_Chuyện gì vậy?- Tuyết nặng nhọc nói

_Cậu bị cô ta đẩy xuống nước đó- nó hất mặt về phía nhỏ Phương đang đứng, lập tức mọi người liền ồ lên

_Cậu có chứng cứ gì mà dám nói hả?- nhỏ Phương thấy nó nói vậy liền phản bác

_Chắc chắc là cô lúc đó chỉ có cô ở sau tôi thôi, Hân thì đang ngồi trên ghế nên không thể là cậu ấy được- Tuyết khẳng định

_Thầy à, có thể mời cô ta lên phòng ban giám hiệu được rồi đó- Vũ nói 1 câu làm nhỏ Phương xanh cả mặt

_Chuyện này- thầy giáo khó xử, dù gì nhỏ Phương cũng có quan hệ họ hàng với thầy hiệu phó nếu làm lớn chuyện thì sẽ rất khó coi

_Thầy à, chuyện này nều giải quyết không tốt, truyền đến tai chủ tịch Hoàng thì sẽ rất khó coi đó- Vũ cười nhắc nhở nhưng lại mang theo hàm ý cảnh cáo rõ ràng

_Được rồi, Mai Phương mời em đi theo tôi-thầy giáo suy nghĩ 1 hồi liền nói dù gì cũng không thể đắc tội với chủ tịch Hoàng được

Nhỏ Phương nghe vậy chỉ đành đi theo thầy giáo lên phòng ban giám hiệu. Trước khi đi không quên ném cho nó và Tuyết 1 cái nhìn ngoan độc

Sau khi nhỏ Phương đi, nó liền đỡ Tuyết đến chỗ ghế ngồi. Mọi người trong lớp cũng tản ra tiếp tục xuống hồ bơi. Nó, hắn, Hào và Vũ thì lại chỗ Tuyết xem cô có bị gì không

_Cậu không sau chứ?- Vũ lên tiếng trước

_Không sao, chỉ thấy hơi mệt chút thôi- Tuyết cười trả lời- À mà lúc nãy ai cứu mình vậy

_Người này nè- hắn chỉ vào Hào

_Cảm ơn cậu nha- Tuyết lịch sự nói dù gì Hào cũng là người cứu cô lúc nãy

_Cậu ấy còn hô hấp nhân tạo cho cậu nữa đó- Vũ nói 1 câu làm Tuyết đang vui vẻ bỗng trở nên cứng đơ