Edit: Nam Cung
“Sư phụ…có phải người đến tìm Nha Nha không?” Vì sao? Vì sao giọng nói ấm áp cùng với đôi tay bỉ ổi làm loạn trê người mình lại có cảm giác chân thật như vậy? Ta chậm rãi mở hai mắt, nhìn bạch y nam nhân trước mắt, đôi mắt bích lục đầy yêu chiều thật quen thuộc, không thể nào, hồ ly sư phụ sao có thể đến đây được? Ta lại lần nữa nhắm mắt lại, ừm, giấc mộng đẹp như vậy ta không muốn tỉnh lại.
“Bí đao nhỏ, còn muốn ngủ sao? Nhìn thấy vi sư không vui hử?” Giọng nói trầm thấp quyến rũ nhẹ nhàng phe phất bên tai, trong êm ái lại có vài phần uy hiếp: “Nhanh mở mắt cho ta!”
Hừ, hồ ly chết tiệt, ngay đến trong mộng cũng muốn đe dọa ta. Ta bất mãn mở đôi mắt vẫn ngái ngủ, rơi vào trong tầm mắt chính là khuôn mặt tuấn mỹ như điêu khắc ở ngay trước mặt, đôi mắt bích lục xanh mượt, nụ cười xấu xa hắc ám thật chân thực biết bao. Ta vươn bàn tay nhỏ bé sờ lên, mềm mềm ấm áp, cảm giác cũng thật tốt.
Huhu, thật là hắn ư? Huhu, lẽ nào đây không phải là mộng? Nhìn hồ ly xinh đẹp ta ngày nhớ đêm mong, nước mắt ta chậm rãi tuôn rơi, hồ ly khốn kiếp, vì sao, vì sao giờ này mới đến tìm ta, nghĩ đến tình cảnh mấy ngày qua lo lắng hãi hùng, bị ngược đãi tinh thần thê thảm khiến những ấm ức, khó chịu trong lòng cứ thế ào ào bật ra ngoài: “Huhu….sư phụ xấu xa…vì sao giờ này người mới đến…” Đôi tay nhỏ bé hung hăng đấm lên lồng ngực cường tráng của hắn, sau đó giật vạt áo hắn ra, đôi hàm ngọc cố cắn thật đau, hừ, cắn chết ngươi… cho ngươi đau chết đi…
Lẳng lặng để thiên hạ trong lòng trút giận, tuy rằng trên vai có hơi đau nhưng Cổ Nguyệt Lan cũng cam tâm tình nguyện. Bàn tay to ấm áp nắm chặt tay nhỏ bé của nàng sau đó chậm rãi ôm chặt thân thể nhỏ bé trong lòng mình, dịu dàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn để mắt hai người đối nhau: “Tiểu Nha Nha, phải biết tiết chế nếu không quyến rũ thú tính vi sư đến, người khổ lại chính là nàng.”
“Hừ….” Ta mê muội nhìn nụ cười ấm áp của hắn, mặc hắn âu yếm ôm chặt mình trong lòng, ta nhẹ nhàng ghé sát bên ngực hắn, nghe âm thanh nhịp tim trầm ổn, ừm, thật tốt, có hồ ly ở đây thật tốt.
Trong đôi mắt xanh mượt hiện lên ý cười ấm áp, hắn nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên khuôn mặt nàng: “Thế nào, không muốn nói gì đó với vi sư hả?”
Hồ ly khốn kiếp!! Ta lại bắt đầu nức nở, những nỗi lo âu cùng nhung nhớ trong lòng bỗng chốc lại bùng phát, mạnh mẽ nhào đến ngực hắn khóc tướng lên: “Ta nhớ sư phụ, sư phụ, Nha Nha nhớ người muốn chết, huhu!”
Dịu dàng lau nước mắt không ngừng tuôn rơi của nàng, hắn vội dỗ dành: “Ngoan ngoan, đừng khóc nữa, nếu để người bên ngoài nghe được, cho dù vi sư võ công đệ nhất thiên hạ cũng không cứu nàng ra được đâu.” Nói xong làn môi dịu dàng hôn lên đôi mắt mỹ lệ, chiếc mũi cao dụi nhẹ lên đôi môi anh đào.
“Sư phụ, ta muốn người cùng ta…” Nụ hôn dịu dàng tinh tế vẫn mơn man trên mặt, ta ôm chặt thắt lưng tinh tráng của hắn, thân thể mềm nhũng dựa trên lồng ngực săn chắc.
“Nha Nha bảo bối…” Giọng nói khàn khàn trong không gian tối mờ như này lại trở nên gợi cảm dị thường, đôi mắt bích lục nhiễm đầy dục vọng, đôi môi phiếm tình nhẹ nhàng đáp lên cánh môi anh đào, chiếc lưỡi linh hoạt tiến quân trong miệng cuốn lấy lưỡi nàng quấn quýt…
“Ưm…sư phụ…” Vòng tay qua cổ hắn, mềm mại để lửa nóng của hắn châm lên ngọn lửa khát vọng trong nội tâm mình.
“Tiểu đồ nhi.” Đôi tay thon dài khẽ cởi y phục thiên hạ trong lòng, hắn muốn cảm nhận nàng, muốn hòa cùng nàng làm một, đôi tay to mềm nhẹ vuốt ve da thịt trắng nõn, cảm giác tuyệt vời này khiến hắn say mê đắm chìm. Thân thể mỹ lệ này chỉ thuộc về mình hắn…hắn dịu dàng cúi đầu cắn mút nụ hoa, bàn tay xâm nhập nơi giữa hai chân ướt át, nhẹ nhàng trêu chọc: “Nha Nha, có muốn ta không?”
Ta khẽ nâng người hưởng thụ sự âu yếm của hắn: “Ưm, sư phụ, cho ta.” Từng đợt khoái cảm dâng trào, trong miệng không ngừng bật ra những tiếng rên rỉ, nhìn đôi mắt xanh rực lửa, giờ khắc này ta biết mình muốn hắn.
“Nha Nha ngoan, tất cả của ta đều cho nàng.” Nhìn đôi mắt xinh đẹp đáng yêu mơ màng ngập sương mù của nàng, lời nói nóng bỏng lại càng ra sức châm lửa, cảm nhận được sự run rẩy của thiên hạ dưới thân, thân thể đẫy đà xinh đẹp càng thêm dán chặt lên hạ thân hắn.”
“Sư phụ, nhanh một chút…” Thân thể càng lúc càng khô nóng, nơi phía dưới càn quấy khiến ta gấp gáp lắc nhẹ thân người, đôi tay nhỏ bé mơn trớn mân mê lồng ngực hắn: “Sư phụ, cho ta…”
“Hắc hắc, Nha Nha thân ái, ta sẽ cho nàng tất cả.” Hắn ngẩng đầu dời khỏi bộ ngực sữa cao vút, khóe miệng hiện lên một nụ cười gian tà, thắt lưng vừa động, bam tính kiên quyết không chần chừ cắm chặt nơi mềm mại của nàng, ngay khi chưa xâm nhập hoàn toàn đã khiến hắn mê hồn bật lên những tiếng rên rỉ, sau đó hắn mãnh liệt động thân, mỗi lần đều tiến vào nơi sâu nhất trong thân thể nàng….
“Sư phụ…” Hai chân ghì chặt thắt lưng hắn, theo mỗi lần hắn tiến vào, trong miệng không nén được tiếng rên rỉ: “Sư phụ, ta yêu người, ta thật lòng yêu người, rất yêu người….”
“Nha Nha, ta cũng rất yêu nàng… rất yêu… rất yêu nàng…” Hắn ôm chặt thân thể nhỏ bé xinh đẹp, sâu trong đôi mắt bích lục chất chứa đầy yêu thương say đắm, Vương Nha Nha, Cổ Nguyệt Lan ta… cả đời này chỉ yêu mình nàng…
Dán chặt lên thân thể cường tráng của hắn, cảm nhận được yêu thương nồng nàn quyến luyến, giờ khắc này ta biết, nam nhân này, vĩnh viễn ta sẽ không hối hận khi yêu hắn.