Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam

Chương 62




Vỗ bờ mông căng chặt của Quý Hựu An, cô cởi bỏ khóa tinh hoàn trên g.ậy th/ịt của cậu, ngồi bên cạnh dùng tay tách lỗ nhỏ chảy đầy d*mthủy của mình: “Cắm g.ậy th/ịt vào lỗ nhỏ của chị rồi xuất tinh đi.”

Cô còn nói: “Tiếp tục ngậm áo.”

Vì thế Quý Hựu An tiếp tục cắn góc áo, bò đến trên người Quý Kỳ, bất chấp tất cả cắm g.ậy th/ịt vào lỗ nhỏ của cô.

Cuối cùng g.ậy th/ịt nhịn đến mức muốn nổ mạnh cũng được giải phóng.

Cậu đẩy g.ậy th/ịt của mình về trước, đẩy nó vào trong lỗ nhỏ của Quý Kỳ, làm như đang phát tiết, cậu đâm mạnh nhiều lần, Quý Hựu An đẩy mông, quay đầu chống ở cửa tử cung bắn hết t.inh d/ịch đã tích cóp cả đêm ra ngoài.

Đến đây còn chưa đủ.

Quý Kỳ ôm lấy cơ thể đang run rẩy vì xuất tinh của cậu, cắn lên núm v/ú Quý Hựu An, sờ đến dương v*t giả đang cắm trong mông cậu, bật công tắc rung.

Quý Hựu An sắp điên rồi.

Dương v*t xuất tinh trong lỗ nhỏ ấm áp của Quý Kỳ, núm v/ú bị cô mút trong miệng, dùng đầu lưỡi liếm, dương v*t giả rung lắc dữ dội trong lỗ cậu của cậu, ma sát với tuyến tiền liệt.

Như vậy thật sự sẽ bị chơi hỏng mất, cả trước lẫn sau đều sướng, còn sướng hơn lúc chị vừa chơi cậu vừa vuốt ve g.ậy th/ịt nhiều.

“Sắp hỏng rồi a a!” Cậu không ngậm nổi áo nữa.

Ôm chặt Quý Kỳ, cậu đè cô lên sofa, hôn cô như một tên ngốc liều chết mà thân mật với nhau.

Chiếc dương v*t giả phía sau vẫn chưa dừng lại, nhưng khi Quý Hự An xuất tinh xong, cậu rút dương v*t giả ném xuống đất, bế Quý Kỳ lên hôn mãnh liệt.

“Chị.” Cậu cọ cổ Quý Kỳ, mặc dù rất sướng nhưng cậu cũng ấm ức: “G.ậy th/ịt của em sắp bị chị chơi hỏng rồi, nếu chơi hỏng mất thì sau này em không thể dùng nó để hầu hạ chị rồi.”

Nắm cằm Quý Hựu An, Quý Kỳ khẽ cười một tiếng: “Vậy chị đổi cây khác.”

“Không được!”

Quý Hựu An đẩy mạnh g.ậy th/ịt cương cứng của mình: “Tuyệt đối không được, chị chỉ có thể dùng g.ậy th/ịt của em.”

“Được, được, được.” Bị cậu đâ.m đ.ến mức rên rỉ thành tiếng, Quý Kỳ dịu dàng xoa mặt Quý Hựu An: “Chị chỉ dùng dương v*t của em, nếu nó không hỏng.”

Quá ấm ức, quá đau lòng, quả nhiên là chị không yêu cậu.

Quý Kỳ liền nhìn Quý Hựu An ủ rũ như chú chó cụp đôi, vô cùng đáng thương như bị chủ nhân bỏ rơi, chấm co, sau đó cô sờ đầu người đàn ông, hôn lên trán cậu: “Chị nói thế mà em tin thật à?”

Cậu lập tức trở nên hưng phấn như được tiêm máu gà, Quý Kỳ nhìn thế nào cũng thấy cậu đáng yêu.

“Nghe lời rút g.ậy th/ịt ra đi, hôm nay chúng ta vào thị trấn chơi, dù sao cũng không thể ở phòng làm tình suốt được.”

Không tình nguyện mà rút g.ậy th/ịt ra, Quý Hựu An nhìn thân dưới cương cứng của mình mà đắn đo.

“Lại đây.”

Quý Kỳ ngồi trên sofa vẫy tay với Quý Hựu An, cô lùi về phía sau.

Khi cậu nghe lời tới chỗ cô, Quý Kỳ nắm lấy thứ thô to giữa hai chân đang cứng rắn của cậu, há miệng ngậm vào.

“Bắn một lần nữa rồi chúng ta ra ngoài.” Cô nhả g.ậy th/ịt ra nói một câu rồi lại ngậm nó lần nữa.

Chị nói là bắn một lần chứ không nói là bao lâu thì phải bắn ra.

Quý Hựu An tìm thấy sơ hở lập tức tỏ vẻ đồng ý: “Ừm ừm, bắn một lần nữa rồi em sẽ ra ngoài cùng chị.” Chẳng qua bao lâu mới bắn thì không biết bởi vì cậu đã xuất tinh một lần.