Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam

Chương 60




Sau một bữa cơm sáng vùi dập, cao trào cuối cùng cũng tới, Quý Kỳ khép chân lại nắm chặt đầu của Quý Hựu An, nhấc mông lên phóng ra dịch toàn là nước.

Chờ đến khi h/uyệt nhỏ hết co rút, cô nằm lên bàn, đến cả hai đùi đều không còn chút sức lực nào mà thả lỏng buông xuống rìa bàn.

“Chị, em muốn chơi chị rồi.”

Quý Hựu An ôm Quý Kỳ xuống từ bàn ăn cơm, đang định đặt lỗ nhỏ của cô lên g.ậy th/ịt của mình thì Quý Kỳ che lấy miệng lỗ của mình, không chút lưu tình mà kéo khoá kéo của bộ đồ con thỏ lên.

“Không được.” Quý Kỳ rất vô tình mà cự tuyệt ham muốn của người đàn ông, rất giống như một tên đàn ông đểu cáng, sau khi chơi đùa sảng khoái xong thì không nhận người quen nữa: “Em đi rửa bát trước đi, chị còn có việc phải hoàn thành.”

“Chị…”

“Chị à, em khó chịu…”

“Chị, nơi này như muốn nổ tung vậy…”

Mặc kệ Quý Hựu An có làm nũng với Quý Kỳ như thế nào, Quý Kỳ cũng không một chút dao động.

Nhìn bóng lưng Quý Kỳ đi vào phòng ngủ, Quý Kỳ sửng sốt một hồi lâu, nhìn g.ậy th/ịt của mình, sờ lên lấy tay đo kích thước một chút: “Quả nhiên là vẫn hơi nhỏ rồi sao?” Có phải chị của cậu lúc nãy nghe được lời của cậu, đột nhiên ý thức được của mình rất nhỏ, cho nên liền ghét bỏ muốn đi tìm người đàn ông khác lớn hơn không?

Quý Hựu An mang theo một cỗ cảm xúc bi thương như bị vùi dập, bắt đầu nghe lời mà rửa bát.

“Chị vẫn yêu mình, chị không yêu mình nữa, yêu mình, không yêu…”

Mỗi lần cậu chà bát, thì sẽ nghĩ linh tinh một lần, nếu như rửa sạch bát mà vừa vặn đến yêu mình, cậu sẽ lộ ra nụ cười nanh mèo, nếu như vừa vặn đến không yêu, vậy cậu sẽ lại xoa thêm một chút.

Cậu nhóc này cũng đáng yêu quá đấy.

Quý Kỳ nhẹ tay nhẹ chân đến đằng sau Quý Hựu An, nghe thấy mấy lời linh tinh của cậu, suýt chút nữa đã không nhịn được cười.

Kìm nén tiếng cười, cô duỗi hai bàn tay quấn lấy hông của Quý Hựu An, chấm co, hơi mân mê tay sờ xuống phía dưới quần, vật kia vừa nóng lại vừa cứng của người con trai. Bị cô đụng chạm, người con trai khẽ run lên một cái, sau khi phản ứng lại, cậu thả bát trong tay xuống, quay đầu nhìn về phía Quý Kỳ.

Quý Kỳ vẫn là Quý Kỳ như trước, chú thỏ cái ham sắc đẹp thì vẫn là chú thỏ cái ham sắc đẹp, nhưng phía dưới của cô lại nhiều thêm một cái dương v*t hung dữ khác.

“Đừng cử động.”

Dương v*t giả đâm vào giữa hai chân của cậu, đút vào phía dưới.

Nhưng mà Quý Hựu An lại cao hơn Quý Kỳ, khiến Quý Kỳ từ phía sau khó có thể chạm tới lỗ hậu của cậu.

“Đi đến sô pha.” Cài nút khoá tinh hoàn vào cho cậu xong, Quý Kỳ kéo phần dây xích bên trên bên trên dương v*t giả của mình, ấn Quý Hựu An lên sô pha, “Có muốn chị chơi em không?”

Hôm nay vẫn luôn chưa được bắn ra, mặc kệ là chơi chị hay bị chị chơi, Quý Hựu An đều muốn được thoải mái một chút.

Thế là cậu quỳ lên ghế sô pha, trầm giọng lại mà hứng thú trả lời: “Muốn chị chơi em, ưm, dùng gậy kia chơi.”

Quần và quần lót của người con trai đều bị Quý Kỳ lột sạch xuống đầu gối, chấm co, cái mông mang xúc cảm cực tốt vểnh lên ở trước mặt, đợi cô ra tay. Sau khi tát vào mông cậu hai cái, Quý Kỳ rút dương v*t giả từ lỗ nhỏ của mình ra, thay phương hướng một lần nữa lại cắm vào, để lộ phần bên trong đang thấm đẫm nước của mình.

“Chị dùng nước ở nơi đó để khiến cây gậy trơn hơn.” Cô đặt đầu dương v*t giả ở bên trên lỗ hậu đã bị cô chơi một lần kia: “Khi nào chị cho em bắn, em mới được bắn, nhớ chưa?”

“Nhớ rồi…” Lời nói có chút uất ức.

Quý Hựu An còn chưa bày tỏ sự bất mãn của mình, cái dương v*t giả thô to thấm đẫm nước kia đã được Quý Kỳ đâm vào.

Trong nháy mắt bị nhét vào rất khó chịu, Quý Hựu An nắm lấy tựa lưng ở sô pha, khó chịu mà rên rỉ: “Chị, lỗ hậu trướng quá, thật khó chịu.”