Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam

Chương 59




Đầu lưỡi tham lam vơ vét lấy nước trong h/uyệt nhỏ, nhưng thứ dịch nhớp nháp kia có làm thế nào cũng không thể liếm sạch được.

“Chị, chị đợi em một chút.” Quý Hựu An kéo lấy tay của Quý Kỳ, ngẩng đầu lên, người đàn ông không nỡ rời xa cô một giây hôn lên chiếc lỗ nhỏ đang bất mãn của cô, sau đó quay người đi vào phòng khách.

“Hựu An?”

Quý Kỳ mở rộng lỗ nhỏ, sự ngứa ngáy khó chịu khiến cô bắt đầu dùng tay mân mê nơi đó.

“Khó chịu quá… Chỗ này của chị khó chịu lắm… Muốn được đầu lưỡi liếm… Muốn được g.ậy th/ịt kia đâm vào cho đến khi rộng ra… Ưm… Hựu An…”

“Không được.” Quý Hựu An bưng một chén nước quay lại, bất mãn mà cắn nhẹ một cái lên miệng của cô: “Không được đâ.m đ.ến rộng, cái lỗ nhỏ này của chị không thể đâ.m đ.ến rộng đâu, cùng lắm là đâm cho đến khi vừa vặn bao trùm được với kích thước g.ậy th/ịt của em thôi.”

Hình dung lại kích thước g.ậy th/ịt của cậu, Quý Kỳ không nhịn được mà nắn bóp hai má vẫn còn đang bất mãn của cậu: “G.ậy th/ịt đó của em còn nhỏ sao?”

“Chắc là cũng tạm.”

Quý Hựu An chỉ vào thứ to lớn đang dính với phần thân dưới của mình, tự mình biện giải nói: “Chị xem những phim khiêu d*mcủa Âu Mỹ, bọn họ đều to như vậy, em còn muốn to thêm một chút, như vậy thì chị sẽ chỉ cho em chơi thôi.”

Chị thấy em đúng thật là muốn phóng lên trời.

Quý Kỳ kéo lấy mặt cậu không chút kiêng dè mà nói: “Em là muốn chơi chị đến chết, đúng không?”

“Đúng thế!” Quý Hựu An thẳng thắn mà gật đầu, gật đầu xong cậu còn không quên chuyện vừa rồi mình định làm: “Chị, chị nằm lên mặt bàn đi, em ngay bây giờ sẽ khiến chị được thoải mái hơn.”

Không hỏi cậu rốt cuộc đang muốn làm gì, Quý Kỳ nằm trên bàn ăn cơm, đối diện với cậu, banh phía dưới thân càng rộng càng tốt.

Lỗ nhỏ hiện lên ánh nước, bên trên đều là nước miếng của cậu, tươi mềm giống như nước dâu tây vừa mới nãy.

Quý Hựu An tiến ngón tay vào bên trong, vẫn còn thịt quả dâu tây thấm đầy trong h/uyệt nhỏ, rồi cậu dùng sức tách ra, để mình có thể nhìn thấy những lớp thịt hồng hào mềm mại bên trong cô đang tự mình co bóp liên tục.

Chén nước trên bàn lại một lần nữa được Quý Hựu An cầm lên, Quý Hựu An cẩn thận từng li từng tí đối diện với nơi sâu thẳm của cô, bắt đầu đổ nước vào.

“Lạnh quá…” Quý Kỳ rên rỉ một tiếng.

Không có vật cản gì ngăn lại, nước thuận thế chảy vào nơi sâu nhất trong hoa huy*t, sự mát lạnh như đang kích thích miệng tử cung của cô.

Cô ngẩng đầu nhìn trần nhà, dưới thân không ngừng tiếp lấy cảm xúc lạnh lẽo từ nước, cô bắt đầu không tự chủ được mà co rút: “Đầy quá… Tràn đến miệng tử cung rồi… Ưm… Đừng mà… Đừng rót nữa mà….”

Nước không còn chảy vào được nữa, rót thêm nữa đều bị cô đẩy hết ra ngoài bàn.

“Chị, em khát nước.” Quý Hựu An rút ngón tay ra, ôm lấy cái mông của cô, dính sát miệng lên trên miệng của hoa huy*t.

Hơi thở ấm áp làm tan đi cái lạnh do nước mang đến, Quý Kỳ không kịp mong đợi, cậu đã dán toàn bộ miệng lên trên đó, liếm nơi đó của cô đến nhiệt tình.

“Bên trong cái lỗ này… Của chị có nước… Ưm… Khát rồi thì uống nó…”

Đã không đợi nổi nữa, nghe thấy lời bày tỏ của Quý Kỳ như những gì mình muốn, lòng Quý Hựu An nóng như lửa đốt mà áp sát miệng lên lỗ nhỏ, giống như là người đã khát rất lâu rồi, mút từng ngụm từng ngụm, bên trong còn lẫn với vị nước dâu tây.

“Đừng mà a a a…” Quý Kỳ bị cậu mút đến tê dại phía dưới: “Đừng dùng sức mà mút như thế… Nơi đó… Nơi đó sắp sưng lên mất…”

Người con trai cắm đầu lưỡi trong lỗ nhỏ của cô, dùng sức chà sát bên ngoài, miệng h/uyệt cũng gần như bị cậu mút sạch hết vào trong miệng mình.

Ngứa ngáy thì hết rồi, nhưng khoái cảm so với ngứa ngày còn khiến người ta hít thở không thông thi nhau mà tới.

“Bên trong đó đã không còn nước nữa rồi… Không mút ra được… A a… Đầu lưỡi sướng quá… Hựu An… Liếm cái hạt le d*mđãng của chị đi… Ngậm lấy rồi mút nó đi…”