Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam

Chương 38




Chỉ cần không tức giận là được, Quý Hựu An không quấy rầy Quý Kỳ vui vẻ, cậu ôm cô, sờ tay từ lưng đến ngực cô, rồi sờ từ ngực đến h/uyệt nhỏ cô.

Thỉnh thoảng cậu cũng hướng dẫn Quý Kỳ cách chơi như thế nào.

Sau khi đóng cửa lại, nơi này và người phụ nữ đang trong vòng tay cậu chính là thiên đường đối với cậu, loại thiên đường mà dù có chết cậu cũng không muốn rời xa, tất cả những lo lắng cậu đều có thể bỏ lại sau lưng nhờ sự có mặt của Quý Kỳ. 

Ngay lúc cậu đang muốn đâm g.ậy th/ịt của mình vào trong h/uyệt nhỏ của Quý Kỳ thì chuông cửa đột nhiên vang lên.

Quý Kỳ và Quý Hựu An đều là những người có đời sống riêng tư, những ngày cậu chuyển đến đây, cậu chưa gặp ai ngoại trừ Quý Kỳ, cũng chưa từng thấy ai đến nhà cô.

"Là ai vậy?" Quý Kỳ cũng rất nghi hoặc.

Cô trèo xuống khỏi người Quý Hựu An, sửa sang lại diện mạo, nhất thời không tìm được quần lót, không biết Quý Hựu An đã ném ở đâu rồi, nên cô chỉ có thể mặc như vậy ra mở cửa.

"Quý Kỳ, là tôi."

Qua mắt mèo, Quý Kỳ nhìn thấy Nhan Mục đang đứng trước cửa nhà mình.

"Quý Hựu An, em..." Cô quay người lại, muốn bảo Quý Hựu An sửa soạn lại quần áo, nhưng khi cô quay lại, người đàn ông đã ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha.

Nhan Mục vừa vào cửa đã chú ý đến đôi giày thể thao nam trên giá giày ngoài cửa, anh ta vừa thay đôi dép lê Quý Kỳ lấy ra cho mình, vừa hỏi: “Hôm nay em không tiếp tục làm việc ở nhà đó chứ? Cho em nghỉ một ngày lại sợ em ở nhà tiếp tục làm việc."

"Không, không có." Quý Kỳ lắc đầu, giới thiệu với Nhan Mục: "Đây là em trai em Quý Hựu An, còn đây là cấp trên của chị, luật sư Nhan.”

"Gọi tên của tôi là được rồi. Em còn cần phải khách khí với tôi như vậy sao?"

Nhan Mục vô cùng thân mật xoa đầu Quý Kỳ, anh ta đi trở lại phòng khách, gật đầu với Quý Hựu An nói: "Xin chào."

Thật khó chịu.

Sắc mặt Quý Hựu An lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tay Nhan Mục, mặc dù cậu không muốn chút nào, chấm co, nhưng vì Quý Kỳ cậu vẫn miễn cưỡng mà chào hỏi, miễn cưỡng đến mức Quý Kỳ ở phía sau suýt chút nữa đã bật cười.

Người đàn ông này là tình địch, trực giác của người đàn ông đã lớn tiếng cảnh báo Quý Hựu An.

“Có chuyện gì gấp à?” Quý Kỳ ngồi ở bên cạnh Quý Hựu An, lén lút đưa tay ra phía sau, siết chặt tay cậu an ủi: “Nếu công việc có việc gấp, em sẽ cùng thầy đến công ty.”

Quý Hựu An vừa siết chặt tay Quý Kỳ, cậu lại không muốn buông ra, cứ thế dùng ngón tay gãi vào lòng bàn tay cô, cũng không quan tâm Nhan Mục có phát hiện hay không.

Mà Nhan Mục do quan hệ và chức vụ của mình chỉ có thể ngồi cách xa một chút, anh ta có thể nhìn thấy rõ ràng những động tác nhỏ của hai người, chấm co, nhưng lại giả vờ như không nhìn thấy gì: “Trong công ty không có việc gì gấp, chỉ là tôi muốn nói với em chuyện của luật sư Từ, bây giờ nói có tiện không?"

"Không sao đâu, thầy cứ nói đi." Quý Kỳ quay người trừng mắt nhìn Quý Hựu An.

Đưa tay về phía trước, Quý Kỳ nghe Nhan Mục nói ngắn gọn với cô về mối quan hệ giữa anh ta và Từ Hạ Lan.

Đại ý là anh ta sẽ không để cô đi, cho dù mối quan hệ giữa Từ Hạ Lan và Quý Kỳ có ra sao, anh ta cũng sẽ không để cô rời khỏi bộ phận của mình.

“Những điều trước đó tôi đã hứa với em sẽ vĩnh viễn có hiệu lực.” Nhan Mục mỉm cười, vô cùng chăm chú nhìn Quý Kỳ: “Mặc dù có một số từ nghe có vẻ sai trái nhưng Quý Kỳ, tôi rất thích em, tôi thích em đã rất lâu rồi, thích em nhiều đến mức tôi muốn cưới em về nhà."

Cho dù giữa Quý Kỳ và em trai ruột của cô có mối quan hệ như thế nào đi nữa, chấm co, Nhan Mục chắc chắn rằng họ không thể công khai ở bên nhau, chỉ cần anh ta có thể tìm cách ở bên Quý Kỳ, đạo đức của cô sẽ không cho phép cô ngoại tình.