Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam

Chương 24




Vẫn may là, đêm hôm qua Quý Hựu An không để lại bất kỳ dấu vết nào trên những nơi mà quần áo của cô không thể che đi được.

Quý Kỳ quan sát bản thân ở trong gương, sau khi xác nhận lại một cách chắc chắn thì mới bắt đầu rửa mặt, thay đồng phục đi làm.

“Chào buổi sáng, chị.” Người con trai đeo tạp dề, cười lộ ra răng khểnh nhỏ với cô, “Bữa sáng hôm nay có bột chiên và sữa đậu nành, còn có…”

“Còn có?”

“Còn có nụ hôn chào buổi sáng của em.”

Cô bị Quý Hựu An ôm vào trong lòng, đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng.

Chuồn chuồn chạm nước, bàn tay mơn trớn càng lúc càng sâu, vốn chỉ định hôn Quý Kỳ một cái thôi rồi kết thúc, nhưng Quý Hựu An càng hôn lại càng không muốn buông cô ra, hôn đến mức tay cậu dần dần trượt xuống dưới váy của Quý Kỳ, sờ lấy cái lỗ nhỏ của cô qua lớp quần lót ngăn cách.

Lỗ nhỏ nhạy cảm đến mức khi bị người con trai đụng một cái thì sẽ chảy nước, chiếc quần lót dính sát cửa h/uyệt kia trong chốc lát đã bị thứ nước d*mdục làm cho ẩm ướt.

“Không được…” Quý Kỳ đẩy Quý Hựu An vẫn còn đang muốn tiếp tục ra.

Bị đẩy cũng không buồn bực, Quý Hựu An cọ cọ vào người cô, nói: “Vậy em dọn dẹp cho chị một chút, được không nào? Dù sao cũng không thể mang cái lỗ nhỏ bị bẩn này đi làm chứ, đúng không?” 

“Không được!”

Quý Kỳ trầm giọng xuống, nghiêm túc từ chối Quý Hựu An, cô nhanh chóng xoay người ngồi vào bàn ăn cơm bắt đầu dùng bữa. Sau đó tầm mắt của cô liếc đến người đàn ông chui vào dưới gầm bàn, chen vào giữa hai chân của cô.

“Đừng nghịch ngợm nữa, mau ăn cơm đi.” Quý Kỳ đặt tay lên cái đầu đầy tóc của Quý Hựu An, cố gắng đẩy cậu ra.

“Chị, chị cứ ăn sáng đi, không cần quan tâ.m đ.ến em.”

Kéo Quý Kỳ về phía trước, Quý Hựu An nhấc váy lên, đẩy quần lót sang một bên, hôn lên cái lỗ màu hồng dịu dàng của cô.

Đầu lưỡi ướt át nóng bỏng của người đàn ông dính lên trên cửa h/uyệt của cô, đừng có nói là làm sạch sẽ khô ráo, Quý Kỳ chỉ biết là dịch nhờn của cô đang chảy càng nhiều, càng mãnh liệt hơn. H/uyệt  Cậu liếm vào âm vật, đẩy lưỡi từ miệng lỗ nhỏ tiến sâu vào bên trong, tay cũng không nhàn rỗi mà sờ lên bắp đùi không kém nhạy cảm hơn cái lỗ nhỏ kia là mấy.

“Đừng liếm nữa… Ưm… Quý Hựu An… Chị còn phải… còn phải đi làm…”

“Thời gian vẫn còn sớm.”

“Em đứng dậy đi…”

Đầu lưỡi của người con trai càng liếm càng tăng thêm lực, đáp lại lời của cô.

“Nếu em còn như vậy, chị sẽ tức giận đấy.”

Mặc dù Quý Hựu An vẫn chưa thoả mãn, nhưng qua giọng nói của Quý Kỳ cũng có thể nghe ra cô sắp tức giận, cậu cũng chỉ có thể đáng thương mà một lần nữa sửa sang lại váy và quần lót cho cô, đứng dậy từ dưới gầm bàn.

Quý Hựu An nói kết thúc thì liền kết thúc, hai cái đùi bị đặt xuống của Quý Kỳ lặng lẽ cọ xát lấy cái lỗ nhỏ, cô buộc phải chấp nhận sự trống trải do chính mình chủ động nói dừng lại.

Mang theo sự trống rỗng ấy, cô đến một tiệm thuốc ở gần nhà, mua thuốc tránh thai khẩn cấp, quay người đến văn phòng luật.

Sau đó cô liền bị Trình Ninh Nhạc để mắt đến.

“Quý Kỳ, đêm qua có phải cô với luật sư Nhan…” Cô ấy đưa tay lên sờ lên đôi má hồng hồng, sáng trắng lên không ít của Quý Kỳ, len lén liếc nhìn Nhan Mục ở bên trong phòng làm việc một cái: “Tôi nghe nói hôm qua hai người về chung với nhau…”

Quý Kỳ lạnh nhạt liếc Trình Ninh Nhạc một cái, chấm co, Quý Kỳ vòng qua tay của người phụ nữ, chán ghét mà ngồi lên ghế trên bàn làm việc của mình.

“Tôi và luật sư Nhan chỉ có quan hệ làm việc.”

“Xì, lời này nói ra cũng chỉ có cô mới tin.” Sau đó thì cô ấy nhìn thấy thuốc trong túi của Quý Kỳ.

Cái hộp thuốc kia Trình Ninh Nhạc lại quá quen thuộc rồi, trước đó cô ấy đã từng uống không ít lần.

“Chuyện gì thế? Cứ nhìn tôi suốt?” Nhan Mục đi dạo ra ngoài từ trong phòng làm việc, rất nhanh đã chú ý đến sự khác lạ của Quý Kỳ: “Tâm trạng rất tốt nhỉ, vậy hôm nay tôi không cần phải cống nạp đồ ăn nữa rồi.”

Biểu hiện của người đàn ông như hôm qua chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

Quý Kỳ thả lỏng một hơi, vì sợ lời từ chối của cô mà mất đi một người vừa là bạn vừa là thầy tốt.

Quan hệ của hai người mặc dù rất đặc biệt, nhưng Trình Ninh Nhạc rất nhạy cảm mà cảm nhận được quan hệ của bọn họ thật sự không phải như mình nghĩ. Ngay lập tức giúp Quý Kỳ che túi lại, chấm co, đối diện với Nhan Mục, cô ấy đưa tay ra cười hì hì nói: “Sếp Nhan không thể nặng bên này nhẹ bên kia chứ, tôi cũng muốn có quà.”

“Được thôi, tôi đi lấy cho cô.”

Trong lúc phân phát đồ ăn nhẹ, Nhan Mục giả vờ bất cẩn, nhẹ nhàng đụng vào những thứ mà Trình Ninh Nhạc che trong túi của Quý Kỳ, sau đó lại lập tức che lên.

Thuốc tránh thai khẩn cấp, em trai ruột, ngoan ngoãn đợi chị về.

Đống thông tin này ghép lại cùng nhau không thể không khiến anh ta nghĩ linh tinh, hơn nữa nếu thật sự là như anh ta nghĩ, vậy việc này cũng thật đúng là khiến người ta rùng mình.