Trong lúc mập mờ, bộ quần áo đi làm trang nghiêm kia đã bị Quý Hựu An cởi ra, ngay khi cậu đang muốn dùng lại mánh khóe cũ để âm thầm cởi quần lót ra thì Quý Kỳ lại đưa tay nắm lấy bàn tay đang rục rịch của cậu rồi nói: "Không được."
Không được thì thôi vậy, Quý Hựu An lại đổi vị trí khác.
Cậu đưa tay vào trong áo sơ mi của Quý Kỳ, trước khi cô kịp phản ứng lại thì đã nhẹ nhàng cởi móc gài áo lót của cô ra.
"Để em đẩy áo lót lên giúp chị." Quý Hựu An đi thẳng dọc theo lưng mò tới sát ngực Quý Kỳ, trông thì như chỉ đang định đẩy áo lót lên, nhưng trong lúc đẩy lên, lòng bàn tay cậu còn như vô tình hay cố ý mà cọ vào đầu v* hơi chỉ cần chạm nhẹ một cái là sẽ dựng đứng lên của người phụ nữ.
Bây giờ Quý Kỳ không dám mở miệng nói chuyện, cô sợ mình mà há miệng ra là sẽ bật thốt lên toàn những tiếng rên rỉ.
Trái quả màu đỏ thắm đang ma sát với lòng bàn tay nói cho Quý Hựu An biết rằng, người phụ nữ đang bị tình dục thiêu cháy rồi. Cậu thu tay về, rồi quay lại chỗ mông cô, bắt đầu nghiêm túc xoa nắn.
Từ bờ mông đã mỏi nhừ sau khi ngồi nguyên một ngày, tới phần eo, rồi tới đôi vai đau nhức, Quý Kỳ cũng không biết tại sao đứa em trai này của cô lại có thể làm được việc này nữa.
"Ưm..." Nỗi mệt mỏi trong công việc đã tiêu tan đi hơn nửa, Quý Kỳ thoải mái cất tiếng rên rỉ.
Thấy có vẻ cô đã thả lỏng, Quý Hựu An mới hạ thấp giọng hỏi cô: "Thoải mái không?"
"Ừ, thoải mái lắm."
"Chị." Quý Hựu An liếm môi một cái rồi từ từ đưa tay vào giữa hai chân Quý Kỳ: "Trong sách nói, lên đỉnh có thể làm người ta thả lỏng hoàn toàn đó, tâm trạng cũng sẽ trở nên tốt hơn."
"Hửm?"
Quý Kỳ đang sắp ngủ gật thì đột nhiên cảm nhận được có một bàn tay giữ lấy quần lót của cô, cô lập tức tỉnh táo lại ngay, ngay sau đó, cô lại đối mặt với sự vui sướng khiến cô gần như phát điên.
Chiếc quần lót dán chặt vào miệng h/uyệt nhỏ bị Quý Hựu An kéo thành một đường thẳng, khi cậu hơi dùng sức một chút, nó lập tức chìm xuống nơi gò núi gồ lên, kẹp giữa hai đôi môi âm hộ. H/uyệt Mà cái tay kia của cậu cách một lớp quần lót đang vặn quần lót lại thành một sợi dây, tìm đúng vị trí của â.m đ.ế mà ấn xuống, bắt đầu xoa nắn theo vòng tròn.
H/uyệt nhỏ thoải mái vô cùng.
Thoải mái không chịu nổi.
Quý Kỳ nắm lấy chiếc gối trong tay, muốn giữ vững cơ thể cho không cử động nhưng cơ thể lại không nghe theo lời cô.
Khi trong không khí chỉ còn lại tiếng thở dốc, mông cô bắt đầu co giật, cơ thể đang nằm úp sấp trên ghế sô pha cũng không kiềm được mà lắc lư, cô ấn xuống cho điểm d*mcủa mình tiếp xúc chặt chẽ với tay người đàn ông hơn một chút.
"Chị, thoải mái đến vậy sao?" Quý Hựu An ưỡn dương v*t đã ngẩng lên rất cao của mình lên, nhét nó vào trong quần lót của Quý Kỳ, kề sát với bờ mông mịn màng: "Em cũng thoải mái lắm... Ưm... Sau này ngày nào em cũng làm chị thoải mái thế nào được không?"
"Không được..."
Quý Kỳ cố nén cơn sung sướng mà từ chối cậu.
"Em... Ưm... Đừng ấn xuống nữa... Đi nấu cơm đi... A a a a... Sướng quá... Âm vật... Đừng mà a a a a..."
Quý Hựu An không muốn nghe thấy cô từ chối mình, khi Quý Kỳ bắt đầu nói đừng, cậu đột nhiên nhéo âm vật của cô qua lớp quần lót, sau đó dùng ngón tay kẹp nó lại rồi bắt đầu xoa nắn mạnh hơn.
Niềm vui sướng tột độ khi đang tỉnh táo tràn ngập não và thần kinh.
Quý Kỳ nâng mông lên thật cao trong bàn tay của Quý Hựu An, h/uyệt nhỏ co giật phun ra d*mthủy, sung sướng đến cực độ.
Cô không còn chút sức lực nào để đi răn dạy Quý Hựu An đang càn rỡ được nữa, chấm co, Qúy Kỳ nằm úp sấp trên ghế sô pha, trong não là một mớ hỗn độn. Giữa say và tỉnh vẫn có sự khác biệt, điểm khác biệt chính là lúc tỉnh táo thì cái cảm giác trái đạo đức càng mãnh liệt hơn, mà sự sung sướng cũng mãnh liệt hơn.
"H/uyệt nhỏ của chị lại bị d*mthủy làm bẩn rồi." Quý Hựu An nói có vẻ tự đắc, lật Quý Kỳ vẫn còn đang trong trạng thái hỗn loạn lại: "Để em dọn sạch cho chị."