Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam

Chương 12




Người đàn ông mang theo hơi thở thiếu niên có làn da rất trắng, mặc dù không có cơ bắp quá nhiều nhưng không có một chút ngấn mỡ nào. Lưng và eo cường tráng, khi mặc quần áo thì gầy, cởi quần áo thì có cơ bắp, núm v/ú màu đỏ hồng anh đào, con rồng khổng lồ hung dữ ở giữa hai chân.

“Quý Hựu An!”

Quý Kỳ đứng dậy khỏi sofa, còn chưa mở miệng mắng cậu, người đàn ông đã bước đến giang tay ôm cô vào lòng.

“Không vui thì không cần miễn cưỡng bản thân nữa.” Quý Hựu An áp má của mình vào mặt của Quý Kỳ, cẩn thận cọ sát: “Nổi nóng với em cũng được.”

Quý Kỳ ngay lập tức đơ ra tại chỗ, hơi ấm không ngừng tỏa ra từ trên người người đàn ông rất dễ chịu khiến cô muốn ôm cậu thật chặt.

“Không phải là chị không vui…”

“Nhưng lúc trước mỗi khi chị không vui đều thích mua đồ ăn cho em ăn.”

Không phản đối thêm, Quý Kỳ do dự hồi lâu cuối cùng giơ tay ra ôm lại Quý Hựu An.

“Chị muốn ăn gà cay và đậu phụ nhà làm.”

“Buổi tối không thể ăn quá dầu mỡ.”

“Chị muốn ăn.”

“Được thôi, vậy không được ăn quá nhiều.”

Chuyện này vốn dĩ đến đây thì nên kết thúc rồi, Quý Hựu An đi nấu cơm, chấm co, Quý Kỳ đợi ăn cơm là được. Nhưng khi cuộc trò chuyện đến đoạn này thì Quý Hựu An không có một chút ý định nào là muốn bỏ cô ra.

Cậu do thám đặt tay lên hông Quý Kỳ nhẹ giọng nói: “Chị, em massage cho chị trước rồi hẵng ăn cơm nhé.”

“Ưm…”

Không khống chế được bản thân, Quý Kỳ không cẩn thận rên rỉ lên một tiếng thoải mái. Đôi tay đó chỉ đặt ở bên trên cũng có thể khiến cơ thể cô run rẩy.

“Vậy chúng ta massage trước.” Quý Hựu An không cho Quý Kỳ cơ hội giải thích, lập tức đặt cô lên trên sofa.

Quý Kỳ được đặt nằm bò trên sofa bị một loạt thao tác này làm cho ngơ ra một lúc lâu, cô vừa muốn đứng dậy thì Qúy Hựu An đã ngồi lên trên đùi của cô, ép chặt cô xuống. chấm co

“Quý Hựu An, em đi xuống cho chị.”

“Đi xuống? Xuống dưới thêm một chút sao?” Bàn tay vốn dĩ đang đặt trên đùi cô của Quý Hựu An bắt đầu di chuyển xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở trên hai bên mông: “Chị ngồi cả ngày ở văn phòng chỗ này chắc chắn không thoải mái, em massage chỗ này cho chị trước.”

Cô không có sức lực đẩy cậu ra.

Quý Kỳ cho rằng có lẽ là mình ăn phải thứ như kiểu nhuyễn cân tán hoặc xuân dược, khi Quý Kỳ ấn mông của cô thì hoàn toàn không kháng cự được cảm giác thoải mái kích thích kia.

“Chỉ là massage.” Quý Kỳ vùi mặt xuống đệm sofa, bí bách nói lại lần nữa: “Chỉ là massage.”

“Ừ, chỉ là massage.” Quý Hựu An nói một cách khẳng định.

Nói xong cậu lại bổ sung thêm một câu: “Là massage kiểu Thái.”

Cô biết, từ khi bắt đầu cô đã biết rồi.

Chỉ cần ở cùng với Quý Hựu An thì cô sẽ không kháng cự được sức hút của cậu, em trai của cô là sự tồn tại duy nhất có thể cho cô cảm nhận được ấm áp. Cô muốn nuông chiều cậu, bảo vệ cậu, cho cậu tất cả những gì tốt nhất, muốn ôm lấy cậu, cảm nhận nhiệt độ cơ thể cậu. Họ đều là dựa vào đối phương mới có thể sống sót.

Từ khi bắt đầu cô đã không nên mềm lòng để cậu ở lại.