Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam

Chương 1




"Hựu An?"

Quý Kỳ xoa xoa h/uyệt thái dương đang đau của mình, thoáng nhìn về phía Quý Hựu An đang đứng ở cửa ra vào của chung cư cùng với vali đồ, áy náy mà nói: "Xin lỗi, trên đường bị kẹt xe, chị lại uống rượu nên không thể lái xe đi đón em được."

Chàng trai trắng nõn vẫn còn đôi chút cảm giác thiếu niên trong trường học, mái tóc ngắn màu đen có vài sợi không theo nếp mà vểnh ra ngoài, dính lấy vài đốm hoa tuyết ẩm ướt hòa tan, gương mặt ngoan ngoãn sạch sẽ, nở nụ cười làm lộ ra răng khểnh trông vô cùng đáng yêu.

"Không sao, là do em không có nói trước với chị mà."

Quý Hựu An rũ hàng lông mi vừa dài vừa dày xuống, giấu đi tia sáng bên trong đôi mắt.

Đã rất lâu rồi bọn họ không gặp nhau.

Nếu không phải hôm nay Quý Kỳ nhận được điện thoại từ chỗ lễ tân, nói có một người không thèm nói một lời nào với mình mà tới văn phòng luật sư tìm cô, thậm chí cô còn không biết người em trai ruột sau khi học xong đại học này đã vượt hơn nửa mảnh đất Trung Quốc để tới thành phố mà cô đang ở.

Quý Kỳ lấy chìa khóa trong túi xách ra, mất hồi lâu nhưng cũng không thể cắm chuẩn cái chìa khóa vào ổ.

"Để em." Quý Hựu An từ phía sau chồm tới bao lấy cả người Quý Kỳ.

Ở trong lồng ngực của Quý Hựu An, Quý Kỳ cao gần một mét bảy lại thấp hơn người kia hẳn một cái đầu, hơi thở ấm áp của chàng trai bông đùa phả xuống bên tai của cô, bàn tay với từng khớp ngón tay trắng nõn tinh tế cầm lấy chìa khóa cũng theo đó mà nắm trọn cả bàn tay của cô.  Vì trong người có men rượu nên cơ thể cô hơi chậm chạp không phản ứng kịp, thậm chí trong lòng Quỳ Kỳ lại bỗng dấy lên một loại rung động không nên có.

Cửa mở ra.

Quý Hựu An lưu luyến buông Quý Kỳ ở trong lồng ngực ra, một bàn tay đỡ lấy cô, bàn tay kia thì cầm chặt vali đồ tiến vào trong căn hộ.

Cảm giác ấm áp bên trong căn phòng lập tức xua tan đi sự lạnh lẽo quanh quẩn trên người, Quý Kỳ loạng choạng đi tới trước sô pha, trườn cả người lên trên, phát ra âm thanh không thể nào sảng khoái hơn được nữa. chấm co

"Sao lại uống nhiều rượu như thế?" Quý Hựu An ngồi trên sô pha vừa vuốt vầng trán của cô vừa nói: "Trong nhà có mật ong hay sữa bò không?"

Gò má của cô gái do men rượu mà ửng hồng, khiến gương mặt với ngũ quan xinh đẹp mang đôi nét lạnh lùng kia lại dịu dàng đi không ít.

Quý Kỳ hất tay Quý Hựu An ra, đỡ lấy lưng ghế sô pha ngồi dậy lắc đầu đáp: "Không có mấy thứ đó." Bây giờ cô chỉ muốn lên giường nằm ngủ, nhưng mà cũng không thể bỏ mặc Quý Hựu An mới lần đầu tới nhà của mình như thế.

"Chị dắt em tới phòng làm việc, trước hết em cứ ngủ tạm trên sô pha một đêm nhé..."

Bộ đồ công sở mặc trên người chật đến mức có hơi bực bội, Quý Kỳ cởi hẳn áo khoác ra, cởi luôn mấy cái cúc áo sơ mi ở trên.

Cô không mảy may ý thức được bộ ngực mềm mại lộ ra ngoài một nửa kia đã hấp dẫn sự chú ý của Quý Hựu An, cậu thoáng ngó qua, vừa nhìn một cái thì cả gò má đã nhuốm đỏ, có cả ngượng ngùng và si mê.

Chị gái của cậu, cả thế giới của cậu.

Là người mà cậu yêu tha thiết.

Là người chị hư hỏng mà cậu muốn ôm, muốn hôn, muốn đè dưới người mà ch*ch.

Quý Hựu An cắn môi, dốc sức kiềm chế ham muốn rục rịch của mình, ôm lấy Quý Kỳ đang chao đảo từ phía sau, dùng chất giọng trầm đục gợi dục mà mình đã đặc biệt học được rỉ tai nói với người kia: "Chị, chị không cần để ý tới em đâu, khó chịu thì cứ đi nghỉ ngơi trước đi, tự em cũng có thể chăm sóc tốt cho mình mà."

Ngón tay của chàng trai quấn ở mép ngực của cô, cách một lớp áo lót mà nhẹ nhàng không một tiếng động cọ cọ vào vùng thịt nhũ mềm mại. chấm co

"Vậy đồ trong nhà em muốn dùng cái gì thì tự lấy nha." Quý Kỳ dùng chút lý trí cuối cùng của mình đẩy tay Quý Hựu An ra: "Chị đi ngủ một lát."

Trái tim bứt rứt đập loạn lên.

Quý Kỳ trở về phòng ngủ rồi leo lên giường, sau khi xác nhận mình đã đóng cửa lại cô mới nhẹ giọng rên lên một tiếng, đưa tay chạm lên chỗ mà khi nãy Quý Hựu An vừa chạm tới.