Trạch Thiên Ký

Quyển 6 - Chương 203: Thánh quang chiếu sáng đại dương màu đen




Cho dù là Lăng Hải chi vương mấy người cũng thấy mắt mình khẽ đau, một lát sau mới thích ứng kịp, lần nữa nhìn về phiến bóng đêm trong viện.

Điểm sáng sâu trong bóng đêm đã trở nên to lớn hơn rất nhiều, có thể xưng là vầng sáng, nhưng vẫn nhìn không rõ lắm, tựa như bị bóng đêm làm cho mờ ảo.

Một đạo thân ảnh lộ ra trong vầng sáng, mơ hồ có thể thấy là phía sau mọc lên một đôi cánh chim màu trắng.

Ánh sáng chói mắt đến từ chính thân ảnh này, hướng bốn phương tám hướng tỏa đi.

Quang minh cùng hắc ám vốn là hai loại lực lượng mâu thuẫn tuyệt đối, nhưng rất kỳ dị chính là, ánh sáng này đối với bóng đêm không có bất kỳ thương tổn.

Ngược lại, bóng đêm phảng phất từ trong ánh sáng hấp thụ rất nhiều lực lượng, trở nên càng thêm trầm trọng nặng nề, cho đến khi như biến thành vật thật.

Từ thiên không rơi xuống làn gió để cho bóng đêm cuồn cuộn, nhìn tựa như đại dương màu đen trước gió lốc.

Một đạo lực lượng vĩ đại thần thánh, nhưng cùng lực lượng thần thánh của Quốc Giáo không giống nhau, xuất hiện nơi này.

Tất cả mọi người cảm giác được hung hiểm, bốn món Ly cung trọng bảo đầu tiên cảm thấy đạo lực lượng ẩn giấu địch ý, thần thánh khí tức đột nhiên tăng vọt, hướng chỗ sâu trong viện rơi xuống, lại không thể đem vầng sáng như sương này tiêu diệt, thậm chí ngay cả tốc độ khuếch trương của đối phương đều không thể ngăn cản nổi.

Giáo sĩ trơ mắt nhìn quang đoàn càng ngày càng sáng ngời, thân ảnh bên trong càng ngày càng rõ ràng, không khỏi kinh hãi tới cực điểm.

Đạo thân ảnh kia là gì? Mà ngay cả Ly cung đại trận đều không thể trấn áp nổi?

...

...

Vô luận là giáo sĩ ngoài viện hay là Vấn Thủy Đường gia Ngũ Dạng Nhân, cũng không biết xuất hiện trong bóng đêm là vật gì.

Có ít người trước đó đã biết nội tình cuộc chiến thần thánh vài ngày trước.

Đây chính là Thánh Quang thiên sứ sao?

Trần Trường Sinh nhìn thân ảnh trong vầng sáng, mặc nhiên nghĩ tới.

Bóng đêm chưa từng giảm bớt giống như là sương mù dày đặc, cho dù là hắn cũng không cách nào thấy rõ ràng cảnh tượng bên trong.

Nhưng hắn có thể thấy đôi cánh trắng muốt phía sau đạo thân ảnh kia, có thể cảm giác được đối phương phát ra khí tức hờ hững uy nghiêm.

Ma Quân lúc này đã lẻn vào sâu trong màn đêm, cũng không cách nào tìm được bóng dáng nữa.

Trần Trường Sinh có một số chuyện còn chưa hiểu được.

Tòa viện này luôn được giám sát cẩn thận, những ngày qua căn bản không có khí tức cường giả nào xuất hiện.

Hiện tại Ly cung đại trận trấn áp đại viện này, cho dù là cường giả thần thánh lĩnh vực cũng không có khả năng lặng yên không một tiếng động đi tới bên trong.

Ma Quân triệu hồi ra Thánh Quang thiên sứ này như thế nào? Lúc trước Thánh Quang thiên sứ ẩn thân ở nơi nào?

Đúng lúc này, chung quanh vang lên từng tiếng tiếu.

Đó là Lăng Hải chi vương.

Viên tinh hạch phảng phất bản nguyên của lửa từ chỗ sâu trong đáy mắt của hắn bay ra, lẳng lặng treo giữa hai mắt của hắn.

Án Lâm đại chủ giáo nhắm mắt, bắt đầu ngâm tụng đạo điển. Thanh âm ôn hòa mà vững vàng quanh quẩn ngoài viện, các giáo sĩ bị khiếp sợ mà tâm thần bất an, khua lên dũng khí, bắt đầu theo nàng ngâm tụng đạo điển, dần dần trở nên bình tĩnh, không khí thành kính mà trang nghiêm hòa tan bối rối lúc trước.

Theo tiếng tụng điển cao dần, Sơn Hà Đồ trong bầu trời đón gió phấp phới, khí tức trở nên càng ngày càng lớn mạnh.

Hộ Tam Thập Nhị đưa tay đến không trung cầm lấy Minh Liễu, lặng yên vận chân nguyên, hướng bóng đêm quất tới.

Ti Nguyên đạo nhân một tay hướng thiên, chưởng thiên ngoại ấn, đồng thời tay trái nhận lấy Lạc Tinh Thạch mà Trần Trường Sinh dùng thần thức đưa tới, cố gắng ổn định trận pháp.

Bốn vị cự đầu Quốc Giáo cũng biết nội tình cuộc chiến thần thánh kia, đã làm tốt chuẩn bị tâm lý.

Nếu như chỉ muốn giết Ma Quân, Ly cung đại trận cộng thêm Trần Trường Sinh và Vấn Thủy Đường gia Ngũ Dạng Nhân, như vậy cũng là đủ rồi.

Bọn họ sở dĩ thủy chung cảnh giác như thế, vẻ mặt ngưng trọng như thế, là bởi vì bọn hắn biết hôm nay có thể sẽ gặp phải cường địch vượt xa sự tưởng tượng của loài người.

Nhưng bọn hắn sẽ không từ bỏ, bởi vì tựa như Trần Trường Sinh lúc trước đã nói, nếu như hình ảnh này thật xảy ra, bọn họ vẫn muốn giết chết Ma Quân.

Chỉ bất quá trước lúc giết chết Ma Quân, bọn họ muốn giết chết tồn tại gần như hoàn mỹ trong bóng đêm kia.

Bởi vì vẫn như Trần Trường Sinh đã nói.

—— ở xa tới là khách, chết sớm về nhà sớm.

Khách trong những lời này, tự nhiên chính là vị Thánh Quang thiên sứ vẫn không lộ ra chân diện mục kia.

Thánh Quang đại lục quả thật rất xa, người này đúng là nên chết đầu tiên.

...

...

Tinh Hạch.

Minh Liễu.

Sơn Hà Đồ.

Thiên Ngoại Ấn.

Lạc Tinh Thạch.

Năm món trọng bảo Ly cung phát ra khí tức cường đại nhất.

Ly cung đại trận một lần nữa trở nên ổn định, mang theo quang minh ý tứ ấm áp hướng trong bóng đêm mà đi, lần nữa đem phiến bóng đêm cuồn cuộn trấn áp ngưng trệ.

Theo bóng đêm ngưng trệ, vầng sáng như sương kia ảm đạm mấy phần, bên trong thân ảnh thiên sứ cũng trở nên mơ hồ mấy phân.

Vị Thánh Quang thiên sứ kia cảm nhận được uy áp cường đại bốn phía truyền đến, phát ra một tiếng kêu tức giận.

Tiếng kêu này tràn đầy tức giận cùng chiến ý, còn có dục vọng giết chóc.

Tức giận bởi vì hắn phát hiện đám sinh mệnh cấp thấp này lại có can đảm khiêu khích uy nghiêm của mình.

Chiến ý là bởi vì hắn phát hiện tòa trận pháp này quả thật rất cường đại, hơn nữa vốn nên cường đại hơn nữa.

Dục vọng giết chóc thì đến từ bản tính của hắn.

Hắn chủ ty chiến tranh, Biệt Dạng Hồng gọi hắn là Nộ Hỏa.

Bắt đầu từ ngày đó, hắn đã tiếp nhận cái tên này là thánh danh của mình trên đại lục này.

Tiếng kêu như sấm ở trong tai cùng trong lòng mọi người nổ vang, đồng thời đã nổ vang trong thế giới chân thật.

Bóng đêm bị xé rách một mảnh, mặt tường hướng tây trực tiếp bị chấn thành phấn vụn.

Tên thiên sứ này phát ra quang nhiệt biến thành ngọn lửa chân thật, ở trên mặt đất cuồng bạo thiêu đốt lên.

Mỗi một đạo ngọn lửa có thể nhìn thấy được, mỗi một chỗ hỏa ôn có thể cảm nhận được, bên trong cũng ẩn chứa uy áp cực kỳ khủng bố.

Có vài chục tên chiến sĩ từ Tương tộc trang viên tới đây trợ giúp Tương Khâu, vô cùng bất hạnh chính diện đón nhận đạo uy áp này.

Chỉ nghe mấy chục tiếng muộn hưởng, mười mấy tên Yêu tộc chiến sĩ thân thể kiên hơn sắt cứng, trực tiếp biến thành mấy chục đoàn huyết nhục.

Ly cung giáo sĩ bởi vì hàng năm cùng thần thánh lực lượng và uy áp làm bạn, trọng yếu hơn là có Ly cung đại trận che chở, cho nên không bị thương quá nặng.

Tiếng kêu như sấm không ngừng nghỉ, vẫn liên tục không ngừng đánh thẳng vào Ly cung đại trận, tựa như sóng biển vỗ vào đá ngầm, tựa hồ vĩnh viễn sẽ không ngừng nghỉ.

Đại địa chấn động trở nên càng ngày càng lợi hại.

Nhìn bùn lẫn máu trên đường, cảm thụ được cuồng phong gào thét cùng đại địa chấn động ngoài trận, các giáo sĩ run sợ im lặng, sắc mặt tái nhợt.

Trần Trường Sinh nhìn thân ảnh thiên sứ trong sương mù, cảm thụ được trong ánh sáng cùng thanh âm bao hàm uy áp, vẻ mặt ngưng trọng.

Tên thiên sứ này so với trong tưởng tượng, so với miêu tả của Biệt Dạng Hồng càng thêm đáng sợ.

Nếu như dùng cảnh giới trên đại lục này để phân chia, tên thiên sứ này đã sắp đến gần Tòng Thánh cảnh giới đỉnh phong.

Ly cung đại trận có thể trấn áp được đối phương sao?