Thời điểm Mai Lý Sa nói những lời này, nhìn mấy trăm người tu hành chuẩn bị tiến vào Chu viên, những người này toàn bộ có cảnh giới Thông U, ở trên ý nghĩa phổ biến đã coi là cường giả, tuổi cũng không phải quá lớn, có thể nói mấy trăm người tu hành Thông U cảnh, đã là tương lai của thế giới loài người.
Trần Trường Sinh ở bên trong mấy trăm người này, hắn biết những lời này của giáo chủ đại nhân là nói với mình, khẽ gật đầu tỏ vẻ hiểu được, liền theo đám người đi tới trong rừng cây.
Sáng sớm rừng cây vô cùng thanh u an tĩnh, hoặc bởi vì trong sương mù nơi xa Chu viên ẩn hiện, một tiếng chim hót cũng không nghe được, chỉ có tiếng mọi người dẫm trên lá rụng lao xao.
Không đi bao lâu, mấy trăm người tu hành đã đi tới nơi rất nhiều sương mù, tòa tĩnh viên ở trong sương mù như ẩn như hiện trở nên càng thêm rõ ràng, phảng phất đang trước mắt, lại tựa như còn ở chân trời.
Rất nhiều người tu hành đã cảm giác rất rõ ràng, phiến sương mù này tràn đầy nguyên khí nồng nặc, đó là tương tự với tinh huy, càng giống năng lượng nào đó có trong tinh thạch, người tu hành không cách nào trực tiếp hấp thu, nhưng có lợi ích thật lớn, ở phương diện tĩnh thần tĩnh ý có trợ giúp rất lớn.
Nhưng sâu trong mây mù ẩn chứa hung hiểm thật lớn, có chút người tu hành mục lực tốt, thậm chí thấy được ở ngoài tòa tĩnh viên như thật như huyễn kia, trong sương mù mơ hồ có tia chớp không ngừng lóe lên, sau đó biến mất.
Quốc Giáo giáo sĩ chủ trì mở ra Chu viên cùng với các tông phái học viện sư trưởng tiền bối, cũng ở bên ngoài sương mù, không có tiến thêm một bước về phía trước, hoặc là chút ít tia chớp trong sương mù kia, đối với người tu hành vượt qua Thông U cảnh sẽ sinh ra cảm ứng nào đó, sẽ mang đến hậu quả vô cùng kinh khủng.
Nơi này đã là Chu viên ngoại viên.
Mấy trăm người tu hành lấy nam bắc giáo phái làm giới hạn mà đứng, cộng thêm mười mấy tán tu không có quy chúc cùng với người tu hành từ những nơi hoang dã đến, trong rừng cũng rất là an tĩnh, không có người nào nói chuyện.
Tất cả mọi người đang đợi Chu viên mở ra.
Chu viên cứ mười năm sẽ xuất hiện một lần trên đại lục, mỗi lần sẽ mở ra một trăm ngày, nhưng cũng không nhất thiết mỗi lần đều có thể bị người phát hiện, mấy chục năm qua không xuất hiện một lần.
Năm nay Chu viên sẽ xuất hiện tại ngoài Hán Thu thành, cũng không phải là loài người phát hiện trước , mà là Ma tộc vị quân sư Hắc Bào thần bí khó lường kia tìm ra trước.
Vô cùng may mắn chính là, một vị thuộc hạ của Hắc Bào ở Quốc Giáo học viện trong kinh đô thử ám sát Lạc Lạc nhưng thất bại, bởi vì tham luyến sinh tồn mà không tự sát ngay, bị Tiết Tỉnh Xuyên bắt sống, cuối cùng Chu Thông dùng thủ đoạn bức cung độc nhất vô nhị, lại tìm được rồi một tổ chức tình báo của Hắc Bào ẩn sâu trong xã hội loài người, tiện đà thông qua đầu mối này, phát hiện tin tức địa điểm và thời gian Chu viên mở ra.
Muốn khống chế Chu viên, địa điểm mở ra cũng không phải chuyện trọng yếu nhất, quan trọng nhất là nắm giữ chìa khóa Chu viên, ở trong đoạn thời gian không người nào trên thế gian biết được, Ma tộc phái ra mấy vị cường giả Thông U thượng cảnh, ở trước lúc Chu viên chưa di chuyển tới Hán Thu thành, ý đồ đi trước cướp được chìa khóa, thế giới loài người đã nhận được tin tức tương quan, ngoài mặt ra vẻ không biết, trên thực tế cũng phái người lặng lẽ lẻn vào Chu viên ngoại viên.
Bởi vì muốn giấu diếm ánh mắt của Ma tộc, muốn lặng yên không một tiếng động đoạt được tiên cơ, cho nên chỉ có một người tham dự.
Cái quyết định quan trọng này là do Ngũ Thánh Nhân tập thể đưa ra , bọn họ phái đi Thu Sơn Quân —— vô luận loài người hay là Ma tộc hay là Yêu tộc, ở giai đoạn Thông U cảnh, Ly sơn đại sư huynh là vô địch.
Thu Sơn Quân nhìn như mạo hiểm, trên thực tế thành công không có chút nào ngoài ý muốn, hắn trả giá bằng trọng thương, nhưng cũng coi đây là cơ hội, trở thành Tụ Tinh cảnh cường giả trẻ tuổi nhất thế gian.
Thế gian đã bắt đầu thừa nhận Trần Trường Sinh có tư cách tiến hành chính diện tương đối với Thu Sơn Quân, nhưng mà Trần Trường Sinh đạt được thủ bảng thủ danh đại triêu thí một năm một lần, Thu Sơn Quân đạt được chìa khóa Chu viên lại là đại sự mười năm mới có một lần, không đề cập tới chênh lệch giữa Tụ Tinh cùng Thông U, quan trọng hơn, Thu Sơn Quân là trong chiến đấu với Ma tộc đạt được vinh quang, Trần Trường Sinh ở đại triêu thí biểu hiện kinh thế hãi tục như thế nào, dù sao cũng là chuyện nội bộ của thế giới loài người, hai chuyện có ý nghĩa hoàn toàn bất đồng, nếu như không phải vài ngày trước Trần Trường Sinh ở Thiên Thư lăng một ngày xem hết tiền lăng bia, vừa kế nhiệm chức viện trưởng Quốc Giáo học viện, sợ rằng hình tượng của hắn sẽ ảm đạm hơn chút ít.
Đoạn thời gian ngắn ngủi đang đợi Chu viên mở ra, rất nhiều người trong vô thức nhìn Trần Trường Sinh.
Trần Trường Sinh không có chú ý tới những điều này, hắn còn đang suy nghĩ chuyện Từ Hữu Dung, xác nhận Từ Hữu Dung không có bên trong mấy trăm người này, chẳng biết tại sao cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Dựa theo ghi lại trên đạo điển, trước đây cũng có vài người tu hành sẽ chậm mấy ngày mới vào Chu viên, Từ Hữu Dung đại khái cũng có thể như vậy, chẳng qua tại sao nàng muốn cố ý chậm chút? Có phải không muốn nghênh đón ánh mắt cực nóng ái mộ đám người, hay là không muốn nhìn thấy chính mình?
Thêm nữa, Chu viên sẽ làm sao mở ra?
Thu Sơn Quân đoạt được chìa khóa Chu viên, hẳn là giao cho Ly sơn, nhưng hôm nay tới tiền bối cường giả đến Chu viên chỉ có một vị trưởng lão Trường Sinh tông, cũng không có người của Ly sơn.
Trần Trường Sinh đứng phía trước nhất đám người, nhìn trong sương mù chút ít tia chớp cùng không gian xé rách tạo thành loạn lưu, nhìn tòa tĩnh viên sắp tới, trong lòng suy nghĩ những chuyện này.
Đúng lúc này, một đạo cầu vồng rơi xuống.
Đạo cầu vồng này không biết bắt đầu nơi nào, từ trên cao rơi xuống, xuyên qua sương mù dày đặc, hạ xuống trước mắt mọi người.
Trong sương mù dày đặc chút ít tia chớp cùng không gian xé rách tạo thành loạn lưu, trong nháy mắt cùng đạo cầu vồng này tiếp xúc, nhanh chóng hòa tan tán hóa, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Sương mù cũng trở nên phai nhạt rất nhiều, cảnh trí sau sương mù trở nên rõ ràng hơn.
Cầu nhỏ nước chảy, trước hành lang hoa thụ, mơ hồ có bức tường màu trắng hiện ra.
Bên trên bức tường màu trắng, cũng chính là trước mặt mấy trăm tên người tu hành , xuất hiện một cái cổng vòm hình tròn.
Trên tấm biển phía trên cổng vòm viết hai chữ: Thông U.
Sau cổng vòm là một con đường đá xanh, phía trên phủ rêu xanh nhợt nhạt, dẫn dắt tới sâu trong màn sương, nơi đó có mái cong tương liên, có nhiều phong cảnh hơn nữa.
Đứng trong rừng, không cách nào nhìn được toàn bộ phong cảnh.
Phong cảnh đều ở sau tường.
Khúc kính thông u xử, ai đã từng chú ý Chu viên.
Sương mù dần tan, cảnh trí dần rõ ràng, hơi nước dần ngưng tụ, tí tách , sau đó có một cơn mưa rơi xuống.
Xuân phong mưa bụi, làm ướt khuôn mặt của Trần Trường Sinh.
Hắn đứng lẳng lặng tại chỗ, sau đó đi tới phía sau cổng vòm tên là Thông U.
Mấy trăm người tu hành, theo hắn đi vào Chu viên.
Mưa xuân, giống như trước vẫn rơi xuống ngoài rừng.
Tích tí tách, như tơ như tuyến.
Mấy cô gái mặc áo trắng, ở trong mưa nhẹ, từ phương hướng Hán Thu thành đi tới.
Ở trước rừng, Quốc Giáo giáo sĩ xác nhận thân phận các nàng là người trong Thanh Diệu Thập Tam ty.
Phía nam một vùng nào đó có ôn dịch, các nàng lĩnh ý chỉ của Giáo Hoàng đại nhân, mang theo triều đình y quan tới đó trị bệnh cứu người, cho nên mới chậm chút ít.
Nhìn mấy nữ tử đi tới trong rừng, Chu Lạc lộ ra một tia thần sắc hiểu rõ!
Trong đó một nữ tử mặc đồ lễ màu trắng đặc biệt của Thanh Diệu Thập Tam ty, dung nhan coi như thanh tú, nhưng khí chất tầm thường.
Cảm nhận được ánh mắt của Chu Lạc, nàng bình tĩnh thi lễ, tiếp theo đi về phía trước.
Chu Lạc cười cười, không nói điều gì.
.