Tra Trời Sinh

Chương 14: “Tụi tui chỉ nói chuyện thui, hổng có yêu đương!!!”




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mỗi loài chim cánh cụt đều có những cách xây tổ khác nhau, có con dùng đá xây tổ, có con dựa vào cây, có con thì đào hố, hoặc tìm kiếm vết nứt nham thạch làm tổ. Cánh cụt hoàng đế không cần xây tổ, mà ấp ở giữa hai chân, có lẽ đây cũng là kỹ năng đặc biệt để duy trì tỉ lệ ấp trứng của chúng.

—— (Nhật ký nuôi dưỡng cánh cụt hoàng đế)

—— ——

Bạch Thịnh Thu đang đứng ở vườn thú Linh Hữu, mà hôm đó cũng là ngày Nghiêm Cảnh Hoa tới tìm hiểu gia đình. Bạch Thịnh Thu biết chuyện này, nhưng đó không phải nguyên nhân hắn chọn ngày tới đây, chỉ trùng hợp mà thôi.

Cho dù không có Nghiêm Cảnh Hoa, Bạch Thịnh Thu vẫn sẽ tới đây, bởi theo hắn suy đoán Kỳ Tích từng sống ở vườn thú —— nói vườn thú là nhà cậu cũng đúng, dù sao cũng do nhà cậu ấy mở. Nói chung Bạch Thịnh Thu quyết định tới đây tìm hiểu hoàn cảnh sinh trưởng của Kỳ Tích.

Bạch Thịnh Thu xem tờ giới thiệu, Linh Hữu có diện tích vô cùng lớn, chủng loại động vật đa dạng, là công viên động vật hoang dã lâu năm trong nước, đã mở cửa rất nhiều năm, đã trở thành một tiêu chí lớn ở Đông Hải từ lâu.

Chỉ riêng chim cánh cụt, ở đây có đến mười mấy loài cánh cụt hoàng đế, cánh cụt Adélie, cánh cụt Magellan, cánh cụt châu Phi, cánh cụt Humboldt, cánh cụt Macaroni, chim cánh cụt nhỏ,.. hầu như bao gồm đủ các loài chim cánh cụt trên thế giới.

Bạch Thịnh Thu tìm hiểu từng loài chim cánh cụt ở đây, trong lòng phỏng đoán xem Kỳ Tích thuộc loài nào, trên thực tế thông qua quan sát hồi tưởng, phạm vi mục tiêu đã nhỏ đi đáng kể.

Kỳ Tích nhỏ như vậy, lại không cần đá để xây tổ, thích thời tiết lạnh giá, có lẽ sẽ sinh sống ở cực địa, sẽ là loài chim cánh cụt loại nhỏ nào đây?

Lúc bấy giờ hắn nghe thấy một hướng dẫn viên trả lời thắc mắc của du khách: “Chuyện liên quan tới người sáng lập chỗ bọn tôi á? Haha, chắc mọi người cũng từng xem qua một ít, tôi biết có một vài tin tức không chuẩn xác. Ông ấy không hoàn toàn tay trắng dựng nghiệp, mới đầu là thừa kế di sản của người thân, bản thân vườn trưởng chúng tôi không học chuyên ngành động vật, ông ấy học cái gì ý nhỉ… kỹ thuật môi trường, hiện tại hằng năm vườn thú chúng tôi đều quyên góp rất nhiều cho thành phố Đông Hải nhằm mục đích bảo vệ môi trường..”

Bạch Thịnh Thu vốn đang hờ hững đột nhiên nghiêm mặt, kỹ thuật môi trường… Kỳ Tích thật sự không lừa hắn, cậu hiểu rõ và hứng thú với chuyên ngành này thật sự không liên quan gì tới hắn, mà do gia đình có học.

Hắn không khỏi cười khổ, nếu đổi lại là lúc trước, có lẽ tâm lý hắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, nhưng bây giờ, sau khi hắn là người duy nhất biết được thân phận thực sự của Kỳ Tích, hắn bình tĩnh hơn nhiều, chỉ bình tĩnh mới có thể bắt được con chim cánh cụt kia.



Ở một nơi khác, Kỳ Tích đang lén lút trốn ra khỏi văn phòng, Nghiêm Cảnh Hoa đang tìm hiểu gia đình, nói chuyện với ba cậu.

Mới đầu Đoàn Giai Trạch cũng rất căng thẳng, bởi vì khó xử, nhưng Nghiêm Cảnh Hoa cũng không tới khóc lóc mách chuyện, mà chỉ tới tìm hiểu gia đình bình thường.

Kỳ Tích cảm thấy có chút không ổn, ba không thể bắt cậu quay lại với Nghiêm Cảnh Hoa, nhưng cậu biết Nghiêm Cảnh Hoa rất gian manh, lại có thân phận thầy giáo, nhỡ hắn làm dao động ba ba,ví dụ như để Nghiêm Cảnh Hoa ở trường chú ý tới việc học của cậu thì làm sao bây giờ.

Thế là Kỳ Tích quyết định chuồn đi.

Điều này cũng khiến Kỳ Tích để lỡ mất cảnh Lý Vực tới làm loạn, tên kia nghe ngóng được Nghiêm Cảnh Hoa sẽ tới nhà tìm hiểu, không mời mà tới, miệng nói cái gì mà, anh à, dù Nghiêm Cảnh Hoa nói gì anh cũng đừng tin, tên này mặt người dạ thú.

Nghiêm Cảnh Hoa hờ hững trào phúng lại mấy câu, nếu nói dạ thú, ai sánh bằng Lý Vực chứ.

Lý Vực lại càng giận dữ hơn, “Qua lại cũng được, bị đá cũng được, nhưng rõ ràng tôi trước anh.”

Đoàn Giai Trạch suy sụp tiếp đón hai tiền nhiệm của Kỳ Tích, nhất thời không quản được Kỳ Tích đi đâu.



Cũng đã lâu lắm rồi Kỳ Tích không trở về Linh Hữu, cậu đi dạo quanh Linh Hữu cảm thấy rất hoài niệm, chợt nhớ tới việc trước đây mình thường làm, hiện nguyên hình, sau đó mặc đồ linh vật cánh cụt.

Chim cánh cụt là linh vật biểu tượng của vườn thú Linh Hữu, có thể thấy biểu tượng này ở nhiều nơi, cũng có rất nhiều nhân viên mặc đồ chim cánh cụt, hoặc các con vật nổi tiếng khác, chơi đùa cùng du khách.

Trước đây lúc Kỳ Tích còn chưa hóa thành hình người, muốn ra ngoài phải mặc đồ linh vật cánh cụt.

Cậu lạch bạch đi về phía thế giới chim cánh cụt, bởi vì hiện tại có nhiều chủng loại chim cánh cụt, nên mới mở riêng một khu vực cho chim cánh cụt.

Ngày nghỉ nhiều người tới vườn thú, chim cánh cụt không cẩn thận một cái, là đụng phải người ta.

Kỳ Tích đang định xin lỗi, ngẩng đầu lên trông thấy Bạch Thịnh Thu, cậu sợ hãi lùi về phía sau vài bước, suýt chút nữa ngã sấp mặt.

Cả dọc đường Bạch Thịnh Thu cũng chạm mặt không ít “chim cánh cụt”, con chim cánh cụt này thoạt nhìn không khác gì những con chim cánh cụt khác.

Nhưng không rõ vì sao, Bạch Thịnh Thu cứ có cảm giác nó đi đứng tự nhiên hơn người khác nhiều, động tác lui về phía sau hai bước lại càng vi diệu hơn.

Bạch Thịnh Thu không khỏi thăm dò gọi một tiếng: “Kỳ Tích à?”

Kỳ Tích: “…………”

Chời đựu, thế mà cũng nhận ra được là cậu à?

Kỳ Tích quay đầu bỏ chạy.

Bạch Thịnh Thu vốn còn đang nghi ngờ lập tức chắc chắn, sải dài bước đuổi theo.

Kỳ Tích chạy suốt cả dọc đường tới một khu triển lãm không người, bởi vì trang phục hạn chế, nên vẫn bị Bạch Thịnh Thu đuổi theo. Thực ra Kỳ Tích cũng có ý muốn nhường Bạch Thịnh Thu nên cố gắng tìm một chỗ không người.

Tuy rằng đã bị ba cảnh cáo, không thể tùy tiện dọa người thường, nhưng lúc này Kỳ Tích vẫn không khỏi nổi ác ý, uy hiếp: “Anh còn dám đuổi theo em à? Anh không thấy ngày hôm đó em đụng nát tường nhà anh đáng sợ lắm à?”

Bạch Thịnh Thu đang định nói, đột nhiên ánh mắt dừng trên trang phục linh vật của Kỳ Tích, đào ra một câu nói từ sâu trong ký ức, ấy là Kỳ Tích từng than phiền về chiều cao của mình.

Không đúng, rất có thể Kỳ Tích không phải loài chim cánh cụt nhỏ bé gì. Nhìn chủng loại cánh cụt trên bộ đồ cậu mặc, còn cả ban nãy ở thế giới chim cánh cụt có giới thiệu qua loài chim cánh cụt mà vườn thú tiến cử đầu tiên.

Tất cả manh mối cùng khóa chặt vào một mục tiêu: Cánh cụt hoàng đế.

Bạch Thịnh Thu thăm dò tiến lên một bước, nói rằng: “Thực ra hôm nay anh chỉ tới đây chơi thôi, anh cũng biết em cũng không muốn, nên chỉ muốn khen một câu, em mặc đồ cánh cụt hoàng đế đáng yêu lắm, anh cảm thấy cánh cụt hoàng đế cao lớn trầm ổn, màu lông hài hòa, là loài chim cánh cụt đáng yêu nhất anh từng gặp.”

Sau đó, phản ứng của Kỳ Tích cũng phần nào chứng minh được suy nghĩ trong lòng hắn, khiến hắn thở phào một hơi.

Kỳ Tích nghe Bạch Thịnh Thu khen vậy thì mở cờ trong lòng, ném lời cảnh cáo của ba ra sau đầu, dù có nhớ thì cậu vẫn có thể an ủi mình, cậu chỉ tâm sự cùng Bạch Thịnh Thu mà thôi, “Đương nhiên rồi hahahaha, anh có mắt nhìn phết.”

Cậu đắc ý một cái, lúc cười cũng phát ra tiếng chim cánh cụt.

Bạch Thịnh Thu khẽ mỉm cười, chỉ vờ như không nghe thấy, “Ban nãy anh ở thế giới chim cánh cụt, nghe thấy họ bật một bài hát liên quan tới chim cánh cụt, nghe đáng yêu lắm, em có biết hát không?”

Đương nhiên rồi, đó là ca khúc chủ đề của thế giới chim cánh cụt, lấy cánh cụt hoàng đế làm chính, Kỳ Tích lập tức hát cho hắn nghe.

Bạch Thịnh Thu vẫn có thiên phú về mặt này, lập tức ngâm nga theo.

Trước đây Kỳ Tích để ý tới hắn, cũng không khỏi có liên quan tới giọng nói của hắn, bây giờ Kỳ Tích đang ở trong giai đoạn tìm phối ngẫu, lại bị ép ngừng theo đuổi Đàm Mộng Long, nhất thời mất trọng tâm cuộc sống, thực ra cậu vẫn đang cố gắng kiềm chế, nhưng rất dễ dàng bị thu hút, hồn nhiên quên mất ban nãy mình còn muốn trốn Bạch Thịnh Thu.

Bàn chân cậu đánh nhịp xuống mặt đất theo tiếng hát của Bạch Thịnh Thu, cái miệng Kỳ Tích dưới mũ suýt chút nữa nhỏ nước dãi.

Hầy hầy, cậu chỉ nghe thôi, cậu không tìm phối ngẫu….

Mấy ngày qua Bạch Thịnh Thu xem tư liệu về chim cánh cụt, lại thêm ban nãy ở trong khu thế giới chim cánh cụt được phổ cập rất nhiều điều, trong đầu lập tức hiện ra rất nhiều kiến thức liên quan tới cánh cụt hoàng đế, đó cũng là lý do thúc đẩy hắn hát cho Kỳ Tích nghe.

Đột nhiên trong lòng hắn nhen nhóm một tia hy vọng, bởi vì trong số loài chim cánh cụt, cánh cụt hoàng đế vẫn có xác suất lựa chọn phối ngẫu năm ngoái, chỉ cần không tìm được đối tượng thích hợp khác.

Nói cách khác, không thể ở bên Kỳ Tích lâu dài, hằng năm cánh cụt hoàng đế đều muốn tìm phối ngẫu một lần nữa. Nhưng hằng năm đều có cơ hội, chỉ cần nắm chắc cơ hội và phương pháp, em ấy có thể tiếp tục chọn bạn…

Những suy nghĩ này lóe lên trong đầu, Bạch Thịnh Thu hát ca khúc thiếu nhi lại càng dịu dàng hơn..



Lý Vực ôm mặt đi ra ngoài, hắn lại lậm thói lưu manh, muốn đánh Nghiêm Cảnh Hoa, nhưng không ngờ anh ta không yếu ớt như vẻ ngoài, ra tay còn rất nham hiểm, chuyên môn đập vào mặt hắn.

Mọi người rời đi trong không vui, anh trai Kỳ Tích cũng không được vui, khiến mục đích Lý Vực coi như đạt được một nửa. Hắn sa sút cũng được, nhưng không thể để Nghiêm Cảnh Hoa chiếm tiện nghi.

Nhưng vừa mới ra ngoài, Lý Vực liền thấy cảnh tượng khiến hắn phải há hốc miệng nhìn, Kỳ Tích mặc đồ linh vật, tháo mũ xuống ôm trong tay, mà Bạch Thịnh Thu đứng bên cạnh, đang ném đồ ăn vào miệng Kỳ Tích, Kỳ Tích tiếp được thì vui vẻ kêu một tiếng. Trong đôi mắt cậu đong đầy nhu tình mật ý.

Lý Vực liền vỡ òa, xông lên muốn đạp Bạch Thịnh Thu từ phía sau, miệng còn quát to: “Hai người đang làm cái gì hả!!!”

—— Cái tên tiền nhiệm này, gào lên nghe cứ như đang bắt gian tại trận!!

Bạch Thịnh Thu né Lý Vực đánh lén, kéo cánh Kỳ Tích tránh ra.

Cảnh tượng này khiến Lý Vực càng thêm nổi nóng, hôm nay hắn đánh nhau với Đàm Mộng Long mai đấu đá với Nghiêm Cảnh Hoa, lại để Bạch Thịnh Thu tranh thủ chen vào, còn chơi kế “Minh Tu Sạn Đạo, Ám Độ Trần Thương”, nếu không phải hắn tình cờ bắt gặp, suýt chút nữa đã bị lừa rồi, tên này cũng biết giả vờ giả vịt lắm!!

Lý Vực gào lên mắng: “@#$@%@#%@!!!” Hắn chất vấn, “Đoàn Kỳ Tích, mịa nhà nó, không phải em bảo không nhận lời ai hay sao!!”

Kỳ Tích cũng hơi chột dạ, nhưng lập tức hùng hồn nói: “Em chỉ nói chuyện với anh ấy thôi, không yêu đương!!!”

Lý Vực: “Đậu, tên tra nam chết bầm này, khác quái gì “anh chỉ cọ bên ngoài thôi, không vào đâu” không?!!!!”
Cánh cụt Humboldt

cánh cụt Magellan

Cánh cụt Macaroni

Chim cánh cụt nhỏ

Cánh cụt châu Phi

Cánh cụt Adélie

Cánh cụt hoàng đế

Bên Bách Thú có up ảnh cánh cụt hoàng đế với Adélie mấy lần rồi, nghĩ bên này chắc toàn bạn ở Bách Thú sang nên trước cũng lười up, nay tiện thể up lại luôn:))

Btw, trước đây lúc Kỳ Tích chưa hóa hình người, ẻm thường mặc đồ linh vật cánh cụt (được ba Đoàn đặt làm riêng) để đi dạo trong vườn thú. Lúc đó Kỳ Tích không cần ra mặt, không cần nói gì chỉ ngã dập mông mà cũng đã làm siêu lòng một anh nhân viên ở khu cực địa, giờ nghĩ lại Kỳ Tích nhà ta sát trai từ tấm bé =)))