Nam Thiên môn, trọng binh gác, không còn cảnh thần tiên thảnh thơi cỡi mây qua lại mà chỉ có thiên binh thiên tướng lui tới, thần sắc vội vàng.
Kim Dao cung, Thanh Viễn điện, chính là nơi A Ly phá hủy đã được Tịnh Vũ cho xây dựng lại. Lúc này cửa điện đóng chặt, trong điện truyền ra tiếng rên rỉ đứg quãng của nữ nhân.
Trên giường lớn, quang ảnh hỗn loạn,hai thân người trần truồng đang quấn chặt lấy nhau, triền miên không dứt, cảnh xuân kiều diễm. Tô Phù Phog nằm ngửa, hai má đỏ bừng, ánh mắt mê ly nhìn Tịnh Vũ đang nằm trên thân nàng, hai tay siết chặt vòng eo của hắn. Thân thể của nàng nâng lên hạ xuống, bầu ngực trắng tròn rung động không ngừng.
Trên mặt đất là một bộ khôi giáp màu bạc, bên cạnh còn có quần lụa mỏng màu đen, thấp thoáng là cái yếm hồng…
Nhìn kỹ sẽ thấy dòng khí trong phòng bắt đầu khởi đồng, vô số điểm sáng quay quanh giường, những điểm sáng này như có sự điều khiển, từ từ tiến vào trong cơ thể Tịnh Vũ.
Lát sau đã nghe Tô Phù Phong rên lên, toàn thân run rẩy, ngồi bật dậy, mỗi tấc da thịt đều lộ ra ngoài không bỏ sót. Tịnh Vũ ngửa đầu thở dài một hơi, hai tay dang ra, khôi giáp đã nhanh chóng bay tới, trùm lên người hắn, vẻ mặt lạnh lùng biến mất dưới mũ giáp bạc.
Không thèm để ý tới Tô Phù Phong đang sức cùng lực kiệt, lại càng không chút thương hương tiếc ngọc, Tịnh Vũ thậm chí cũng không thèm liếc mắt nhìn Tô Phù Phong một cái, bay mình lên xe lăn bạch ngọc rồi rời đi.
Nhìn theo bóng dáng Tịnh Vũ, Tô Phù Phong híp mắt, si ngốc mỉm cười. Nàng nghĩ đi theo Tịnh Vũ cũng không sai, hắn cần thân thể của nàng thì nàng cho hắn, đổi lấy vinh hoa, bù đáp cho trái tim trống vắng của nàng. Nhưng trong đầu không tự chủ vẫn hiện lên hình ảnh của Cốc Nhiễm.
Tịnh Vũ ra tới Thanh Viễn điện đã thấy một thiên tướng chạy vội về phía hắn.
“Tịnh Vũ tiên quân! Đại sự không tốt, Cốc Nhiễm tiên quân không biết khi nào đã lẩn vảo Nam Thiên môn, mang theo thiên binh và chúng tiên đánh lén chúng ta”
Thiên tướng vẻ mặt chật vật, không dám nhìn thẳng Tịnh Vũ.
“Hắn đã trở lại” Tịnh Vũ có chút bối rối, giọng nói không giấu được vẻ kinh ngạc.
Hắn cho rằng Cốc Nhiễm ở tại Nhân gian tìm A Ly sẽ không biết tới chuyện của Thiên giới, hắn cho rằng mất đi một kình địch, hắn sẽ thừa dịp Thiên giới thế lực bạc nhược mà phát động binh biến, không ngờ Cốc Nhiễm lại bỏ rơi A Ly mà quay về. Như vậy A Ly thì sao? Nàng có cùng quay về không?
Tịnh Vũ bối rối, nghĩ tới A Ly, hắn còn chưa biết phải đối mặt nàng như thế nào.
Bất quá, chuyện quan trọng trước mắt là hắn nên giải quyết tình hình hiện tại thế nào? nay Thiên giới có thêm Cốc Nhiễm thì càng khó giải quyết hơn, hơn nữa còn có Tây Vương Mẫu, mẫu hậu của hắn ngăn cản.
“Trở lại vừa đúng dịp, đỡ mắc công ta đến Nhân gian tìm hắn như tìm kim đáy biển”
Đúng lúc này, Xi Vưu cũng đi đến, hắn có hình dáng một nam nhân trung niên, cằm còn có một chòm râu đen, hai mắt màu hồng, là biểu trưng cho việc thần tiên truy nhập ma đạo trở thành Tà thần, chỉ cần nhìn vào đôi mắt của hắn thì sẽ bị hắn khống chế tâm trí, kích phát tà tính.
Hắn mới từ Nhân gian tìm kiếm Cốc Nhiễm trở về, nmuốn thừa dịp Cốc Nhiễm còn ở Nhân gian mà giết chết nhưng vẫn không tìm được, không ngờ Cốc Nhiễm đã trở lại Thiên giới.
Thiên tướng thấy Xi Vưu thì thi lễ rồi cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Xi Vưu, vẻ mặt sợ hãi. Đó là thượng cổ Tà thần nha, lại ở cùng chỗ với chiến thần Thiên giớ. Nếu lúc trước bọn họ vì ngưỡng mộ Tịnh Vụ mà đi theo hắn thì hiện tại là bị thực lực của Tịnh Vũ và Xi Vưu hấp dẫn.
Tịnh Vũ liếc mắt nhìn Xi Vưu, xem như là tiếp đón, sau đó di chuyển xe lăn hướng về phía Nam Thiên môn.
Xi Vưu đưa tay ngăn Tịnh Vũ lại “ để ta đi gặp Cốc Nhiễm đi, một vạn năm rồi, không biết hắn có còn lợi hại như trước kia”
Dứt lời, Xi Vưu đã bay về phía Nam Thiên mô, trong tay không biết khi nào đã xuất hiện Hiên Viên kích.
Đi vào Nam Thiên môn, đã thấy có hai nhóm thiên binh mặc hai loại áo giáp khác nhau, thiên binh dưới trướng Tịnh Vụ mặc áo giáp màu đồng thau, còn thiên binh của Thiên Quân mặc áp giáp màu bạc như trước. Hai bên đang hổn chiến, một bóng dáng tử sắc đang đứng phía sau nghiệm trận.
Xi Vưu nhìn thấy Cốc Nhiễm liền vung Hiên Viên kích lên tấn công, trên không trung vẽ ra một đạo quang ảnh màu đen, thiên binh ở trước mặt hắn lập tức bị đạo quang ảnh này đánh bay, ngã rạp xuống làm chỗ cho Xi Vưu đặt chân.
“Là Xi Vưu!” Tây Vương Mẫu đứng sau lưng Cốc Nhiễm nhắc nhở. Từ sau khi thoát khỏi phong ấn, Xin Vưu vẫn không hề lộ diện, theo tin tức đáng tin cậy thì hắn chính là chủ mưu sau lưng việc Tịnh Vũ làm phản,cho nên Tây Vương Mẫu vừa nhìn thấy Xi Vưu đã không kiềm được tức giận. Nếu nàng đoán không lầm, nhất định là Xi Vưu ảnh hưởng tới Tịnh Vũ, mới làm cho Tịnh Vũ làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế.
Tà Thần Xi Vưu, tự ý tại cổ mê hoặc nhân tâm, đem tà tính tiếp cận mục tiêu, kích phát tà khí vẫn tiềm tàng trong cơ thể
“Có thể cảm giác được, âm lãnh tà khí như vậy nếu không phải là Xi Vưu thì còn có thể là ai” Cốc Nhiễm gật đầu, tay nắm chặt Côn Ngô kiếm.
Cốc Nhiễm mắt nhìn Xi Vưu đang nghênh ngang đi tới, nghiêng đầu thấp giọng phân phó với chúng tiên “ chúng ta chỉ có thể tử thủ Thiên giới, không được phân tán lực lượng, cho dù Xi Vưu bức thế nào, chúng ta cũng không thể để bọn chúng tiến vào Thiên Nguyên điện”
Bởi vì, Thiên Quân ở bên trong. Bọn họ tử thủ chính là để bảo vệ Thiên Quân.
Đen tơ buộc mắt, Cốc Nhiễm rút kiếm, lần theo tà khí âm lãnh của Xi Vưu mà đi tới.
Xi Vưu thấy Cốc Nhiễm tiến về phía hắn thì vừa lòng nó “ Cốc Nhiễm, một vạn năm trước ngươi tham gia việc tam giới thảo phạt ta, khi đó hăng hái thế nào mà nay hai mắt lại bị mù, không biết có còn khí thế năm đó nữa hay không? nhìn ngươi tàn phế như vậy, có cần ta nhường ngươi ra chiêu trước không?”
“Ngươi bị phong ấn ở Ký Châu quá lâu, cũng nên hoạt động gân cốt rồi. Thực ra, bản tôn cũng tò mò không biết bây giờ ngươi còn tư cách để giao thủ với bản tôn hay không?” khóe môi Cốc Nhiễm gợi lên ý cười, cước bộ không ngừng.
Trong chớp mắt, thiên binh lại tự thối lui về phía sau, hò hét cổ vũ, bọn họ dường như muốn phô trương thanh thế với đối phương.
Nhưng ngay sau đó cả hai bên đều ngừng việc hò hét, chăm chú theo dõi Cốc Nhiễm và Xi Vưu.
Côn Ngô Kiếm phát ra tiếng kêu ong ong, đã lâu không chém giết nó tựa hồ như rảnh rỗi tới mức sắp thối rữa rồi, lúc này rất muốn đánh một trận cho đã, mà Hiên Viên kích của Xi Vưu cũng kích động không ngừng, hai thanh thần khí va chạm, dòng khí chung quanh cũng bị rung động.
Cốc Nhiễm cước bộ thong dong, ánh sáng tử sắc lấp lánh quanh thân, đây chính là ánh sáng phát ra từ kết giới kim cương hộ thể, kiếm trong tay múa ra những chiêu thức sắc bén hoa lệ, y bào tung bay phấp phới, hắn mù nhưng vẫn không có gì bất tiện.
Xi Vưu rất vừa lòng với thái độ của Cốc Nhiễm, coi như là đã thỏa nguyện, càng ra sức huy động Hiên Viên kích.
Nháy mắt phong vân bắt đầu khởi động, mây mù sương trắng nhanh chóng bao trùm Nam Thiên môn, vì chịu ảnh hưởng từ pháp lực của Cốc Nhiễm và Xi Vưu nên đám mây khi thì màu đen khi thì màu xám, tựa hồ như tương ứng với tình hình chiến đấu của Xi Vưu và Cốc Nhiễm.
Chúng tiên thấy hai người đánh nhau kịch liệt thì phấn khích vô cùng, hò hét trợ hứng, mà Tịnh Vũ ở không xa lại bày ra biểu tình trầm mặc, rất không phù hợp với hoàn cảnh. Ánh mắt của hắn đầu tiên là dừng lại trên người Tây Vương Mẫu.
“Ầm vang —— “
Cùng với một tiếng nổ, cột chống trời bên trái Nam Thiên môn ngã xuống, mà người đánh ngã cột chống trời chính là Xi Vưu, một chân Cốc Nhiễm đạp lên cột chống trời, ném Côn Ngô kiếm về phía Xi Vưu, thừa dịp Xi Vưu phải đối phó với Côn Ngô kiếm liền thi pháp nâng cột chống trời lên, cố gắng dựng cột chống trời lại.
“Cột chống trời đại biểucho uy nghiêm của Thiên giới, tuyệt đối không thể để ngã trong tay phản đồ được”
Cốc Nhiễm một tay nâng cột chống trời, bóng dáng của hắn nhìn có vẻ rất nhỏ bé so với cột chống trời to lớn, từng bước nâng cột chống trời lên. Chúng tiên thấy thế vội vàng tiến đến phối hợp với Cốc Nhiễm đem cột chống trời dựng thẳng lên.
Tịnh Vũ thu hồi ánh mắt, nhìn thấy Lạc Lộ tiểu tiên cũng đứng trong đám người xem náo nhiệt liền di chuyển sang đó, vỗ lưng Lạc Lộ tiểu tiên hói
“Ma giới bên kia nói thế nào?”
Lạc Lộ tiểu tiên thấy Tịnh Vũ vội vàng khom mình hành lễ, thấp giọng nói nhỏ bên tai hắn “ phụng mật lệnh của Tịnh Vũ tiên quân người, tiểu tiên mới từ U Minh cung của Ma giới về, Ma quân Thiên Minh sai tiểu tiên chuyển lời cho người, bọn họ muốn ngươi đảm bảo chắc chắn sẽ thành công thì mới đáp ứng xuất binh giúp ngươi”
Tịnh Vũ theo bản năng liếc nhìn Cốc Nhiễm, có lẽ Thiên Minh e ngại Cốc Nhiễm cho nên mới chờ xem tình hình thế nào. Không thể, hắn không thể do dự được nữa, nếu cứ vậy thì quân tâm cũng sẽ dao động, mà mẫu hậu hắn cũng là chướng ngại vật lớn nhất của hắn.
Hắn không thể dừng tay, hắn cũng không muốn tuyệt tình nhưng hắn không thể ngừng lại được nữa. Nếu mẫu hậu hắn quyết tâm đối đầu với hắn thì bọn họ sẽ trở thành đối thủ mà không còn là mẹ con nữa.
Cho nên…
“Ngươi đi tìm Cửu Thiên Huyền Nữ, bảo nàng lập tức hành động”
Lạc Lộ tiểu tiên là người giúp Tịnh Vũ liên lạc với các thế lực cũng như dò hỏi tin tức, nghe Tịnh Vũ phân phó liền nháy mắt biến mất.
Ngay sau đó, Tịnh Vũ bay lên không trung, phát lệnh tấn công.
Thiên binh hai bên lại bắt đầu chém giết nhau, Cốc Nhiễm biết Tịnh Vũ không đợi được nữa, quả nhiên như hắn dự đoán, Tịnh Vũ đã liên thủ với Xi Vưu để đối phó hắn.
“Tịnh Vũ, thiên quân nhiệm kỳ mới ngươi là người được đề cử, vì sao ngươi lại khẩn cấp muốn ngôi vị thiên quân đến vậy?” Cốc Nhiễm tránh khỏi đòn tấn công của Tịnh Vũ, nói ra vấn đề hắn vẫn luôn thắc mắc không hiểu.
“Ngươi đừng quên, thiên quân nhiệm kỳ mới ngươi cũng là người được đề cử!” Tịnh Vũ nói, mang theo hận ý, nếu Cốc Nhiễm vẫn vô dụng, ham chơi như trước thì sẽ chẳng còn ai tranh đoạt vị trí thiên quân với hắn, nhưng Cốc Nhiễm vì A Ly lại sử dụng quyền tham dự quản lý sự vụ ở Thiên giới, sau đó phong ấn lại được giải khai, như vậy cũng có nghĩa vị trí thiên quân nhất định sẽ thuộc về hắn.
“Bản tôn không hề có ý tranh đoạt ngôi vị thiên quân với ngươi” Cốc Nhiễm thở dài một hơi, nháy mắt đó Xi Vưu cũng đã tiến đến trước mặt hắn, ống tay áo bị Hiên Viên kích cắt trúng, cũng may hắn đã tránh được, nên không bị thương.
“Nhưng ngươi lại có tâm tranh đoạt A Ly với ta”
Đây mới là lý chân chính để Tịnh Vũ tạo phản. Cốc Nhiễm đã hiểu, Tịnh Vũ sợ Cốc Nhiễm tranh giành A Ly với hắn nên muốn nhân dịp Cốc Nhiễm dốc lòng tìm kiếm A Ly thì hắn sẽ chiếm lấy tam giới, chiếm lấy nàng.
Cốc Nhiễm chưa bao giờ phát hiện tình cảm của Tịnh Vũ đối với A Ly lại điên cuồng như vậy, thế mà hắn vẫn ngây thơ cho rằng bọn họ có thể cạnh tranh công bằng.
Buồn cười…
Cốc Nhiễm mỉm cười giễu cợt nhìn Tịnh Vũ hai tay tạo thành chữ thập, cúi đầu niệm chú. Một trận cuồng phong ùn ùn kéo tới, tựa như trong gió còn chưa đao nhọn sắc bén, đi qua nơi nào nơi đó liền tóe máu, mạnh mẽ tấn công về phía Cốc Nhiễm.