Trên đường Ngũ Hành lên Thiên giới hỏi thăm sự tình của Cốc Nhiễm và A Ly thì gặp vài tiên hữu đang kích động bay về phía nhân gian, tò mò giữ lại hỏi thăm mới biết tình hình Thiên giới không ổn lại.
Thì ra, sau khi A Ly và Tôn Ngộ Không đại náo Thiên cung, Tôn Ngộ Không bị Như Lai Phật Tổ giam dưới Ngũ Hành sơn, còn A Ly đột nhiên bị Tô Phù Phong bộc phát thần lực đánh bại, Tây Vương Mẫu chiếu theo thiên quy bắt A Ly tiếp nhận mười hai đạo thiên lôi, Cốc Nhiễm tiên quân đã chủ động thay nàng chịu phạ. Cũng nhờ vậy mà cơ duyên xảo hợp, làm cho phong ấn trí nhớ và pháp lực của Cốc Nhiễm tiên quân được giải bỏ.
Khi Cốc Nhiễm nhớ lại chuyện cũ thì A Ly đã bị mang đến địa phủ đầu thai chuyển thế, mà Cốc Nhiễm vì chịu thiên lôi nên bị thương không nhẹ, dưỡng thương hơi lành cũng đến địa phủ đầu thai, hồi báo việc trước đây A Ly cùng hắn luân hồi một trăm kiếp.
Thiên Quân biết Cốc Nhiễm đầu thai theo A Ly thì liên tục thở dài nhưng không có truy cứu mà lại đột ngột bế quan tu luyện, chúng tiên biết Thiên Quân là muốn tăng tiến tu vi cho nên cũng không ngăn trở. Ai biết, chưa được mấy ngày thì phong ấn Xi Vưu ở Ký Châu được giải bỏ, Xi Vưu phá tan phong ấn, Ký Châu bị động đất, chìm vào trong biển. Chúng tiên vội vàng tiến đến ngăn cản Xi Vưu thì lại nhận được tin Tịnh Vũ tiên quân mang theo năm vạn thiên binh tinh anh do hắn bồi dưỡng xông vào Nam Thiên môn, ép Thiên Quân thoái vị, giao ngai vị thiên quân lại cho hắn. Nhưng Thiên Quân đang bế quan tu luyện, nếu đột nhiên ngưng lại thì chắc chắn sẽ bị tẩu hỏa nhập ma hoặc sẽ chết.
Đại quân của Tịnh Vũ bao vây những chỗ trọng yếu trên Thiên cung, chúng tiên bị giam lỏng ở Thiên giới, chỉ cho vào mà không cho ra. Chúng tiên đều không phải là đối thủ của Tịnh Vũ, tất cả hi vọng đều dồ vào Cốc Nhiễm tiên quân vừa khôi phụ pháp lực nhưng Cốc Nhiễm đang ở nhân gian, không rõ tung tích, chúng tiên không người lãnh đạo như rắm mất đầu, hoang mang lo sợ, bọ họ không thể ngờ Tịnh Vũ tiên quân ngày thường chấp pháp nghiêm minh lại tạo phản.
Tịnh Vũ tạo phản, người đầu iên mọi người nghĩ tới là Tây Vương Mẫu ở Côn Luân sơn, chúng tiên thương nghị, phái một thần tiên đến Côn Luân sơn thỉnh Tây Vương Mẫu tương trợ.
Tịnh Vũ thế như chẻ tre, đánh vào Nam Thiên môn, chuẩn bị xông vào Thiên Nguyên điện thì Tây Vương Mẫu cũng vừa tới, hai bên đánh nhau một mất một còn, rốt cuộc Tịnh Vũ cũng chịu thỏa hiệp, đóng quân bên ngoài Thiên Nguyện điện, tạm thời án binh bất động.
Lúc này Thiên giới đã loạn thành một đoàn, Ma giới lại chậm chạp không giúp đỡ, Nhân giới thì không có năng lực, cho nên Thiên giới đúng là tứ cố vô thân.
Ngũ Hành nói xong thì hắn và Tôn Ngộ Không đều lâm vào trầm mặc hồi lâu.
“Ta cho rằng năm đó ta đại náo Thiên cung đã đủ anh dũng, không ngờ Tịnh Vũ còn uy phong hơn, trực tiếp tạo phản” Tôn Ngộ Không tự giễu, sự tích của hắn so với chuyện Tịnh Vũ đang làm chỉ là muối bỏ biển.
“Thiên Quân bế quan không ra được, chỉ còn Tây Vương Mẫu canh giữ Thiên Nguyên điện không cho Tịnh Vũ tiến vào, Thiên giới không người lãnh đạo không biết làm thế nào mới đúng?” ngày thường Ngũ Hành không có chí lớn gì thực ra trong lòng hắn cũng có nhiều hoài bão, chỉ là hắn thấp cố bé họng nên dù gấp cũng không giúp được gì, chỉ có thể ẩn ở Ngũ Hành sơn chờ xem tam giới đổi chủ.
“Không phải còn có Cốc Nhiễm sao?” Tôn Ngộ Không nói.
Ngũ Hành nghe vậy ảo não vỗ đầu, vừa rồi còn mãi nghĩ tới chuyện phản loạn ở Thiên giới nên quên mất chính sự, vội vàng nói
“Đúng vậy! Còn có Cốc Nhiễm tiên quân! Thiên giới đang định tìm Cốc Nhiễm tiên quân trở về chủ trì đại cục, mà theo ta được biết, Cốc Nhiễm tiên quân đầu thai đến Vị Ương quốc, là Nhị hoàng tử Cung Dạ Kỳ, Hoan Hỉ thú A Ly đầu thai đến Nguyệt Viêm quốc. Tư Mệnh tinh quân đã an bài nàng trở thành công của Nguyệt Viêm quốc nhưng lúc nàng còn trong bụng mẹ thì gặp cung biến, hoàng hậu Nguyệt Viêm quốc trốn thoát rồi bặt vô âm tín. Năm năm sau, tình hình Nguyệt Viêm quốc bình ổn trở lại, đại thần cũng đã tìm được hoàng hậu lúc này đã gả cho một người đánh cá ven biển, khi hỏi tới đứa nhỏ trong bụng nàng năm đó thì hoàng hậu cho biết đứa bé đã mất tích lúc ba tuổi, có lẽ đã chết. Nhưng trong sổ sinh tử của địa phủ lại cho thấy nàng chưa chết. Mà lúc chúng ta thu dưỡng A Ly thì nàng cũng được ba tuổi, vị thần tiên trốn khỏi Thiên cung cũng dốc lòng tìm kiếm Cốc Nhiễm tiên quân chuyển thế, tiếc là nhị hoàng tử của Vị Ương quốc ba năm trước đã ra ngoài vân du tới giờ không rõ tin tức. Nghe được tin tức này, ta lập tức nghĩ tới Cung Dạ Kỳ đang ở Ngũ Hành sơn, sau đó ta vội vàng tìm hiểu, quả đúng là Cung Dạ Kỳ chính là Cốc Nhiễm tiên quân”
“Không thể tưởng tượng được Cung Dạ Kỳ chính là Cốc Nhiễm! vậy A Ly tất nhiên cũng là bằng hữu A Ly kia của ta” Tôn Ngộ Không vẻ mặt kích động, thì ra hai người này đã bất tri bất giác tụ họp lại với nhau, đúng là duyên phận.
“Ta đi tìm Cung Dạ Kỳ nói rõ tình hình để cho hắn trở về Thiên giới” Ngũ Hành nói xong đã không kiềm chế được, muốn đi tìm Cung Dạ Kỳ.
“Đừng nóng vội, đừng nóng vội! Thiên giới một ngày bằng nhân gian một năm, chúng ta trước tiên hãy thành toán cho đôi uyên ương số khổ đoàn tụ với nhau rồi làm cho Cốc Nhiễm nhớ lại thân phận cũng không muộn” Tôn Ngộ Không vội gọi Ngũ Hành lại.
“Thành toàn?” Ngũ Hành dừng lại, nghi hoặc nhìn về phía Tôn Ngộ Không, trong đêm đen chỉ thấy hai mắt của Tôn Ngộ Không lóe sáng lên.
“Đúng vậy, ngươi lo lắng cho an nguy Thiên giới nhưng ta lại muốn A Ly được hạnh phúc. Cốc Nhiễm lần này về trời là sẽ đối mặt với một trận sinh tử đại chiến, nếu có bất trắc thì tính làm sao? Cốc Nhiễm xuống hạ giới là để tìm kiếm A Ly, bù đắp cho nàng, ta không thể để cho hắn phải nuối tiếc a”. Tôn Ngộ Không biết chuyện xưa của Cốc Nhiễm và A Ly, lúc đó vì A Ly lòng đầy căm phẫn cũng là nhất thời tức giận, bây giời nghĩ lại, là người ngoài cuộc, hắn phát hiện thật ra hai người bọn họ vẫn còn yêu nhau, chỉ là trong lòng A Ly chưa buông bỏ được, nhưng nếu thực sự mất đi Cốc Nhiễm thì chắc chắn nàng sẽ rất hối hận.
Ngũ Hành gật đầu, không thể phủ nhận những lời của Tôn Ngộ Không.
“Vậy thành toàn cho bọn họ như thế nào?”
“Hay là làm cho hai người bọn họ nhanh chóng thành hôn đi, cũng coi như cho bọn họ một kết cuộc tốt đẹp ở kết này, cưới A Ly, Cốc Nhiễm cũng không uổng công đầu thai theo nàng, ta nhớ A Ly từng nói, lúc trước khi Cốc Nhiễm đầu thai đã từng hứa hẹn với nàng sau khi luân hồi xong một trăm thế sẽ cưới nàng, nhưng hắn không thực hiện” Tôn Ngộ Không chỉ nghĩ được phương pháp này để thành toàn cho bọn họ.
“Nhưng hiện tại bọn họ đều còn nhỏ, chuyện kiếp trước cũng không nhớ được, bọn họ sẽ đồng ý thành thân sao?” Ngũ Hành buồn rầu.
“Chuyện thành thân e là không kịp rồi”
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên trong đêm tối, Tôn Ngộ Không và Ngũ Hành cùng giật mình cảnh giác, là ai nghe lén lời bọn họ nói?
Người vừa lên tiếng cũng không che giấu hành tung, chậm rãi đi ra, ánh trăng chiếu rọi trên áo bào tử sắc của hắn, đôi mắt lưu ly dưới ánh trăng càng trở nên thần bí.
“Chuyện của Thiên giới không thể trì hoãn một khắc, bản tôn phải lập tức trở về”
Cung Dạ Kỳ khoanh tay đứng bên cạnh Tôn Ngộ Không, những gì vừa rồi Ngũ Hành và Tôn Ngộ Không nói hắn đều nghe hết.
“Ngươi… Ngươi hiện tại là Cung Dạ Kỳ hay là Cốc Nhiễm?” Tôn Ngộ Không líu lưỡi, trước mắt là tiểu thiếu niên nhưng vẻ mặt hay giọng điệu đều giống y như Cốc Nhiễm mà hắn biết.
“Bản tôn đã khôi phục trí nhớ.” Cung Dạ Kỳ cười yếu ớt, thân hình khẽ nhúc nhích, thiếu niên trước mắt chớp mắt liền biến thành tiên quân tuấn mỹ cao lớn, tiếc là hai mắt của hắn vẫn bị mù như trước.
“Tiểu Tiên bái kiến Cốc Nhiễm tiên quân!” Ngũ Hành thấy thế, vội vàng thi lễ, tuy hiện tại hắn không biết vì sao Cốc Nhiễm lại khôi phục trí nhớ hay nói cách khác là Cốc Nhiễm không hề quên chuyện cũ.
“Đứng dậy đi.” Cốc Nhiễm nâng Ngũ Hành dậy.
“Cốc Nhiễm! đây là thế nào? trí nhớ của ngươi không bị phong ấn, vì sao vẫn làm bộ không biết A Ly?” Tôn Ngộ Không nghi hoặc hỏi
Cốc Nhiễm hé miệng mỉm cười, đơn giản đáp trả: “Bởi vì chỗ xương quai xanh của nàng có vết bớt”
Đó là cơ sở để hắn tìm kiếm A Ly khi chuyển thế, là do hắn trước khi phong ấn trí nhớ đã làm tiểu xảo, chỉ cần nhìn thấy vết bớt của nàng thì hắn sẽ khôi phục trí nhớ.
Nửa giờ trước, Cốc Nhiễm nhớ thân trên của hắn còn trống trơn, hắn còn chạy theo A Ly đòi lại y bào nhưng A Ly dường như muốn trêu chọc hắn nên không chịu trả. Hai người tính tình có chút tẻ con, đùa giỡn qua lại, Cốc Nhiễm làm bộ muốn lột áo của A Ly để mặc cho mình thì phát hiện trên cổ A Ly có vết thương. A Ly nói là lúc đánh nhau với Cung Vân Trường bị kiếm của hắn đâm trúng, Cốc Nhiễm vô cùng sốt ruột, không để ý tới nam nữ thụ thụ bất thân, nhất định muốn kiểm tra thương thế của A Ly, bắt nàng phải cởi ngoại bào cho mình nhìn xem còn có nơi nào bị thương hay không. A Ly không cãi lại Cốc Nhiễm đành phải bỏ ngoại bào, làm lộ xương quai xanh cũng lộ ra vết bớt màu hồng nhạt.
Đương nhiên, Cốc Nhiễm không thể nhìn thấy nhưng khi hắn làm thần chú giải bỏ phong ấn đã ấn định làm như hai mắt vẫn sáng, nhìn thấy cái bớt thì phong ấn của hắn sẽ tự động giải trừ, trí nhớ cũng ào ạt đổ về, làm cho những chi tiết vụn vặt trong giấc mơ của hắn xâu kết liền lạc thành chuyện xưa.
Hắn cho rằng hắn tìm được A Ly, có thể cùng nàng trải qua một cuộc sống phàm nhân bình thường, có thể cùng nàng chậm rãi trưởng thành, cùng nhau già đi nhưng khi hắn đưa Tần thái phó xuống núi đã vô tình nghe được những lời của Ngũ Hành. Thiên giới và A Ly, hắn nên lựa chọn thế nào?