Thì ra, Tôn Ngộ Không này chính là người ở Hoa Quả sơn, Thủy Liêm động thuộc nước Đông Thắng Thần Châu Ngạo Lai. Hắn chính là tảng đá trên núi Hoa Quả sơn nhờ hấp thụ tinh hoa nhật ngyên mà hóa thành hình người, khối tiên thạch này là linh thạch năm xưa Nữ Oa nương nương dùng để vá trời còn sót lại. Tôn Ngộ Không xuất thế cũng là trường hợp hi hữu xưa nay hiếm, tảng đá hóa thành con khỉ chẳng khác nào gà trốn đẻ trứng, quả đúng là hi hữu.
Sau đó, Tôn Không Không du lịch nhân gian, học được 72 phép thần thông biến hóa từ Bồ Đề tổ sư, Bồ Đề tổ sư biết Tôn Ngộ Không sau này vì không an phận sẽ gây ra đại họa nên đã đuổi hắn đi. Tôn Ngộ Không đã đến chỗ Đông Hải long vương quậy một trần đoạt mất Đông Hải Định Thần châm, sau lại tới địa phải đả thương Diêm Vương, đoạt sinh tử sổ đem về Hoa Quả sơn cho một đám khỉ con của hắn tự tiện sửa đổi sinh mệnh.
Diêm Vương cùng Đông Hải Long vương tìm tới Thiên Quân cáo trạng Tôn Ngộ Không, Thiên Quân tức giận phái binh vây bắt hắn. Có tiên gia đề nghị nói Tôn Ngộ Không bản lĩnh phi thương, khỉ tính khó đổi chi bằng ban cho hắn một chức nào đó, tránh được một trận ác chiến. Thiên Quân thấy có lý nên sai Thái Thượng Lão Quân đến Hoa Quả sơn chiêu dụ Tôn Ngộ Không đưa lên thiên giới, ban cho hắn chức vị Bật Mã Ôn, nói trắng ra là trông coi ngựa mà thôi. Vì thế Tôn Ngộ Không không hài lòng, đại náo thiên giới một phen rồi quay về Hoa Quả sơn làm tiêu dao đại vương, có nhiều yêu quái nổi tiếng tìm tới hắn nương tựa.
Tôn Ngộ Không ở nhân gian tự xung là Tề Thiên Đại Thánh, tiêu dao tự tại mà Thiên Quân cũng không tiếp tục truy cứu hắn, xem hắn như là đứa nhỏ quậy phá chút thôi. Đại hội Bàn Đào lần này, Tôn Ngộ Không nghe nói thiên giới phát thiệp mời khắp tam giới, mời rất nhiều thần phật tiên gia nhưng lại không có mời hắn. Tôn Ngộ Không cảm thấy thiên giới không để Tề Thiên Đại Thánh hắn vào mắt, tâm cao khí ngạo nên lại chạy lên thiên giới tính đại náo một phen.
Tôn Ngộ Không kể xong, A Ly cũng đã uống xong hai vò rượu dừa, người đã lâng lâng liền vỗ đùi một cái nói
“Hoàng ca không mời ngươi tới, quả thật là không coi ai ra gì... Ách... Không coi khì ra gì…! A Ly ta hôm nay cũng có ý định đại náo một phen, như vậy hai ta là cùng đường, để lát nữa gặp Hoàng ca, ta sẽ hỏi hắn giúp ngươi, bắt hắn phải cho ngươi một cái công đạo”
Tôn Ngộ Không buông vò rượu trong tay, ợ một cái rồi chỉ vào A Ly nói “ thì ra ngươi chính là A Ly a…ngưỡng mộ đã lâu, ngươi thật có bản lĩnh, có thể thoát khỏi Thiên Đỉnh điểm chạy tới đây. Mau nói cho ta biết, ngươi không phải là tới quấy rối hôn lễ của Cốc Nhiễm đó chứ?”
Thanh danh của A Ly đã sớm vang dội khắp tam giới, Tôn Ngộ Không đương nhiên có nghe thấy. Hắn vốn cho rằng A Ly hung ác xấu xí nhưng không ngờ lại là một nữ nhân thanh lệ, đáng yêu. Biết nàng là A Ly, Tôn Ngộ Không không có coi thường nàng mà ngược lại còn là anh trùng trọng anh hùng, tuy rằng A Ly là nữ nhân thì cũng chính là nữ trung hào kiệt.
“Ách... Đó là... có thù không báo không phải cầm thú a…” A Ly rất ý thức mình là thú, lại vì rượu nên nàng lúc này nhiệt huyết dâng trào, muốn nhanh chóng xuất hiện trước mặt Cốc Nhiễm và A Ly, bắt bọn họ quỳ trước mặt nàng cầu xin tha thứ.
“Hảo! Ta bằng hữu khí phách như vậy, tới, uống xong vò này, chúng ta đi phá rối thịnh yến của tam giới lần này, làm cho sử sách phải lưu danh chúng ta, coi như không uổng một kiếp anh hùng”
Tôn Ngộ Không cũng kích động giơ cao bình rượu, cụng với A Ly một cái rồi ngửa đầu uống cạn.
“Tới! Tôn Ngộ Không, cuộc đời khó gặp được tri kỷ. Trong tam giới này chỉ có ngươi ngay lần đầu gặp mặt đã không hề chần chờ mà cổ vũ hành động cho ta, bất luận sau này chúng ta có kết cục gì, vẫn nên nhớ rõ, chúng ta cũng đã có những giờ phút huy hoàng”
Vì “ anh hùng cùng mục đích” A Ly cũng ngửa đầu uống cạn một ngụm rượu, ánh mắt cũng nóng hơn.
Rõ ràng chỉ có Tôn Ngô Không là người duy nhất cổ vũ nàng, khi biết nàng muốn báo thù, Tịnh Vũ ngăn cản nàng, Minh Chiêu phản đối nàng, cơ hồ không ai đồng ý với nàng, không ai biết nàng chịu đựng đau đớn thế nào? không ai thấy hận ý chất đầy trong lòng nàng không có chỗ phát tiết.
Ngay cả Thiên Quân là người hiểu rõ mọi chuyện từ đầu tới cuối nhưng vì lấy đại cục làm trọng mà hắn cũng phủ định nàng.
Mỉm cười nhìn Tôn Ngộ Không, A Ly đột nhiên phát hiện ra Tôn Ngộ Không thật ra cũng không khó coi lắm, thậm chí còn nhìn rất thuận mắt.
“Như vậy chúng ta lát nữa…” hai người chụn đầu lại, bắt đầu hưng phấn thương lượng kế hoạch hành động.