“Thành Ấm, ta trở về, mai kia sẽ không lại đây.” Đoạn Sở mỉm cười gật đầu. Ngày mai chính là tiệc cưới của Sở Hoa cùng Tề Hạo Ngôn, vừa vặn lại là ngày nghỉ mười ngày một lần ở Đế Ma Tư, hắn sẽ không quay lại học viện.
Nhung Thành Ấm gật gật đầu, nghĩ tới cái gì thần thần bí bí sáp đến gần nói: “Đoạn Sở, ngươi ngày mai, có phải muốn tham gia tiệc cưới của Tề gia?”
Đoạn Sở gật đầu, đối với việc Nhung Thành Ấm biết chuyện này cũng không kỳ quái. Sở Hoa tuy là người thường, nhưng Gia Hoa thương hội ở Cáp Ngói tinh hệ rất có danh tiếng, bởi vì thương nghiệp liên minh ra bên ngoài vũ trụ (giống như tập đoàn đa quốc gia), người khế ước cùng hắn giao tiếp rất nhiều. Hơn nữa Tề Hạo Ngôn là tôn tử viện trưởng học viện Tề Vĩnh Vọng, tin tức đã sớm lan truyền trong học viện.
Nhung Thành Ấm chớp mắt, một bộ dáng do dự.
Đoạn Sở thực nể tình hỏi: “Ngươi là có gì muốn hỏi sao?”
Nhung Thành Ấm ngượng ngùng nở nụ cười: “Kỳ thật mọi người chính là muốn biết, ngày mai ngươi cùng ai tham gia tiệc cưới?”
Từ khi khóa thực tiễn chấm dứt, Đoạn Sở ở trong học viện nhân duyên tốt hơn không ít, nhất là hai cái bằng hữu của Nhung Thành Ấm là Nghê Tuần cùng Mạc Lôi, thường xuyên vào giữa trưa thì lại đây, bốn người thường xuyên trao đổi tin tức trong học viện. Mà người khế ước lúc trước ngầm có địch ý với Đoạn Sở, tựa hồ đều biến thành hâm mộ. Lộ Dịch Toa ngày đó biểu hiện ở trước mặt mọi người, phi thường hữu hiệu.
“Ta đi một mình.” Đoạn Sở có điểm khó hiểu Nhung Thành Ấm vì cái gì lại quan tâm vấn đề này. Lúc trước Nguyên Vĩnh Nghị cũng hỏi qua, hắn lo lắng ở tiệc cưới thất lễ, cố ý tìm hiểu lễ nghi của Đế Ma Tư. Làm thân thuộc hắn một mình tham gia tiệc cưới, là tuyệt đối không thành vấn đề.
“A?” Nhung Thành Ấm tựa hồ thực thất vọng: “Cửu hoàng tử ngay cả thời gian cùng ngươi tham dự tiệc cưới cũng không có a? Vậy ngươi sẽ đi cùng Tề Thành Hữu sao?”
“Cửu hoàng tửu có việc, ta đi một mình, Tề Thành Hữu tính là chủ nhân, đi cùng có vấn đề gì sao?” Đoạn Sở nhíu mày, tổng cảm thấy được có gì đó đã bị mình xem nhẹ.
“Nhưng ngươi lấy thân phận người khế ước của cửu hoàng tử tham gia tiệc cưới, rồi lại đi cùng chủ nhà, không phải nói ngươi cùng cửu hoàng tử, không tính toán kết làm bầu bạn, đang tìm kiếm bầu bạn sao? Mà Tề Thành Hữu nếu cùng đi, cũng đã nói lên rằng ngươi đối với hắn có cảm nhận tốt nhất.”
Nhung Thành Ấm cẩn thận đánh giá vẻ mặt Đoạn Sở, nhẹ giọng khuyên bảo: “Kỳ thật nhìn thấy cửu hoàng tử uy nghiêm, làm bầu bạn ít nhất cũng đủ an toàn. Hơn nữa vương hậu đối với ngươi thân thiết như vậy, hẳn là sẽ tiếp nhận ngươi. Cho dù sinh đứa nhỏ có điểm phiền toái, nhưng Tề Thành Hữu cũng là nam, cũng không kém. . . . .”
“Ngươi đang nói cái gì?” Đoạn Sở đánh gảy Nhung Thành Ấm, giải thích: “Sở Hoa là cậu ta, ta làm sao lại lấy thân phận người khế ước của cửu hoàng tử tham gia tiệc cưới?”
“A, Sở Hoa là cậu ngươi? Vậy Tề Hạo Ngôn về sau chính là cậu ngươi sao?” Nhung Thành Ấm mở to ánh mắt, vẻ mặt kinh ngạc.
Đoạn Sở lúc này mới nhớ tới, quan hệ của hắn cùng Sở Hoa không công khai. Cho dù Tề gia cùng hoàng thất trong lòng hiểu rõ, nhưng trong mắt người ngoài, tiệc cưới của Tề gia mời một người khế ước họ Đoạn, tự nhiên là liên quan tới cửu hoàng tử Úc Thịnh Trạch. Nghĩ đến bởi vì vậy mà người ngoài gây ra chia rẽ hắn cùng Úc Thịnh Trạch, mà hai người không phải quan hệ bầu bạn, lại đưa tới phiền toái như Hà Dược Bân, Đoạn Sở trong lòng một trận buồn bực.
“Thành Ấm, vậy nếu ta tham gia tiệc cưới, mà cửu hoàng tử lại không thể kịp thời đi về, có thể tìm người nào, mới không đưa tới hiểu lầm?” Đoạn Sở còn thật sự hỏi.
Nhung Thành Ấm đầu tiên là sửng sốt, bất quá nghĩ đến quan hệ của Đoạn gia cùng Tề gia, cảm thấy hiểu rõ. Hôn lễ của cậu tự nhiên là phải tham gia, nhưng công khai quan hệ có thể tăng thêm mâu thuẫn của Đoạn gia cùng Tề gia, khó trách Đoạn Sở chưa từng lo lắng tới.
“Tìm người có bầu bạn!” Nhung Thành Ấm khẳng định đề nghị: “Nếu ngươi không tính toán công khai quan hệ với Sở Hoa, mà cửu hoàng tử lại không ở cùng, ngươi chỉ cần tìm người đã có bầu bạn công khai là được.”
“Cám ơn.” Đoạn Sở mắt sáng rực lên. Nguyên Vĩnh Nghị là ông chủ Nguyên Cẩm Đường, tự nhiên cũng phải tham gia hôn lễ, mà tình cảm của hắn cùng Dung Thu, từ lúc kẹo trà sữa công khai bán ra cũng dần dần rõ ràng. Nguyên Vĩnh Nghị là bạn tốt của Úc Thịnh Trạch mọi người đều biết, thỉnh hắn cùng đi là cực kỳ thích hợp. Đương nhiên, còn phải hỏi rõ Nguyên Vĩnh Nghị, có tính toán khác hay không.
Đoạn Sở vội vàng mở ra vòng thông tin, trực tiếp liên hệ với Nguyên Vĩnh Nghị.
“Tiểu Sở, ngươi còn chưa đi ra sao?” Thanh âm ôn nhã quen thuộc của Nguyên Vĩnh Nghị vang lên.
Đoạn Sở “Ân” một tiếng, không để ý Nguyên Vĩnh Nghị nói gì, trực tiếp hỏi: “Ta có việc muốn nhờ ngươi, Dung Thu có ở đó không?”
“Di, vậy ngươi tìm Dung Thu, hay là tìm ta?” Nguyên Vĩnh Nghị kinh ngạc hỏi.
“Khụ, ta là muốn hỏi, hôn lễ ngày mai của Sở Hoa, ta có thể mời ngươi làm bạn không? Dung Thu nếu cũng tham gia, vậy đi vào trong ta liền đem ngươi trả lại cho hắn.” Đoạn Sở có điểm ngượng ngùng, hôm nay mới đề cập tới chuyện này, thấy thế nào thì Nguyên Vĩnh Nghị cũng sẽ có an bài rồi. Hắn dừng một chút, thêm vào câu: “Nếu không tiện, ngươi có thể giới thiệu cho ta một vị chiến sĩ có bầu bạn cũng được.”
Vòng thông tin trầm mặc một hồi, “Tiểu Sở, ta xác thực không tiện, bất quá, ngươi hiện tại đi ra đi, ta giới thiệu cho ngươi một người càng thích hợp.” Nguyên Vĩnh Nghị cười khẽ nói, trong tiếng nói lộ ra ý cười nồng đậm.
Không đợi Đoạn Sở truy vấn, hắn liền cắt đứt thông tin.
Đoạn Sở vẻ mặt mạc danh kỳ diệu, bất quá căn cứ vào tín nhiệm của hắn đối với Nguyên Vĩnh Nghị, vội vàng cùng vẻ mặt tò mò cáo từ Nhung Thành Ấm, bước nhanh ra khỏi ký túc xá.
Xuyên qua hành lang, từ lầu một đi ra cửa đại sảnh, còn chưa xuống sân, Đoạn Sở liếc mắt một cái liền thấy được một người nam tử anh tuấn cao lớn đứng thẳng trong đám người, đôi mắt màu đen chính trực tự nhiên nhìn hắn.
Úc Thịnh Trạch? Đoạn Sở hoảng thần, có loại kinh sợ bản thân đang ở trong ảo cảnh.
“Tiểu Sở.” Tiếng nói quen thuộc của Úc Thịnh Trạch truyền vào màng nhĩ, làm thần trí Đoạn Sở bừng tỉnh.
“Thịnh Trạch!” Đoạn Sở nở nụ cười, nhanh chóng đi xuống bậc thang. Hắn đang định đi lên phía trước, trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, thân thể đã bị nam nhân rắn chắc ôm lấy.
Nhiệt độ cơ thể ấm áp, hơi thở phun ở bên tai làm cho Đoạn Sở nhất thời 囧, hắn đứng thẳng dậy tính toán giãn ra khoảng cách, đầu vừa nhấc, đôi mắt đen thâm thúy của Úc Thịnh Trạch tràn đầy ảnh ngược bộ dáng quẫn bách của hắn, lỗ tai có điểm nóng lên, tim đập như đánh trống.
Úc Thịnh Trạch hai tay không thể khống chế buộc chặt ôm ấp, để sát vào cái bên tai Đoạn Sở nhẹ giọng nói: “Tiểu Sở, ta đã trở về.”
“Ân, ngươi trở về, thật sự là quá tốt.” Đoạn Sở liên tục gật đầu, mặt mày cong lên không chút nào che dấu vui sướng trong lòng.
Hơn phân nửa tháng một mình ở Mạc Ngươi Lai, cho dù Nguyên Vĩnh Nghị cùng Dung Thu thường xuyên đến, mà Bạch Bạch cùng Đoàn Tử cũng một mực bên người hắn chơi đùa, nhưng trong lòng giống như luôn có một khoảng không, nhìn thấy Úc Thịnh Trạch trở về, cả người tựa hồ đều nhẹ nhàng trở lại.
Úc Thịnh Trạch nhìn đăm đăm vào Đoạn Sở, thấy hắn khí sắc không tồi, tay nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng hắn.
“Trong khoảng thời gian này, có khỏe không?”
Đoạn Sở gật đầu, đang muốn hỏi Mạch Duy thế nào, bỗng nhiên nghĩ đến vừa rồi còn đang lo lắng tham dự hôn lễ không có ai đi cùng, Úc Thịnh Trạch vừa vặn đã trở lại. Khó trách Nguyên Vĩnh Nghị nói hắn có người càng thích hợp để chọn, hắn theo trong lòng Úc Thịnh Trạch thăm dò, tính toán tìm Nguyên Vĩnh Nghị, vừa lúc chống lại khuôn mặt hé ra biểu tình quái dị.
“Tiểu Sở, ngươi cuối cùng cũng nhìn đến ta, bất quá cũng chú ý hình tượng a!” Nguyên Vĩnh Nghị run rẩy khóe miệng nhắc nhở. Thật không biết đã tới mức trong mắt chỉ có lẫn nhau, hai người rốt cuộc là như thế nào mà cố chấp cho rằng chỉ là quan hệ bạn bè.
Đoạn Sở lúc này mới chú ý tới, bọn họ hiện tại chính là đứng ở cửa học viện người khế ước, chung quanh chiến sĩ cùng người khế ước tròng mắt đều nhanh chóng hướng lại đây. Cho dù đúng lý hợp tình cho rằng đây là xa cách gặp lại, Đoạn Sở vẫn là đỏ mặt.
Úc Thịnh Trạch bất động thanh sắc trừng mắt nhìn Nguyên Vĩnh Nghị, thấy bạn tốt giật mình vẻ mặt kinh sợ không xen vào nữa, mới cúi đầu, đối với Đoạn Sở nhẹ giọng đề nghị: “Chúng ta về nhà đi?”
Đoạn Sở ước gì nhanh chóng thoát khỏi tình trạng quẫn bách, vội vàng gật đầu.
“Vĩnh Nghị, ngươi đi đón Dung Thu đi, ngày mai gặp!” Úc Thịnh Trạch nói xong, bên người hiện lên một quang đoàn to lớn, Đoạn Sở còn chưa thấy rõ ràng, thân thể đã bị ôm lấy mang vào bên trong.
Chờ Đoạn Sở lên phi hành khí, hắn mới hoàn toàn lấy lại tinh thần, hai người liền như vậy bỏ lại Nguyên Vĩnh Nghị tại chỗ.
“Vĩnh Nghị nhất định tức chết!” Đoạn Sở cười nói, lại hướng về phía Áo Lợi Ngươi phất tay: “Áo Lợi Ngươi, đã lâu không thấy.”
“Đúng vậy, Đoạn Sở người khế ước.” Áo Lợi Ngươi cung kính hành lễ. Nếu là trước kia, hắn còn không biết cửu hoàng tử đối với vị thất thiếu gia thoát ly Đoạn gia này có tâm tư gì, như vậy hiện tại, hắn cũng có thể đoán được. Cho dù cửu hoàng tử hiện tại, chính mình cũng không nhất định biết.
Đoạn Sở vội vàng xua tay: “Áo Lợi Ngươi, ngươi mỗi lần đều giữ lễ tiết như vậy.” Hắn nhớ tới cái gì, từ nhẫn không gian xuất ra một bao kẹo mềm đưa qua.
“Đúng rồi, đây là cho ngươi.” Đoạn Sở cười tủm tỉm nói, nhìn đến Áo Lợi Ngươi tiếp nhận, đối với hắn cùng Úc Thịnh Trạch giải thích: “Dung Thu thí nghiệm phát hiện, chỉ có trong kẹo mềm thì nồng độ trà có thể tăng lên, mà Tề Thành Hữu vẫn đỉnh cấp 2, vừa mới sử dung kẹo trà sữa, dựa theo tình huống sử dụng hiện tại phỏng chừng, hắn tựa hồ có thể biết được đại khái thời gian chính mình thăng cấp, hơn nữa tính nguy hiểm hẳn là cũng không lớn. Bao kẹo mềm này là ta làm, đối với Nguyên Vĩnh Nghị bình thường cũng có hiệu quả khai thông tinh thần lực.”
Áo Lợi Ngươi nói lời cảm tạ, đi đến khoang điều khiển lái phi hành khí.
Úc Thịnh Trạch nghe đến tên của Tề Thành Hữu, đuôi lông mày nhếch lên, cũng không hỏi nhiều, chỉ là lôi kéo Đoạn Sở ngồi ở ghế mềm ở cabin, cẩn thận hỏi chuyện Mông Gia Nghị.
“Tuy rằng hắn bị đưa vào Tạp Áo tinh hệ cả đời, bất quá,” Đoạn Sở có điểm nghi hoặc nhìn Úc Thịnh Trạch: “Ta đến bây giờ cũng không biết, Mông Gia Nghị rốt cuộc là làm thế nào có được danh ngạch kia? Còn có, tin tức Sở Hoa cùng Tề Hạo Ngôn kết hôn truyền ra, Đoạn An Vũ thế nhưng đến nay cũng không có phản ứng, thật là kỳ quái.”
Úc Thịnh Trạch lắng nghe, bỗng nhiên ý thức được, Đoạn Sở vậy mà đang chờ Đoạn An Vũ công kích.
“Người tham dự bên trong học viện, rất nhanh sẽ có tin tức. Mà Đoạn An Vũ, không có cơ hội động thủ.” Úc Thịnh Trạch nắm tay Đoạn Sở trầm giọng, ánh mắt nhìn về phía Đoạn Sở tràn ngập trấn an.
Đoạn Sở trong mắt hiện lên kinh ngạc: “Ngươi không phải mới trở về. . . . .”
Đoạn Sở mân môi, có loại cảm động không biết làm sao.
Biến hóa của hắn, hoàn toàn dừng ở đáy mắt Úc Thịnh Trạch, trong lòng càng thêm khẳng định suy nghĩ không đem tin tức về Đăng Lương Tuấn để lộ ra.
“Đi thôi, chúng ta về đến nhà.” Hắn kéo Đoạn Sở, đi xuống phi hành khí.
Tháng Một 16, 2016
76