Trường quay không còn chỗ trống, chỉ có tiếng người xôn xao.
Hạ Hi nhìn lên màn hình lớn, trường quay như một đợt thủy triều đang dâng lên, cậu có thể nghe vô số khán giả đang hô to tên mình, các cô đứng dậy vẫy tay hoặc dùng điện thoại không ngừng chụp ảnh, ống kính dừng lại ở khán giả rất lâu, người dẫn chương trình cười nói: “Anh Hạ, bây giờ là trường quay « Chưa nghĩ ra tên » , anh có thể nhìn thấy khán giả không? Đầu tiên hãy cùng chào hỏi các cô gái nào.”
Hạ Hi cười nói: “Mọi người khỏe, tôi là Hạ Hi, thật đáng tiếc là không thể đến tham gia chương trình cũng bởi nguyên nhân từ thân thể, bây giờ tôi vẫn đang ở bên Mỹ, nếu ai nhớ tôi thì có thể gặp mặt nha.”
Trường quay xôn xao, người dẫn chương trình kinh ngạc nói: “Chờ chút đã, anh Hạ mau gửi địa chỉ đi chứ?” hắn nói xong còn liếc mắt nhìn khán giả: “Tận dụng cơ hội nào, các bạn còn không mau nhớ kỹ.”
Hạ Hi vô tội nói: “Chờ « Đi vào giấc mộng » chiếu, không phải là là có thể gặp mặt.”
“Tim khán giả vỡ rơi đầy đất, anh yên tâm, đợi đến lúc chiếu phim chúng ta nhất định hẹn nhau, còn nữa anh Hạ nói thân thể có vấn đề, bây giờ đã tốt hơn chưa?”
“Không sao cả, bệnh cũ lại tái phát, chỉ cần nghỉ ngơi nhiều là được.”
An Văn chăm chú nhìn Hạ Hi, lúc này nhịn không được quan tâm nói: “Anh có giữ gìn thân thể thật tốt, tuyên truyền phim cứ giao cho chúng tôi là được rồi.”
“Được rồi, gánh nặng này không nhẹ đâu.”
“Anh thực sự không có chuyện gì sao? Sắc mặt anh nhìn rất nhợt nhạt, nhất định phải chú trọng đến giấc ngủ, thân thể tốt mới là quan trọng nhất.”
Giọng của cô hàm chứ bao nhiêu quan tâm, không hề có chút giả tạo, Hạ Hi không khỏi xúc động: “Tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng chăm sóc bản thân.”
An Văn cười tươi, nét mặt khó nén vẻ cô đơn, cô thực sự có tình ý với Hạ Hi nhưng nước chảy vô tình, Hạ Hi tồn tại trong giới giải trí lâu như vậy, vẫn chưa từng xảy ra scandal nào, tất nhiên là có nguyên nhân, tuy nhiên nếu Hạ Hi không muốn đề cập đến thì cô cũng không đi hỏi đối phương.
Thích một người, không phải hy vọng người có thể sống hạnh phúc hay sao.
Nhưng cô cũng biết dùng hành động thực tế thể hiện thái độ của mình, bất cứ lúc nào, chỉ cần Hạ Hi đồng ý tiến đến, cô sẽ mãi mãi đứng yên tại chỗ, cho đến khi hy vọng bị hủy diệt.
Sau khi hai người nói chuyện với nhau, Hạ Hi cảm nhận rõ bầu không khí trong trường quay trở nên mờ ám, cậu ngẩn người một chút, sắc mặt vẫn giữ nguyên như thường nhưng trong lòng thực sự xấu hổ vài phần, dù sao cậu cũng hiểu rõ tâm tư An Văn, nói mấy câu đó cũng không dễ làm vẻ người bình thường được.
Cậu biết tâm tư An Văn nhưng cũng hiểu sẽ không có chuyện gì xảy ra, cần gì phải cho đối phương hy vọng.
Người dẫn chương tình cũng khách quý trong trường quay chỉ cười mà không nói, khán giả cũng ồn ào ủng hộ, An Văn có chút luống cuống, không dám liếc mắt nhìn Hạ Hi nữa. Hạ Hi không còn cách nào đành dứt khoát làm như không có chuyện gì xảy ra, chỉ cần không ai lên tiếng làm rõ thì cậu nhất định giấu nó xuống tận đáy lòng luôn.
Người bất mãn nhất chắc chính là Tần Duệ Lâm.
Hắn trốn phía sau phía sau điện thoại, tuy rằng không thấy hình ảnh trường quay nhưng vẫn nghe được tiếng người gào thét ồn ào. Lúc đầu hắn còn vì nhân khí của Hạ Hi mà vui vẻ, nhưng sau đó nhanh chóng nghe được những âm thanh phiền muộn, hắn có thể phân biệt được giọng của An Văn. Lúc quay « Đi vào giấc mộng », hắn có ấn tượng cực kì sâu sắc với nữ diễn viên này, đương nhiên, canh cánh trong lòng chính là cảnh Hạ Hi hôn An Văn, tuy rằng nó chỉ ngắn gọn trong vài giây, song cũng đủ làm hắn thèm muốn đến đỏ cả mắt.
Hắn điên cuồng kiếm chế nội tâm bat an, hai người cứ một câu lại một câu, Tần Duệ Lâm ghen tị đến phát cuồng. Hắn đã tiến đến giai đoạn lo lắng, cho dù ai có ý định xâm nhập cũng khiến hắn phát cuồng như dã thú.
Từ lâu hắn đã đem Hạ Hi nằm dưới trướng của mình, tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai mơ ước.
Đang lúc Hạ Hi nói chuyện với An Văn, Tần Duệ Lâm đột nhiên đứng dậy, bóng hắn bao phủ Hạ Hi, đang chuẩn bị há mồm muốn nói thì bị Hạ Hi trừng mắt liếc một cái, sau đó dựng thẳng một ngón tay đặt bên mép, hiệu quả của động tác này thật thần kì, Tần Duệ Lâm suy nghĩ một lát sau đó nghe lời ngồi xổm xuống, dùng hai tay nâng cằm, ánh mắt si mê nhìn Hạ Hi chằm chằm.
May mắn thay không ai phát hiện động tác nhỏ này của Hạ Hi, qua loa vài chuyện, lại trả lời mấy vấn đề của người dẫn chương trình rồi nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện qua video.
Tần Duệ Lâm nịnh nọt lấy lòng xịch dần đến chỗ Hạ Hi, vừa ném điện thoại lên đầu giường, vừa đỡ Hạ Hi đang mệt ngẩn người nằm xuống nghỉ ngơi. Bởi vì trò chuyện qua video nên cậu ngồi trên ghế sô pha, cũng không tựa lưng vào ghế mà cố gắng ngồi thẳng thắn, cậu cố gắng không cho bất kỳ kẻ nào phát hiện bất thường cho dù chuyện đó cũng không phải quá phải để ý.
Hạ Hi hưởng thự sự phục vụ của Tần Duệ Lâm nhưng vẫn chưa quên hành động bất thường vừa nãy của hắn: “Anh muốn nói gì?”
Tần Duệ Lâm cẩn thận từng tí nói: “Anh sợ em sẽ tức giận.”
“Đáng lẽ anh không nên hành động như vậy, lỡ may bị người khác nghe thấy được thì sao, đó mới là nguyên nhân tôi tức giận.”
Tần Duệ Lâm thấp giọng nói: “Anh không thích An Văn, cô ta có ý đồ với em.”
“Ý đồ? Đó là một từ miêu tả không sai nhỉ.” Không nghe ra tâm trạng Hạ Hi: “Nhưng từ này phải áp dụng cho anh mới đúng.”
Tần Duệ Lâm trầm mặc một hồi, chân thành nói: “Anh yêu em.”
Hạ Hi dường như không có chút phản ứng nào với lời này, cậu khẽ ừ một tiếng, giọng điệu nói cho có lệ: “Ừm, tôi biết.”
Tần Duệ Lâm ngừng động tác, khổ sở trong mắt như châu chấu ùn ùn kéo đến, hắn nắm vai Hạ Hi nhưng không dám dùng sức lớn. Hạ Hi ngay bên cạnh hắn, rõ ràng khoảng cách ngắn đến mức vươn tay là có thể đụng được, vậy mà hắn có cảm giác thật là xa xôi, bây giờ Hạ Hi như một cái bóng, cậu giấu đi tất cả lo lắng nhưng điều này không có nghĩa là tâm tư thực sự biến mất.
Một ngày nào đó những tâm tư này tích thụ từng chút từng chút một rồi biến thành thuốc nổ, sau đó nổ hắn đến thi thể cũng không còn.
Có điều hai người không biết rằng một tuần sau khi chương trình ra mắt, Tieba*đột nhiên xuất hiện hai bài viết, chủ bài viết còn phân tích từng chi tiết thay đổi biến hóa, đào bới dấu vết chuyện giữa Hạ Hi và An Văn.
Chú thích: Tieba là là diễn đàn trực tuyến do công ty Bách Độ của Trung Quốc lập ra vào ngày 25 tháng 11 năm 2003,
Tiêu đề: đào bới quan hệ âu sắc giữa Hạ Hi và An Văn.
Chủ lầu còn đào bới từ hồi hai người mới gia nhập đoàn làm phim, hắn thu thập được hần như tất cả tài liệu, thậm chí cũng biết ngay cả chuyện An Văn đưa canh gà cho Hạ Hi, đương nhiên sự kiện quan trọng là ở trường quay. An Văn đứng mũi chịu sao không nói hai lời, mọi người đều biết An Văn không phải là người hay nhiệt tình với người khác, cho nên có thể nói An Văn đối xử với Hạ Hi không bình thường.
Lâu chủ còn phân tích theo hướng ánh mắt, cuối cùng cho mọi người một cái kết luận: An Văn thầm mến nhưng Hạ Hi lại vô tình với cô ấy.
Một tiêu đề khác: tìm kiếm người bí ẩn ở chung với Hạ Hi.
Hạ Hi làm thế nào cũng không ngờ được sẽ có người từ hình ảnh qua gương mà phát hiện bóng Tần Duệ Lâm, cho dù chỉ là vài giây đồng hồ ngắn ngủi, không thấy rõ mặt nhưng cũng đủ làm nên tin tức: thứ nhất: Hạ Hi không sống một mình, điều này không thích hợp với cậu, tuy nhiên Hạ Hi che giấu cũng thật khéo léo. Thứ hai, đó là một người đàn ông, khung xương của hắn to lớn, theo phân tích độ cao thì gương cao chừng 1m6, mà vẫn chưa đến vai người đàn ông này, điều đó chứng tỏ ít nhất hắn phải cao 1m85cm. Thứ ba: người đàn ông này rất có tiền, thấp thoáng bên trong ống kính là toàn là dụng cụ gia đình của nhãn hiệu nổi tiếng, thậm chí còn có tượng điêu khắc của bậc thầy, trong khi Hạ Hi ở nước Z không hao tâm tổn phí trang trí như thế này.
Nhưng tại sao Hạ Hi lại ở trong nhà người đàn ông bí ẩn này, đúng là rất khó hiểu.
Sau khi hai bài viết này được đăng tải dẫn đến một cơn bão lớn trong cộng đồng mạng, có người ra sức ủng hộ bình luận như thần của chủ bài viết, cũng hết sức suy đoán người bên cạnh Hạ Hi. Lại có người chỉ trích hắn bịa chuyện bậy bạ, tung lên thông tin sai sự thật, thậm chí sức tưởng tượng của cư dân mạng còn phong phú đến mức nghĩ là quỷ hiện hồn.
Cho dù thế nào cũng chẳng có ai đứng ra giải thích, đây cùng lắm chỉ là trò đùa tiêu khiến, mục đích là chiếm lấy sự quan tâm của cư dân mạng, dù sao nghe qua phân tích có vè hợp tình hợp lý nhưng tìm hiểu cặn kẽ lại thấy chỗ hở chồng chất. Một người viết bài mà không có bằng chứng gì, chắc chắn là không đáng tin rồi.
……………….
Bây giờ Hạ Hi đang ở nước Mỹ xa xôi, tất nhiên không rảnh quan tâm đến chuyện này, cậu đã mệt mỏi lại thêm mệt mỏi, cậu tin cư dân mạng đã biết đến Tần Duệ Lâm sau khi bài viết xuất hiện. Cậu cũng không khỏi thở dài ngao ngán khi lướt qua phản ứng cư dân mạng sau bài viết.
Thì ra ngay tại thời điểm này, hình tượng của cậu trong mắt cư dân mạng bắt đầu điên cuồng thay đổi.
Mang thai tháng thứ 9, chỉ cách ngày sinh dự đoán 3 tuần, tâm trạng Hạ Hi bắt đầu trở nên nôn nóng, bụng nhô cao khiến cậu khó chịu không gì sánh được, không chỉ có đi lại bất tiện thậm chí chỉ cần xoay người cũng hao hết sức lực. Bình thường cậu đã mất ngủ, bụng thỉnh thoảng lại đau đớn đến mức khó chịu nổi. Đây không phải lầ đầu cậu trải nghiệm những chuyện này, trước đây là do bản thân cố nén nhịn, nhưng bây giờ Tần Duệ Lâm không chút sợ hãi hết lần này đến lần khác vọt ra trước mắt cậu, có điều lúc nào cũng không được, cậu đã chạy từ lúc nào rồi.
Hạ Hi không còn cách nào nhìn thì sẽ phát giận, cậu vứt bát đũa, món ăn Tần Duệ Lâm đưa cho xuống đất, hắn cũng không tức giận, kiên trì chùi rửa sàn nhà, sau đó một lần lại một lần trấn an cảm xúc cho Hạ Hi. Lúc Hạ Hi mất ngủ, hắn cũng sẽ là người đầu tiên phát hiện, đứng bên cạnh giường xoa bóp thân thể giúp cậu, có lẽ là mong có thể giúp Hạ Hi thả lỏng thân thể.
Khoảng thời gian này trôi nhanh như ngựa chạy, tuy rằng hai người thường xuyên xảy ra xung đột nhưng Tần Duệ Lâm vẫn vui vẻ chịu đựng, hắn hưởng thụ mỗi giây mỗi phút được ở cùng Hạ Hi, chỉ cần cậu đưa một bát cơm cho hắn thôi, lòng hắn đã vui đến không biết trời đât.
Hắn thiết tha hy vọng khoảng thời gian này sẽ mãi mãi không trôi đi, rồi lại hy vọng Hạ Hi có thể vượt qua quãng thời gian này nhanh chóng, để cậu sớm thoát khỏi những khổ sở, hắn rơi vào vòng tròn mâu thuẫn cực kỳ phức tạp.
Nhưng sự thật đã chứng minh, thời gian không bao giờ đứng yên.
Chuyện gì nên tới sẽ tới, chuyện gì xảy ra sẽ phải xảy ra.